Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Mặt Dương Thiên Thành âm trầm lại, xoay mặt sang nói:
- Lập tức lui ra ngoài, chúng ta không truy cứu chuyện giết người, ngươi còn dám gây chuyện ở đây, chắc chắn không tha.
- Ta đã cho ngươi thể diện rồi đấy?
Lục Ly nổi giận, vỗ xuống Hải Hoàng Xà một sừng, khống chế Hải Hoàng Xà bay đi, quay đầu lại căm tức nhìn Dương Thiên Thành nói:
- Ngươi không bắt, tiểu gia tự mình đi bắt, thế nhưng nếu trên đường không phải cẩn thận giết người nhà ngươi, tàn sát mấy cái thành thì ngươi cũng đừng trách ta.
- Ngươi...
Dương Thiên Thành giận đến thân thể đều run lên, tức giận quát:
- Trở lại, ta giúp ngươi bắt người. Nhưng ngươi nhất định phải lập tức lui ra ngoài, chờ ở trên vân hải, vài ngày sau ta sẽ tự tay giao hắn cho ngươi.
- Đồng ý!
Sắc mặt Lục Ly chuyển tốt, nhếch miệng cười một tiếng, nói:
- Lão Dương, con lừa như ngươi, không quất roi nhất định không đi mà.
- Đừng kêu lão Dương, lão phu không quen ngươi!
Dương Thiên Thành nhìn bộ dạng cợt nhả của Lục Ly, oán hận xoay mặt đi chỗ khác. Đợi Lục Ly bay đi, hắn mới nghiến răng nghiến lợi lẩm bẩm:
- Tiểu tạp chủng, cho ngươi đắc ý mấy năm, kỳ hạn mười năm đến, nhất định lão phu sẽ giết chết toàn bộ thân nhân ở Bắc Mạc Vân Châu các ngươi.
Lục Ly mang theo ba đầu thú hoàng và Hồ Lang rút lui, nghênh ngang trở về vân hải. U Minh Giáo nhanh chóng cho người đưa tin, dọc đường bất luận kẻ nào cũng không được khiêu khích và tấn công thú hoàng.
U Minh Giáo bắt đầu phong tỏa tin tức, không muốn để chuyện phía trên thú hoàng có người truyền ra ngoài, ai dám truyền chuyện này giết chết bất luận tội.
Nhưng chuyện này gây ra động tĩnh lớn như thế, làm sao có thể không truyền ra ngoài? Mặc dù không có khuếch tán quá nhiều, nhưng chuyện đã xảy ra vẫn truyền khắp các đại gia tộc, mười hai Vương Tộc nhận được tin tức đầu tiên, cũng may mười hai Vương Tộc đều không để tin tức khuếch tán.
Cho nên tin tức thế gian lấy được, chỉ là có ba con thú hoàng đuổi theo giết một vị nhân tộc tiến vào địa bàn U Minh Giáo, sau đó U Minh Giáo xuất động cường giả, đuổi ba con thú hoàng ra khỏi Trung Châu.
Bởi vì tin tức phong tỏa nhanh, nên lần này ba con thú hoàng không có tạo thành quá nhiều thương vong cho nhân tộc, rất nhanh sự tình liền bình thường lại.
Thế nhưng...
Khẳng định trong thời gian ngắn chuyện này không cách nào bình ổn ở trong các đại gia tộc, bởi vì chuyện này có quan hệ với Lục Ly, quan trọng nhất là Lục Ly có thể khống chế thú hoàng!
Trăm vạn năm qua, vô số nhân tộc các đời đều muốn nghiên cứu thuật khống chế Huyền Thú. Khi đó nhân tộc thế yếu, có thể tùy ý thấy được Huyền Thú mạnh mẽ, toàn bộ Thần Châu đại địa, thú hoàng đếm không hết, nếu như có thể khống chế thú hoàng mà nói, thực lực nhân tộc sẽ tăng lên nhiều.
Đáng tiếc vô số tiền bối nghiên cứu thật lâu, cuối cùng chỉ có thể khống chế Huyền Thú bốn năm phẩm, không có ý nghĩa quá lớn. Chuyện này khiến rất nhiều tiền bối tiếc nuối một đời, may mà cuối cùng xuất hiện một vị Đấu Thiên đại đế.
Rốt cục hôm nay cũng có người có thể khống chế thú hoàng rồi? Hơn nữa còn nhẹ khống chế ba con thú hoàng. Rất nhiều người đều tận mắt nhìn thấy Lục Ly khống chế ba con thú hoàng giết chết Thạch Quân, chuyện này không làm giả được.
Mặc dù không biết Lục Ly làm thế nào, có thể khống chế thú hoàng lâu dài hay không, nhưng ít ra hắn làm được. Tự nhiên chuyện này gây nên oanh động rất lớn, huống chi thân phận Lục Ly còn rất nhạy cảm.
Tứ đại thế lực rất nhức đầu, cũng không phải họ e ngại Lục Ly khống chế một đám thú hoàng làm xằng làm bậy. Mà là Lục Ly có được thần thông kỳ lạ như thế, ngộ nhỡ Hình Mục ái tài, muốn bảo vệ Lục Ly cả đời, hoặc là thu nhận Lục Ly vào Thí Ma Điện thì sao?
Mấy ngày sau khi chuyện xảy ra, Thí Ma Điện đều không có bất kỳ phản ứng nào, tin tức từ trong Thí Ma Điện truyền ra, Hình Mục biết được chuyện này, chẳng qua chỉ cười cười, cái gì cũng không nói...
...
Cạnh biên giới một cái tiểu thành, có một tòa tửu lâu rất khác biệt. Tửu lâu này xây dựng trên sườn núi, ở trên tầng cao nhất của tửu lâu có thể nhìn ra biển cả nơi xa, phong cảnh rất đẹp.
Lúc này trong tửu lâu có mấy công tử tiểu thư quần áo lộng lẫy, nếu như Lục Ly đi ngang qua nơi này mà nói. Khẳng định hắn sẽ nhận ra người ở bên trong.
Lục Toan, Lục Nghê, Cơ Mộng Điềm, Cơ Mộng Dao, Dương Hiên, Điệp Phi Vũ, Dương Vũ đều tụ tập ở chỗ này, mấy người không nói gì, nặng nề ở trong quán uống rượu. Sắc mặt Dương Hiên, Lục Nghê, Cơ Mộng Dao rất khó coi, Điệp Phi Vũ thì thấp thỏm, chỉ có Lục Toan và Cơ Mộng Điềm là không đổi sắc, bình tĩnh vui mừng.
- Phanh!
Lục Nghê ngồi một lát, nặng nề vỗ lên bàn, nổi giận đùng đùng đứng lên, nói:
- Tại sao vận khí tên tiểu tạp chủng này lại tốt như vậy? Ba vị Nhân Hoàng cũng giết không chết được hắn? Hắn còn có thể khống chế thú hoàng nữa? Tức chết ta rồi.
Cơ Mộng Dao nghiến răng nghiến lợi nói theo:
- Khẳng định là hắn vận dụng cái tà vật gì đó, hoặc là học được tà thuật, nếu không căn bản không có khả năng khống chế thú hoàng. Hay là chúng ta bí mật phái người đi điều tra? Chỉ cần phát hiện hắn có tà vật, hoặc là học tà thuật, cho dù Hình Mục lão quy cũng không bảo hộ được hắn.
- Tỷ tỷ, ăn nói cẩn thận!
Sắc mặt Cơ Mộng Điềm thoáng lạnh xuống, nghiêm nghị liếc mắt trừng Cơ Mộng Dao một cái, Cơ Mộng Dao ngượng ngùng sờ sờ cái mũi ngồi xuống. Vừa rồi cô lửa giận xông lên đầu, dám ở trước mặt mọi người không lễ phép với Hình Mục, ngộ nhỡ bị truyền đi, Luân Hồi Cung không có việc gì, nhưng Cơ Mộng Dao sẽ gặp đại họa.
Lục Toan mở miệng, vung tay nói:
- Cho dù có tà vật, cũng không tra được, phái người nào đi thăm dò đây? Bên cạnh hắn có Nhân Hoàng, còn có thú hoàng, ai có thể nhích tới gần hắn?
Lục Nghê khó chịu, nói:
- Nếu không chúng ta bỏ ra giá cao, mời một vị Địa Tiên xuất thủ? Không cần tìm chứng cớ nữa, để Địa Tiên trực tiếp chụp chết tên tiểu tử này.
- A...
Lời nói của Lục Nghê khiến Cơ Mộng Dao, Dương Hiên, Dương Vũ hết sức động tâm, người ngoài không biết, nhưng bọn họ rất rõ ràng...