Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 969 - Chương 957: Quân Tình Khẩn Cấp

Bất Diệt Long Đế Chương 957: Quân tình khẩn cấp

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Hắn nói U Châu đã bị Lục Linh đánh xuống, hiện tại bên ngoài rất yên tĩnh, hắn cơ duyên xảo hợp mua được linh dược giải cứu Bạch Thu Tuyết.Tải ebook TruyenGG tại: vipTruyenGG.com

Bạch Hạ Sương vừa nghe xong mừng phát khóc, thúc giục Lục Ly nhanh giải độc giúp Bạch Thu Tuyết. Lục Ly cũng không có vội vàng làm việc, mà để Dạ Tra đi mời tộc trưởng, trưởng lão Thần Nông Tộc tới.

Mặc dù lão chủ trì Đại Phật Tự nói chỉ cần nghiền ba loại linh dược thành bột nấu thành thuốc, là Bạch Thu Tuyết có thể ung dung giải độc, nhiều nhất thân thể chỉ quá mức suy yếu phải ngủ say mấy tháng đến nửa năm. Lục Ly vẫn không dám khinh thường, nhất định phải mời mấy vị dược sư trấn giữ, hắn không hy vọng xuất hiện bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào.

Chỉ hơn nửa ngày thời gian, tộc trưởng và ba vị trưởng lão Thần Nông Tộc đã đến, Lục Ly để đám người Mông Trí Dạ Tra canh gác ở xung quanh, bất luận kẻ nào nhích tới gần giết chết bất luận tội.

Sau đó hắn và tộc trưởng Thần Nông Tộc cùng đám người Bạch Hạ Sương, Nghiệp Cơ đi vào băng phòng, nói rõ tình hình của Bạch Thu Tuyết với tộc trưởng Thần Nông Tộc một lần.

Tộc trưởng và ba vị trưởng lão Thần Nông Tộc bàn bạc trong chốc lát, đưa ra một bộ phương án, sau khi Lục Ly nghe xong cảm thấy không tệ, liền giao Bồ Đề Quả và hai loại linh thảo khác cho ba người, bắt đầu luyện chế dược dịch.

Tộc trưởng Thần Nông Tộc tự mình ra tay, sợ luyện hỏng những linh dược quý giá này, Lục Ly vẫn đang ở bên cạnh quan sát. Phải mấy trăm năm Bồ Đề Quả mới kết quả, nếu như bị hủy rồi, có lẽ tộc trưởng Thần Nông Tộc sẽ bị hắn dùng một chưởng chụp chết.

Hao tốn nửa canh giờ, ba loại linh dược luyện ra được một chén dược dịch có mùi thơm xông vào mũi, tộc trưởng Thần Nông Tộc cẩn thận bưng nó tiến vào trong phòng băng.

Đại trận bên trong băng phòng đã ngừng lại, không hề tụ tập hàn khí nữa, tộc trưởng Thần Nông Tộc tự mình động thủ, phá vỡ một chút băng cứng bên ngoài thân thể Bạch Thu Tuyết.

Lục Ly, Nghiệp Cơ ngừng thở đứng ở bên cạnh Bạch Thu Tuyết, ngậm chặt miệng lại, sợ gây ra tiếng động quấy rầy tộc trưởng Thần Nông Tộc cứu chữa Bạch Thu Tuyết.

Băng cứng bị phá vỡ, khuôn mặt trắng như tuyết của Bạch Thu Tuyết hoàn toàn lộ ra trong tầm mắt đám người Lục Ly, nàng gần như không có hô hấp, thân thể trở nên cứng rắn, giống như một cái thi thể.

Tộc trưởng Thần Nông Tộc và mấy vị trưởng lão bận rộn, trong tay mấy người loé lên ánh sáng lục sắc, chậm rãi rót vào bên trong thân thể Bạch Thu Tuyết. Những thứ này đều là sinh mệnh bổn nguyên, có thể truyền sức sống vào cho thân thể, mang đến sinh cơ, cho dù là người đã chết, truyền vào một ít sinh mệnh bổn nguyên cũng có thể kéo dài thời gian chết đi.

Bận rộn chốc lát, sắc mặt Bạch Thu Tuyết từ từ thay đổi tốt hơn vài phần, mặc dù vẫn trắng bệch, nhưng không giống tử thi nữa.

Tộc trưởng Thần Nông Tộc lấy dược dịch ra cho Bạch Thu Tuyết ăn vào, vật này để càng lâu dược lực phát huy càng nhiều. Mặc dù tộc trưởng Thần Nông Tộc muốn tận khả năng truyền cho Bạch Thu Tuyết càng nhiều sinh mệnh bổn nguyên càng tốt, nhưng không thể không cho nàng uống thuốc trước.

Sau khi cho Bạch Thu Tuyết uống hết một chén dược dịch, còn dùng một ít nước ấm, tráng lại chất lỏng trong chén. Mấy vị trưởng lão lại tiếp tục chuyển vận sinh mệnh nguyên lực cho Bạch Thu Tuyết, tộc trưởng Thần Nông Tộc bắt mạch cho Bạch Thu Tuyết, giám sát tình huống trong cơ thể nàng.

Thời gian từ từ trôi qua, mặc dù bên trong băng phòng không có tuôn ra hàn khí nữa, nhưng mồ hôi trên trán Lục Ly lại không ngừng lăn xuống. Bạch Hạ Sương khẩn trương nắm lấy cánh tay Lục Ly, cái miệng nhỏ nhắn cắn chặt môi đến mức suýt chút nữa chảy máu.

Ba nén hương, nửa canh giờ!

Ba vị trưởng lão vẫn đang truyền sinh mệnh bổn nguyên cho Bạch Thu Tuyết, sắc mặt Bạch Thu Tuyết từ từ trở nên tốt, bắt đầu có một chút hô hấp, Lục Ly và Bạch Hạ Sương kích động đến mức thân thể run rẩy. Bạch Hạ Sương nhìn về phía Lục Ly, hạ giọng nói:

- Sống lại, ta cảm giác tỷ tỷ sống lại.

Thấy nước mắt Bạch Hạ Sương lăn xuống, nắm chặt tay của mình đều phát âm thanh, thân thể mềm mại rung động không ngớt. Lục Ly mỉm cười mấp máy miệng, đưa tay kéo Bạch Hạ Sương vào trong ngực, Bạch Hạ Sương không e dè đưa hai tay ôm eo Lục Ly, ánh mắt thì nhìn chằm chằm vào Bạch Thu Tuyết.

Một lúc lâu sau, ba vị trưởng lão ngưng truyền sinh mệnh bổn nguyên, ba người đứng lên, thân thể hơi lay động một cái, trên mặt giống như già đi mười tuổi.

- Nghiệp Cơ mau dẫn ba vị trưởng lão đi xuống an dưỡng, cần linh tài gì lập tức đưa cho ba người khôi phục.

Lục Ly vội vàng phất tay với Nghiệp Cơ, Nghiệp Cơ gọi hai người đến dìu đỡ ba vị trưởng lão đi xuống. Tộc trưởng Thần Nông Tộc ngồi ở trên xe trượt tuyết luôn luôn giám sát tình huống Bạch Thu Tuyết, mở mắt, đứng dậy chắp tay nói với Lục Ly:

- Thánh chủ, thân thể Thu Tuyết tiểu thư đã ổn định, độc tố trong cơ thể đang hóa giải, nhiều nhất mấy ngày nữa toàn bộ độc tố sẽ hóa giải xong. Thế nhưng Thu Tuyết tiểu thư đóng băng mấy năm, rất nhiều chức năng trong thân thể đã bị hỏng, cần chậm rãi khôi phục, ít nhất phải ba tháng trở lên mới có thể tỉnh lại, ngày sau còn cần điều dưỡng nửa năm.

- Đa tạ Đinh tộc trưởng!

Lục Ly cúi người vái chào thật sâu, Bạch Hạ Sương cũng cúi người chào theo, hai người đều thở ra một hơi, tộc trưởng Thần Nông Tộc cũng không dám mang chuyện như vậy ra nói đùa, xem ra Bạch Thu Tuyết đã không có chuyện gì rồi.

Dưới chỉ thị của tộc trưởng Thần Nông Tộc Đinh Khuê, Lục Ly nhẹ nhàng ôm lấy Bạch Thu Tuyết, từ bên trong phòng băng đi đến phía trong tòa thành bên cạnh, đặt ở trong gian phòng trước kia Bạch Hạ Sương cư trú.

Đinh khuê và ba vị trưởng lão ở ngay bên cạnh, Lục Ly và Bạch Hạ Sương luôn luôn chờ đợi ở bên trong phòng. Cứ cách mấy canh giờ Đinh Khuê lại đi vào kiểm tra một phen, nhưng không có truyền thêm sinh mệnh bổn nguyên và cho Bạch Thu Tuyết dùng linh dược nữa.

Hiện tại thân thể Bạch Thu Tuyết rất suy yếu, nhiều cơ quan trong thân thể đã hỏng, nếu như lúc này dùng dược vật đại bổ sẽ rất dễ xảy ra vấn đề, thân thể của nàng căn bản không chịu nổi.

Thời gian trôi qua năm ngày, Lục Ly lại cảm giác như đã qua năm năm, thậm chí sự tình Tiểu Bạch cũng bị hắn để sang một bên.

Bình Luận (0)
Comment