Bọn họ đang ép ngươi, ngươi lại ném nắp nồi lên người ta? Con mẹ nó, như này còn không phải là bắt ta tới lựa chọn? Các ngươi ra ngoài giải sầu, đi một vòng rồi trở về, không phải lại đến ép ta sao?
Nếu ta có thể làm ra quyết định, còn chờ tới bây giờ à?
Thế nhưng, Vương Khả đã nói đến nước này, Chu Hồng Y cũng không tiện mở miệng, hiện tại mở miệng, vậy sẽ phải làm ra quyết định, có thể kéo dài một ngày hay một ngày!
- Thế nào hai vị đại lão? Cho lão Chu một điểm tự do, cho hắn một chút không gian!
Vương Khả khuyên nhủ.
Hai nữ nhíu mày trầm tư một chút.
- Được, ta sẽ về Ma Long đảo một đoạn thời gian, cách một đoạn thời gian ngắn sẽ tới, Nhiếp Thanh Thanh, hi vọng ngươi đừng ngăn trở nữa, tất cả đều là muốn tốt cho Chu Hồng Y!
Tử Bất Phàm trầm giọng nói.
- Ta ngăn trở lúc nào? Nếu Chu Hồng Y nguyện ý, thì nhận ma chủng của ngươi, ta cũng mặc kệ!
Nhiếp Thanh Thanh miệng nói một đường tâm nghĩ một nẻo, trả lời.
Hai nữ đối chọi gay gắt, khiến Vương Khả nhìn Chu Hồng Y với vẻ cười trên nỗi đau của người khác, lão Chu này, ai bảo ngươi sinh hoạt không kiềm chế? Báo ứng mà, báo ứng mài! Ha ha!
Ba người tiếp tục trò chuyện một hồi, Tử Bất Phàm liền rời đi trước.
Nhiếp Thanh Thanh nhìn Chu Hồng Y trong long đản hừ lạnh một tiếng, xuống dưới sắp xếp một chút chuyện, sắp xếp bọn thuộc hạ bảo vệ long đản, rồi rời đi cùng Vương Khả.
Bên trên một chiếc Chướng Hải thuyền, Nhiếp Thanh Thanh nhíu mày nhìn về phía Vương Khả.
- Vương Khả, có phải ngươi lừa gạt ta đi ra khỏi Thần Long đảo là có mục đích gì hay không?
Nhiếp Thanh Thanh cau mày nói.
Vương Khả biến sắc, ngươi có thể cảm giác được sao? Giác quan thứ sáu của phụ nữ đều khủng bố như vậy sao?
- Làm sao có thể, chỉ là dẫn ngươi đi giải sầu một chút, đồng thời, cũng đi gặp mặt một số người quen cũ, lần này ta mời rất nhiều người chính đạo, cũng có khách quý Thiên Lang Tông, đến lúc đó ngươi sẽ biết!
Vương Khả lập tức cười làm lành nói.
Mình cũng không tính là nói dối, Mộ Dung Lão Cẩu cũng là người quen biết cũ của ngươi, ta chỉ không có thông báo tên của hắn mà thôi.
- Có đúng không? Vì sao ta lại có cảm giác, ngươi cố ý tính kế ta?
Nhiếp Thanh Thanh híp mắt nhìn về phía Vương Khả.
- Ngươi nghĩ nhiều rồi, làm sao có thể như thế?
Vương Khả lau mồ hôi lạnh trên trán, lập tức cười làm lành nói.
Giác quan thứ sáu của Nhiếp Thanh Thanh thực sự là doạ chết người? Bình thường Chu Hồng Y sống Bên ngoài Thiên Lang Tông!
Mạc Tam Sơn hơi kích động nhìn về phía Phương Sân.
- Ngươi từ xa truyền tin cho ta, là có tin tức gì?
Phương Sân lộ vẻ mong đợi nói.
- Đúng vậy, Vương Khả phái người, lặng lẽ đưa tin cho các đại tiên môn, nửa tháng sau mời vài người bạn tốt từ các tiên môn tiến đến xem lễ, tiểu biểu ca của hắn thống nhất vương triều Đại Tử, sắp tiến hành lễ đăng cơ!
Mạc Tam Sơn vui mừng nói.
Rốt cục cũng có một lần, tìm Vương Khả không tốn sức nữa.
- Tin tức có thể tin được không?
Ánh mắt Phương Sân sáng lên nói.
- Vô cùng đáng tin, mặc dù lần này Vương Khả vô cùng cẩn thận, mỗi cái tông môn chỉ mời một hai người, nhưng vẫn bị ta phát hiện!
Mạc Tam Sơn kích động nói.
~ Mời rất ít người?
Phương Sân cau mày nói.
- Rất ít, có lẽ Vương Khả cũng lo lắng bại lộ, cho nên khiêm tốn mời người, hẳn là không bao nhiêu người, ta khẳng định!
Mạc Tam Sơn khẳng định nói.
- Tốt, tốt, tốt! Mạc Tam Sơn, rốt cục ngươi cũng làm được một chuyện để cho ta hài lòng!
Phương Sân bóp nắm tay hưng phấn nói.
- Trụ trì, ngài muốn tự mình động thủ?
Mạc Tam Sơn mong đợi nói.
Phương Sân trầm tư một chút, híp mắt lắc đầu.
- Ngươi muốn mượn đao giết người?
Mạc Tam Sơn kinh ngạc nói.
- Không, ta muốn toàn lực ứng phó, tập hợp tất cả kẻ thù của Vương Khả, một lần triệt để đánh giết Vương Khả!
Phương Sân lạnh lùng nói.
~ Trụ trì, không cần thiết? Vương Khả chỉ là một tên Kim Đan cảnh!
Mạc Tam Sơn cau mày nói.
- Ngươi quá sơ suất, mỗi lần đều cảm thấy Vương Khả không được, nhưng ngươi thấy không? Bao nhiêu Nguyên Thần cảnh đã thất bại trong tay hắn, bao gồm cả ta, mỗi lần đều bị hắn làm cho chật vật không chịu nổi, ngươi còn không phát hiện ra Vương Khả khó chơi sao?
Phương Sân trợn mắt nói.
- Híc!
Mạc Tam Sơn nhíu mày.
- Không phải Vương Khả không mời nhiều khách sao? Ngộ nhỡ bị phát hiện, sẽ giải quyết những khách nhân kia luôn! Ta phải tập hợp Hoàng Hữu Tiên, Điền Sư Trung, Long Cốt, Long Huyết, tất cả Nguyên Thần cảnh có thù với Vương Khả, để hắn không có khả năng trở mình!
Phương Sân lạnh lùng nói.
- Thế nhưng... !
- Không có nhưng nhị gì hết, chỉ cần ta tác hợp từ đó, ta nghĩ với sự thù hận của bọn họ đối với Vương Khả, tự nhiên sẽ vượt lên trên sự căm thù giữa chính ma, chuyện gì, chờ giết Vương Khả lại nói! Hơn nữa, ta còn hứa hẹn, ta nguyện ý chia đều mười hai viên Định Hải Châu trên người Vương Khả với mọi người!
Phương Sân trầm giọng nói.
~ Trụ trì, không cần thiết đâu, đây chính là Định Hải Châu đấy!
Mạc Tam Sơn lộ vẻ không tình nguyện nói.
- Bọn họ đều là Nguyên Thần cảnh, không lấy đồ vật ra, làm sao bọn họ có thể đồng ý phối hợp với ta, làm sao có thể nghe ta ra lệnh?
Phương Sân trầm giọng nói.
- Thế nhưng... !
- Đừng lo lắng, lần này ngươi chỉ cần phối hợp tốt với ta! Tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn!
Phương Sân cười lạnh nói.
- Vâng!
Mạc Tam Sơn gật đầu một cái.
…
Kim Ô Tông, Kim Ô Điện!
Điền Sư Trung xoay cánh tay của mình, nhíu mày.
- Sư huynh, cánh tay bị bản thân ngươi chém đứt đã nối liền chưa, khoảng thời gian này khôi phục ra sao rồi?
Hoàng Hữu Tiên ở bên cạnh hỏi.
Mặt Điền Sư Trung đen lại nhìn về phía Hoàng Hữu Tiên, ngươi có thể đừng nhắc tới chuyện ta tự mình chém đứt tay không?
- Ngươi nói xem?
Điền Sư Trung lạnh lùng hừ một cái.
- Lần trước sư huynh đâm một kiếm vào bụng ta, ta đã khôi phục, hẳn là sư huynh khôi phục càng nhanh hơn!
Hoàng Hữu Tiên lập tức cười nói.
- Hừi Điền Sư Trung hừ lạnh một tiếng.
- Sư huynh, ngươi bảo ta dò xét tin tức, ta đã tìm hiểu rõ ràng, Mạc Tam Sơn truyền ra tin tức, Mộ Dung Lão Cẩu đã rời khỏi Thập Vạn Đại Sơn, rút quân về doanh!