Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 922 - Chương 919: Gan Lớn Bằng Trời

Bất Diệt Long Đế Chương 919: Gan lớn bằng trời

Cơ Mộng Điềm rốt cục cũng mở miệng, nàng nhàn nhạt nhìn Nhân Hoàng trung niên, tên Nhân Hoàng kia lập tức thu cờ ngưng trống. Rất rõ ràng đây là tộc trưởng một thế lực phụ dung, vừa rồi nhảy đi ra chính là vì duy hộ mặt mũi Luân Hồi Cung.

Cơ Mộng Điềm đảo mắt nhìn sang Lục Ly, lần này không lạnh lùng như trước, nàng nhẹ giọng nói:

- Lục Ly, ngươi miệng sư tử há ra quá lớn, ta không có nhiều Huyền Tinh như vậy.

Lục Ly lại mặc kệ, hờ hững nói:

- Ngươi không biết nghĩ cách ư? Chẳng lẽ với danh tiếng Luân Hồi Cung mà không kiếm ra được mấy chục ức?

Ý Lục Ly rất rõ ràng, hắn để Cơ Mộng Điềm đi mượn Huyền Tinh, bất luận thế nào hôm nay hắn phải muốn mười lăm ức, không đưa Huyền Tinh thì tự gánh lấy hậu quả.

Cơ Mộng Điềm cắn môi, bộ dạng ủy khuất đáng thương, nàng ra vẻ khó xử nhìn Lục Ly nói:

- Vẫn nhiều quá, ít chút được không.

Nếu đổi thành nam tử khác, có lẽ sẽ bị bộ dạng mê người này của Cơ Mộng Điềm lừa gạt, đồng ý giảm xuống một ít.

Nhưng Lục Ly lại rất rõ ràng đằng sau lớp túi da tuyệt mỹ kia là lòng dạ độc địa không khác gì rắn rết, hắn kiên định đáp:

- Không thể ít, nguyên nhân thế nào chắc ngươi cũng biết, đừng nói nhảm nữa, sự kiên nhẫn của ta cũng có hạn thôi.

Mượn tiền người ta còn hung hăng bá đạo như thế, đây đúng là thiên hạ kỳ văn.

Cơ Mộng Điềm khẽ thở dài, thân hình chợt lóe, lướt tới một chùa miếu gần đó, đồng thời truyền âm khẽ nói:

- Ngươi đi theo ta.

Thỏa hiệp?

Đa phần đám đông đều khó mà chấp nhận sự thực này, thế lực cường đại số một Trung Châu, làm sao có thể dễ dàng thỏa hiệp với một thiếu niên miệng còn hôi sữa như vậy được? Còn là thỏa hiệp ngay trước mặt đại bộ phận gia tộc Trung Châu. Luân Hồi Cung này có đúng là Luân Hồi Cung bá đạo cường đại kia không?

Lục Ly lại chẳng hề có vẻ gì là ngạc nhiên, hắn nhìn sang chỗ Tru Tà một cái. Kẻ sau khẽ gật đầu, thế là bèn tung người bay theo Cơ Mộng Điềm tới chùa miếu kia.

Lục Ly căn bản không sợ Cơ Mộng Điềm làm loạn, trước mắt bao người ai dám giết hắn? Bàn Nhược vốn cũng muốn đi theo Lục Ly, đến sau nhìn Tru Tà một cái lại không dám đi nữa.

Tiến vào trong chùa miếu, nơi này sớm đã có một tên Nhân Hoàng chờ sẵn. Người đó đưa cho Cơ Mộng Điềm một chiếc Không Gian Giới Chỉ, hung hăng trừng Lục Ly một cái rồi quay người bay đi.

Tiến vào chùa miếu, Cơ Mộng Điềm còn mở ra cấm chế trong đại điện, lúc này mới ném giới chỉ cho Lục Ly, nói:

- Đây là mười lăm ức Tử Huyền Tinh, thả tỷ tỷ ta ra.

Ông!

Lục Ly lấy ra Man Thần Đỉnh, ném Cơ Mộng Dao ra ngoài. Thương thế trên da thịt Cơ Mộng Dao đã khôi phục phần nào, chỉ là vẫn còn rất bẩn, không khác gì đứa ăn mày. Cả người nàng trần trùng trục, Lục Ly nhìn một cái, không khỏi bật cười hắc hắc.

Cơ Mộng Điềm vội vàng cởi ra áo choàng bọc lại Cơ Mộng Dao, lúc này Cơ Mộng Dao bất ngờ tỉnh lại, nhìn thấy Cơ Mộng Điềm còn tưởng là đang nằm mơ, chớp chớp mắt, mấp máy môi nói:

- Mộng Điềm, là ngươi thật ư?

Chứng kiến bộ dạng thảm thương đó của Cơ Mộng Dao, Cơ Mộng Điềm quét mắt lạnh lùng nhìn Lục Ly, hung hăng nói:

- Lục Ly, món nợ này Cơ gia chúng ta nhớ kỹ, ngày sau sẽ hoàn trả gấp mười.

- Lục Ly?

Cơ Mộng Dao quay đầu nhìn Lục Ly một cái, trong mắt lập tức hiện lên một tia sợ hãi, toàn thân khẽ run lên, hoảng loạn nói:

- Ác ma, Lục Ly, ngươi là tên ác ma, ta sẽ không bỏ qua ngươi!

- Ha ha ha!

Lục Ly bật cười ha hả, đối mặt thẳng với Cơ Mộng Điềm, gằn giọng nói:

- Cơ Mộng Điềm, chính ngươi tự nghĩ mà xem, trước kia Lục Ly ta có từng đắc tội Cơ gia các ngươi? Nếu không phải các ngươi năm lần bảy lượt mưu hại ta, ta há sẽ đáp trả? Cơ gia các ngươi làm xằng làm bậy, lại không cho phép người khác trả đũa? Đây là đạo lý gì? Mười năm sau các ngươi muốn trả thù ta cũng được, chẳng qua nếu lần sau các ngươi còn để rơi vào tay ta, ta đảm bảo sẽ khiến các ngươi thống khổ gấp mười.

Dứt lời, Lục Ly quay người phá mở cấm chế đi ra bên ngoài, không nhìn lại hai tỷ muội kia lấy một lần.

Có lẽ ở trong mắt người ngoài, hắn đối phó hai đại mỹ nhân như hoa như ngọc như thế thực sự có chút tàn nhẫn. Song hắn không mấy bận tâm, trong mắt hắn, hai tỷ muội này đều là loại tâm địa rắn rết, một lòng muốn mưu hại mình. Vậy chính là tử thủ.

Đã là tử thù, vậy thì mỹ nhân hay ác hán có khác gì nhau?

Hưu!

Sau khi Lục Ly đi ra từ trong chùa miếu, Cơ Mộng Điềm cũng dắt theo Cơ Mộng Dao hóa thành một đạo lưu quang bay xuống Phật sơn, sau đó trực tiếp xông vào trong truyền tống trận, rời khỏi Vạn Phật Rhành.

Luân Hồi Cung sợ!

Thấy Lục Ly bay vụt trở về, vô số ánh mắt lập tức khóa chặt thân hình khôi ngô bất phàm kia, thần sắc ai nấy đều lộ ra vẻ phức tạp.

Qua hôm này, thiếu niên này lại sẽ lần nữa danh chấn Thần Châu đại địa.

Thiếu niên này đi ra từ Bắc Mạc hẻo lánh, lại có thể cuộn lên sóng nước, quật khởi ở nơi cường giả như mây, yêu nghiệt thành rừng như Trung Châu, không thể không tán thán năng lực và thủ đoạn của hắn.

Chẳng qua.

Điện chủ Thí Ma Điện chỉ bảo vệ hắn mười năm, giờ đã qua đi một năm rưỡi, Lục Ly lại vẫn cứ dừng ở Bất Diệt Cảnh đỉnh phong. Đợi kỳ hạn mười năm kết thục, liệu Lục Ly có thể trụ vững trước phản công từ bốn đại thế lực?

Đối với chuyện này, không mấy người giữ được tâm thái lạc quan!

Trong lịch sử yêu nghiệt quật khởi như lưu tinh thì nhiều lắm, nhưng cuối cùng có thể sừng sững trên đỉnh thế giới lại ít càng thêm ít.

Cứng quá thì dễ gãy!

Đấy không phải chỉ là câu nói suông, Luân Hồi Cung U Minh Giáo Bách Hoa Các Lục gia có thể sừng sững ở Trung Châu nhiều năm như vậy, uy danh không phải dựa vào thổi phồng mà có được. Để uẩn của bốn đại thế lực thâm hậu cỡ nào? Đừng nói chỉ là một tên Lục Ly cỏn con, dù có là mấy Vương tộc còn lại đều chưa hẳn kháng cự được.

Còn về Lục Ly xuất thân Lục gia, điểm này rất nhiều người đều tự động lơ là.

Hiện tại Lục gia do Lục Chính Đàn làm chủ, Lục Ly đã bị trục xuất khỏi Lục gia. Mâu thuẫn giữa Lục Ly và Lục Toan Lục Nghê Lục Chính Đàn là không cách nào điều hòa, bởi thế Lục Ly tuyệt không khả năng nối lại quan hệ với Lục gia.

Bình Luận (0)
Comment