Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 971 - Chương 959: Tà Môn

Bất Diệt Long Đế Chương 959: Tà môn

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Ừ, phái người khác đi cũng là chịu chết thôi, ta và Dạ Tra đi đến chỗ đại bản doanh Hỏa Kỳ Lân trước!

Lục Ly phất phất tay nói:

- Các ngươi đóng giữ ở đây, nếu như tỷ tỷ ta phái Nhân Hoàng tới, bảo hắn trực tiếp hội họp cùng ta.

Lục Phi Tuyết đưa tay kéo Lục Ly nói:

- Ngươi đừng đi qua, cẩn thận gặp chuyện không may, chờ ở đây đi.

- Có thể xảy ra chuyện gì chứ?

Lục Ly tự tin cười nói:

- Hiện tại cháu của ngươi ngay cả Nhân Hoàng cũng có thể giết, lại nói chờ ở đây và bên kia có gì khác biệt sao? Yên tâm đi, trước khi Nhân Hoàng tới, ta sẽ không chủ động xuống hoả hồ.

Bên Hỏa Kỳ Lân xây dựng một cái sát trận, Lục Phi Tuyết suy nghĩ một chút, quả thực ở đây và ở bên kia không khác biệt lắm, thấy Lục Ly nói như vậy liền không ngăn trở nữa. Chắc hẳn Lục Linh nhận được tin tức, rất nhanh sẽ phái Nhân Hoàng tới đây.

Lục Ly và Dạ Tra nhanh chóng rời khỏi sơn cốc, trực tiếp đi đến địa bàn của Hỏa Kỳ Lân, bên kia cũng có một cái đại bản doanh do một ít quân đội và võ giả ở. Lục Ly lo lắng cường giả thần bí hoặc là quái vật trong hỏa hồ đi ra tập kích doanh trại, nên lúc này mới đi đến đó trước xem xét tình huống.

Lục Ly nắm giữ Thăng Long Thuật, nhưng vẫn chưa biết uy lực cụ thể, bình thường có thể dễ dàng chấn giết Nhân Hoàng. Hơn nữa long uy có thể uy hiếp thú hoàng cũng, nên lá gan lớn hơn rất nhiều. Bên kia có một cái sát trận, trình độ an toàn rất cao.

Phi hành mấy canh giờ, hai người đã tới đại bản doanh bên này. Thấy bên trong mấy ngọn núi lớn, tràn ngập sương trắng, thì nói rõ ảo trận vẫn còn, hai người yên tâm lại.

- Oanh!

Bên trong một ngọn núi lớn lấp lánh tia sáng, Kha Mang dẫn theo mười mấy người bắn ra, cung nghênh Lục Ly. Lục Ly không có hỏi cái gì, phất tay dẫn mọi người vào núi lớn.

Trong lòng núi có một cái đại điện, đã được dọn dẹp lại, coi như sạch sẽ. Ở đây có một nhóm người, cơ bản đều là thám báo, được triệu tập trở lại không cho phép đi ra dò xét.

Lục Ly hỏi thăm mấy câu, mọi người cũng không có quá nhiều tình báo, chỉ nói là ngoài hỏa hồ rất an toàn, trong hỏa hồ lại vào một người chết một người. Minh Vũ đã hạ lệnh không được bước vào hỏa hồ rồi, tự nhiên bọn họ không cách nào biết được bất kỳ tình báo.

- Cho mấy người ẩn nấp bên ngoài hoả hồ!

Lục Ly phất tay nói:

- Một khi trong hỏa hồ có bất kỳ dị động gì, trước tiên trở lại bẩm báo.

Mấy tên thám báo đi ra ngoài, Lục Ly suy nghĩ một chút vẫn không nên đi mạo hiểm rồi, đợi Nhân Hoàng mà Lục Linh phái đến rồi hãy nói.

Đợi ba ngày, nhưng hỏa hồ cũng không có bất cứ động tĩnh gì, Nhân Hoàng Lục Linh phái vào đã tới. Một người là Mông Thần, một người là điện chủ Diêm Vương Điện U Châu, Diêm Chấn, cường giả Nhân Hoàng trung kỳ.

Mông Thần nói:

- Thánh chủ, những Nhân Hoàng còn lại không có ở gần đây, cho nên Linh tiểu thư chỉ có thể phái chúng ta tới. Nàng bảo ta chuyển lời cho ngươi, nếu như cảm giác nguy hiểm, đừng có cậy mạnh, trước tiên lui trở về đại bản doanh, hoặc là tạm thời phong toả Hỏa Ngục, đợi nàng bình định U Châu trước rồi hãy nói.

- Ừ!

Lục Ly hơi gật đầu, Mông Thần có lực phòng ngự nghịch thiên, Diêm Chấn là cường giả Nhân Hoàng trung kỳ, cộng thêm hắn, cho dù gặp phải Nhân Hoàng cường đại hoặc là quái vật không địch lại, ít nhất cũng có thể lui về.

Lục Ly vung tay lên, quát khẽ:

- Đi, tìm kiếm bên ngoài hoả hồ, ta muốn xem một chút là yêu ma quỷ quái gì đang giở trò?

Hỏa hồ rất lớn, phạm vi lên đến hơn vạn dặm, bốn phương tám hướng có rất nhiều dòng sông có nham tương chậm rãi tràn vào. Cho nên nhiệt độ hỏa hồ đặc biệt cao, đám người Lục Ly không dám bay quá thấp, sợ bị nướng cháy.

Bên trong Hỏa Ngục rất kỳ lạ, nham tương nóng hổi như thế lại có cá tồn tại, nghe nói dưới đáy nham tương còn có một chút linh dược hỏa thuộc tính.

Ba người Lục Ly không cố ý dò xét phía dưới hỏa hồ có linh dược hay không, bốn người dè bay về phía trước. Căn cứ tình báo trong hồ có một hòn đảo, trên đảo có một tòa núi lửa to lớn, mười mấy người chết đi, nhất định là tiến vào trong núi lửa bị giết.

Phi hành gần nửa canh giờ, đã tới giữa hồ, quả nhiên thấy một hòn đảo nhỏ, trên đảo có một ngọn núi lửa cao vút, từ xa đã có thể thấy khói đen bốc lên.

Bốn người không có mạo muội lên đảo, mà đi quanh hòn đảo một vòng, dùng thần niệm dò xét, tìm kiếm xem có quái vật ẩn nấp hay không.

Trên đảo rất an toàn, không có bất kỳ sinh linh nào, cũng không dò xét ra có cấm chế tồn tại. Mông Thần và Lục Ly liếc mắt nhìn nhau, hắn và Dạ Tra bay lên trên đảo trước, chậm rãi đi tới gần miệng núi lửa.

Sau khi tới miệng núi lửa, thần niệm của bốn người lập tức dò xét vào trong núi lửa, nhưng miệng núi lửa này rất sâu, bốn người không dò xét được cái gì.

- Vào!

Lục Ly ra dấu, mọi người dồn dập lấy binh khí ra, Mông Thần cũng lấy ra một thanh chiến đao khổng lồ, chiến giáp Thánh giai hiện lên bên ngoài thân thể, võ trang đầy đủ, chuẩn bị liều mạng.

Mông Thần đi ở phía trước nhất, không còn cách nào, lực phòng ngự của hắn mạnh nhất, nên thường bị lấy ra làm khiên thịt. Dạ Tra đi thứ hai, Lục Ly thứ ba, phía sau cùng là Diêm Chấn.

Ngọn núi lửa này vẫn còn hoạt động, bên trong bốc lên khói đen, cũng không biết mới phun trào lúc nào. Nhiệt độ bên trong cao dọa người, mọi người vào lập tức mồ hôi dầm dề, đau khổ chịu đựng.

Cũng may tất cả đều là võ giả thực lực mạnh mẽ, có thể chịu được chút nhiệt độ cao này. Mọi người chậm rãi bay xuống phía dưới, thần niệm thời thời khắc khắc dò xét, cho dù có bất kỳ động tĩnh nhỏ nào, cũng đừng hòng giấu được bốn người.

- Không có vấn đề gì.

Một mực đi xuống dưới đáy núi lửa, đã chỗ có thể nhìn thấy nham tương sôi trào, nhưng lại không dò xét được bất kỳ chỗ khác thường nào. Mười mấy tên thám báo đi vào chết đi, cũng không có phát hiện di hài.

- Quá tà môn rồi!

Lục Ly cau mày nhìn nham tương sôi trào phía dưới, xung quanh núi lửa không có bất kỳ cái cửa động nào, không có cấm chế dao động, phía dưới này cũng không có dị thường.

Bình Luận (0)
Comment