Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1039 - Chương 1039: Ta Thật Là Khó A

Chương 1039: Ta thật là khó a

- Không được, không thể để cho nàng biết rõ, nếu nàng biết rõ, sẽ không chịu tới gặp ta!

Mộ Dung Lão Cầu lộ ra vẻ khổ sở.

- Vì sao?

Vương Khả trợn mắt nói.

- Ngươi đừng hỏi vì sao, ngươi chỉ cần sắp xếp cho nàng gặp ta!

Đừng để nàng biết là được!

Mộ Dung Lão Cẩu trầm giọng nói.

- Chuyện này còn không phải là đơn giản sao, tự ngươi đi Thần Long đảo là được rồi, với thực lực của ngươi, sẽ thần không biết quỷ không hay!

Vương Khả trợn mắt kinh ngạc nói.

- Ta muốn là loại tình huống lơ đãng trùng hợp, không phải chuyên môn đi gặp, nàng là đồ đệ của ta, nào có chuyện sư tôn hạ mình đi gặp đồ đệ bồi tội!

Mộ Dung Lão Cẩu trợn mắt nói.

- Bồi tội?

Vương Khả sững sờ.

Mộ Dung Lão Cẩu biến sắc:

- Phi, ngươi nghe lầm! Dù sao thì ngươi cứ tìm cơ hội cho ta, để ta và nàng gặp nhau một lần! Mà phải là vô tình trùng hợp!

Vương Khả:

Các ngươi đang diễn cái gì vậy? Sư tôn muốn bồi tội với đồ đệ?

Còn muốn trùng hợp?

- Không làm được sao? Nếu không làm được thì trả lại tiên nhân băng vừa rồi cho ta!

Mộ Dung Lão Cẩu trợn mắt nói.

- Hả, việc nào ra việc đó, tiên nhân băng đã là của ta, xin đừng lôi nó ra để nói chuyện, còn chút chuyện ấy cũng không tính là gì!

Vương Khả nói.

~ Trương Chính Đạo nói với ta, Nhiếp Thanh Thanh ở Thần Long đảo chăm sóc Chu Hồng Y, ngươi có thể làm được sao?

Mộ Dung Lão Cẩu hiếu kỳ nói.

- Hẳn là vấn đề không lớn, thế nhưng cần ngươi phối hợp!

Vương Khả suy nghĩ một chút nói.

- Ta phối hợp?

Mộ Dung Lão Cẩu hiếu kỳ nói.

- Không sai, hàng ngày ngươi ở Thiên Lang Tông đi dạo, ai cũng biết ngươi trở về rồi, ta làm gì người khác cũng sẽ nghĩ đến ngươi! Ta sắp xếp nhiệm vụ gì cho Nhiếp Thanh Thanh, khả năng nàng cũng đoán được liên quan đến ngươi, cho nên, ta hi vọng ngươi tuyên bố với bên ngoài, ngươi lại rời đi Thập Vạn Đại Sơn, như này, ta mới dễ sắp xếp!

Vương Khả nói.

- Ý của ngươi là ta không thể lộ diện? Giả vờ rời khỏi Thập Vạn Đại Sơn?

Mộ Dung Lão Cấu cau mày nói.

- Đúng, đúng, như thế ta cũng dễ dàng sắp xếp!

Vương Khả lập tức gật đầu một cái.

- Ngươi sắp xếp thế nào?

Mộ Dung Lão Cấu cau mày nói.

- Không bao lâu nữa, tiểu biểu ca của ta sẽ thống nhất vương triều Đại Tử, đến lúc đó, vừa vặn có nghi thức tế thiên, lễ đăng cơ, theo đạo lý, ta sẽ mời người có mặt mũi của hắc bạch lưỡng đạo đến lập uy, lúc đó sắp xếp các ngươi gặp mặt! Ta mời Nhiếp Thanh Thanh đi qua, trùng hợp ngươi cũng ở kia, không hẹn mà gặp, được không?

Vương Khả gật đầu một cái.

Mộ Dung Lão Cầu nhíu mày suy nghĩ, gật đầu một cái:

- Đúng là biện pháp tốt! Không chê vào đâu được, thế nhưng tại sao ta lại cảm giác, ngươi đang có ý khác vậy?

- Trời đất chứng giám, ta làm như này cũng vì muốn tốt cho ngươi! Tất cả trình tự đều ở trong mắt ngươi, làm sao ta có ý khác được?

Vương Khả lập tức kêu lên.

Mộ Dung Lão Cẩu nhìn chằm chằm vào Vương Khả, luôn cảm giác chỗ nào đó có vấn đề.

- Được, theo ý ngươi!

Rốt cục Mộ Dung Lão Cầu cũng gật đầu một cái.

- Vậy được, ta phái người bàn bạc với ngươi, ngươi mau chóng tìm thời gian tuyên bố với bên ngoài rằng mình phải rời khỏi Thập Vạn Đại Sơn!

Vương Khả lập tức nói.

Mộ Dung Lão Cầu lộ vẻ cổ quái nhìn Vương Khả một chút, ngươi nhiệt tình như vậy, tích cực như vậy sao?

Sau khi gật đầu, Mộ Dung Lão Cẩu tiễn Vương Khả đi.

Tự nhiên Vương Khả và Trương Chính Đạo cũng không có ý ở lại, lập tức ra khỏi sơn môn Thiên Lang Tông.

- Vương Khả, ngươi giúp đỡ Mộ Dung Lão Cầu nhiệt tình như vậy, có phải là có mục đích gì hay không?

Trương Chính Đạo hiếu kỳ nói.

- Có thể có mục đích gì, nhanh chóng để hắn biến mất thôi! Bằng không thì, hàng ngày kéo chúng ta chơi mạt chượt, mẹ nó, thua còn không trả tiền, già đầu tính trẻ con, còn chơi xấu, phi! Ta bị bệnh tâm thần à, mà hàng ngày chơi mạt chượt với hắn!

Vương Khả khinh thường nói.

Trương Chính Đạo trợn mắt:

- Cái gọi là để hắn giả bộ rời đi, chính là ngươi muốn trốn tránh yên tĩnh sao?

- Chẳng lẽ không phải vậy? Ngươi ưa thích chơi mạt chượt với hắn?

Vương Khả trợn mắt nói.

Đầu Trương Chính Đạo lập tức lắc giống như cái trống:

- Ta không bị bệnh, làm sao có thể ưa thích chơi mạt chượt với hắn? Ngươi không biết, hắn ở quân doanh đi xung quanh tìm người đánh bạc, mỗi người nhìn thấy hắn đều bị dọa cho quay đầu bỏ chạy đâu!

- Quân doanh?

Vương Khả sững sờ.

- Đúng vậy, bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn có một cái quân doanh, hắn là một vị lão tướng quân, già đời, thực lực mạnh, bắt nạt bao nhiêu tướng sĩ, quả thực chính là ác bá!

Trương Chính Đạo nhớ lại nói.

- Hải Vương Khả sững sờ.

Bản thân còn đánh giá thấp Mộ Dung Lão Cẩu sao!

- Thế nhưng, Mộ Dung Lão Cẩu đối đãi với người mình coi như không tệ, nếu ta đoán không sai, vừa rồi bán cho ngươi năm khối tiên nhân băng lấy một nghìn năm trăm vạn cân linh thạch, hắn tuyệt đối không lấy đi đánh bạc! Có lẽ hắn sẽ dùng khoản tiền kia cho thuộc hạ đã chết đi, dùng làm tiền trợ cấp! Nhiều khi, Mộ Dung Lão Cẩu tự móc tiền túi ra cho đám thuộc hạ của hắn!

Trương Chính Đạo nhớ lại nói.

- Khó trách hắn không chịu động khoản tiền kia! Được rồi, chuyện cũng không liên quan đến ta, ta vẫn nên trốn tránh hắn một chút!

Vương Khả gật đầu một cái.

Trong một mảnh sơn lâm bên ngoài Thiên Lang Tông!

Mạc Tam Sơn nhìn về phía Phương Sân đang lặng lẽ đến trước mặt.

- Trụ trì, sao ngươi lại tới đây? Hiện tại tình huống Độ Huyết Tự như thế nào? Long Huyết còn đi tìm Độ Huyết Tự gây phiền phức sao?

Mạc Tam Sơn nhíu mày nhìn về phía Phương Sân.

Phương Sân thở dài:

- Ta đã gặp Long Huyết, hơn nữa nói rõ tình huống, Long Huyết cũng hiểu, hắn bị Vương Khả lừa gạt! Đương nhiên Độ Huyết Tự sẽ không có vấn đề!

- Vậy là tốt rồi! Hiện tại các đại tiên môn trong Thập Vạn Đại Sơn đang nói xấu Độ Huyết Tự, nói Độ Huyết Tự không biết xấu hổ, vậy mà hợp tác với tà ma, giết hại đệ tử chính đạo, ngược lại ca ngợi Vương Khả vĩ đại, nói Vương Khả là tấm gương của chính đạo, không tiếc hi sinh bản thân, cũng muốn bảo vệ chính đạo, không tiếc táng gia bại sản, cũng muốn cứu đệ tử chính đạo ra!

Bình Luận (0)
Comment