Ngươi còn giả vờ cái gì? Muốn vu khống Phương Sân hay sao?
Không có ích gì đâu, không có ai tin ngươi đâu! Được rồi, đừng diễn nữa!
Vương Khả ở bên cạnh nói.
Phương Sân ở phía trên, gương mặt co rúm lại, Vương Khả, ngươi có thể im miệng hay không, ngươi làm như này là đang nói giúp ta sao? Ngươi làm như này là muốn ta với Long Huyết thù hận không chết không thôi thì có!
- Ngươi im miệng! Không phải chuyện của ngươi?
Long Huyết trợn mắt quát Vương Khả.
- Tại sao không phải là chuyện của ta? Ta đang trợ giúp Phương Sân trấn áp ngươi! Mặc dù Định Hải Châu của ta rơi ở bên ngoài, nhưng không ngăn cản được tâm tru ma của ta! Ngươi tức giận gì, cứ nhắm vào ta đây này? Đừng đi nghi ngờ Phương Sân! Hắn không làm sai, hắn muốn ngươi chết trong thù hận, không phải là chuyện đương nhiên sao? Ngươi tức giận với hắn làm cái gì?
Ngươi nên nhắm vào ta mà nổi giận mới đúng!
Vương Khả trợn mắt nói.
Long Huyết:
Phương Sân:
Các đại đệ tử tiên môn:
Vương Khả, đến cùng ngươi muốn nói cái gì vậy?
- Phương Sân trụ trì, làm phiền tăng nhân Độ Huyết Tự các ngươi giúp ta tìm lại sâu viên Định Hải Châu, đưa cho ta, ta sẽ giúp các ngươi trấn áp Long Huyết! Căn bản không cần các tiền bối từ bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn xuất thủ, chính ta cũng có thể giết chết hắn! Nhanh lên, ai giúp ta tìm Định Hải Châu với?
Nhanh lên!
Vương Khả thúc giục nói.
Đám người phía trên:
Vương Khả, có phải ngươi không muốn sống nữa hay không?
Long Huyết đang ở trước mặt ngươi, ngươi lại muốn chết chọc giận hắn? Vì sao chứ? Ngươi muốn chết sớm à?
Đương nhiên Vương Khả muốn chọc giận Long Huyết, để lực chú ý của Long Huyết tập trung lên người mình, bằng không, Long Huyết sẽ không đuổi theo bản thân xuống phía dưới huyết hải, nếu không xuống huyết hải, bản thân lấy ra Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm, chẳng phải sẽ bại lộ à? Ố trong huyết hải tiêu diệt Long Huyết, sẽ không có ai biết!
- Vương Khả, ngươi muốn chết sớm sao?
Long Huyết dữ tợn nói.
- Đúng vậy, tới đi, Long Huyết, hôm nay ai cũng không thể cứu được ngươi!
Vương Khả kêu lên.
Vừa nói, Vương Khả vừa nhảy khỏi sóng biển dưới chân, nhảy xuống huyết hải phía dưới.
- Long Huyết, đến đây! Vừa rồi ta giẫm vào mặt của ngươi!
Ta còn mang theo sáu viên Định Hải Châu đến trấn áp ngươi, Phương Sân mời cường giả bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn, lúc đầu bọn họ không muốn đến, là do họ nể mặt của ta, mới đồng ý đến tru sát ngươi! Tất cả đều là công lao của ta! Sắc Dục Thiên hợp tác với Phương Sân, cũng là do một tay ta thúc đẩy, có bản lĩnh ngươi nhắm vào ta mà nổi giận, đừng nổi giận với đám người Phương Sân!
Vương Khả ở trên đường rơi xuống hô.
Long Huyết lộ vẻ dữ tợn liếc nhìn Vương Khả, trong lòng thực sự lên cơn giận dữ, thế nhưng lửa giận không nhắm về phía Vương Khả, mà tiếp tục nhắm về phía Phương Sân. Bị người công kích, bị người tính toán, chưa chắc có thể khiến cho một người nổi giận, nhưng bị người bán đứng, nhất định là thù hận khắc cốt ghi tâm.
- Phương Sân, ta muốn mạng của ngươi!
Long Huyết gào to một tiếng!
- Ẩm ầm!
Long Huyết dẫn đầu Huyết Thần Tử đánh thẳng vào Vạn Tự Kim Phù lần thứ hai.
- Mọi người toàn lực thôi động Vạn Tự Kim Phù!
Phương Sân hốt hoảng kêu lên.
Đệ tử các đại tiên môn toàn lực thôi động.
Vương Khả rơi xuống mặt huyết hải, nhìn phía trên chiến đấu kịch liệt lần thứ hai, nhất thời chỉ biết trợn mắt nhìn.
- Này, Long Huyết, ngươi có bệnh à, ngươi nhằm Phương Sân tức giận cái gì, hắn vô tội! Có tức giận gì thì nhằm vào ta đây này!
Ta giẫm mặt ngươi, thúc đẩy Sắc Dục Thiên và Phương Sân hợp tác, cùng Phương Sân đi mời cường giả bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn đến tru diệt ngươi, ngươi một chút cũng không tức giận sao?
Ngươi độ lượng như vậy sao?
Vương Khả buồn bực quát.
Chính ta đang chuẩn bị dùng Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm, thế mà ngươi lại không đánh với ta? Chẳng lẽ, bây giờ phép khích tướng của ta vô dụng rồi sao?
Phương Sân ở trên bầu trời toàn lực thôi động Vạn Tự Kim Phù, trợn mắt nhìn Vương Khả ở dưới huyết hải. Đều tại ngươi, ngươi là tên tai họa, làm loạn vu oan cho ta làm gì? Ta muốn giải thích cũng không giải thích được!
- Long Huyết, Vương Khả nói... !
Phương Sân lo lắng muốn giải thích.
- Phương Sân trụ trì, ngươi đừng nhiều lời với Long Huyết nữa, trực tiếp mời những vị tiền bối kia tới đây đi, chuyện này còn phải chờ tới khi nào?
- Đúng vậy, ta rất tin tưởng lời Vương huynh đệ nói!
- Lần này vì diệt Long Huyết, ngươi cũng đã thực sự nhọc lòng, hãy để Long Huyết chết đi!
Đám đệ tử tiên môn ở bốn phía kêu lên.
Phương Sân:
Ta như này là có nỗi khổ không nói được chứ sao? Cơ hội cho ta tự mình giải thích cũng không có?
- Phương Sân, ta muốn mạng của ngươi, huyết hải vô lượng!
Long Huyết quát.
- Ầm ầm!
Va chạm khủng khiếp, khiến Vạn Tự Kim Phù lại xuất hiện rất nhiều vết rạn nứt.
- Long Huyết, Long Huyết, con mẹ ngươi, bị giam giữ hơn một trăm năm, nên đầu có vấn đề rồi sao?
Vương Khả buồn bực mắng.
- Vương Khả, hừ, bây giờ ta không có rảnh để ý đến ngươi, ta muốn giết tên lừa gạt Phương Sân này, ngươi muốn chết? Ta thành toàn cho ngươi, Huyết Thần Tử, hai mươi tên đi ra luyện Vương Khả cho ta!
Long Huyết dữ tợn nói.
- Hô!
Hai mươi tên Huyết Thần Tử lập tức lao xuống chỗ Vương Khả.
Trên đường bay về phía Vương Khả, hai mươi tên Huyết Thần Tử thay đổi hình dạng, trong nháy mắt biến thành bộ dạng Vương Khả.
- Vương huynh đệ cẩn thận, Huyết Thần Tử chiếu rọi nội tâm, thực lực mỗi tên sẽ tương đương với ngươi, thậm chí còn mạnh hơn, ngươi hãy cẩn thận!
- Hai mươi tên Huyết Thần Tử bao vây Vương Khả, Vương Khả xong đời rồi!
- Long Huyết đáng chết!
- Phương Sân, ngươi mau xin tiền bối đến nhanh lên!
- Vương huynh sắp bị hại chết rồi!
Đệ tử các đại tiên môn sốt ruột.
Giờ phút này Vương Khả lộ ra vẻ bất đắc dĩ. Phép khích tướng của mình cũng có lúc sai lầm sao? Đụng phải người bị bệnh thần kinh như Long Huyết, liền không hữu hiệu? Ta mắng hắn nhiều như vậy, hắn cũng không đến giết ta? Chỉ phái đến một đám Huyết Thần Tử?
Người khác sợ Huyết Thần Tử, Vương Khả căn bản không sợ, trên mặt chỉ lộ ra vẻ cổ quái, sau đó khẽ thở dài.