Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1089 - Chương 1089: Tầm Quan Trọng Của Trang Bị Dã Ngoại

Chương 1089: Tầm quan trọng của trang bị dã ngoại

- Đúng vậy, mộ thất này thật chắc chắn, đàn chuột này cũng không thể phá hủy được!

Vương Khả kinh ngạc nói.

- Nói rồi, vách tường mật thất có trận pháp gia cố, không có việc gì, an toàn!

Trương Chính Đạo nói.

~ Tinh hoa thi quỷ phía dưới kia sao đây?

Vương Khả trừng mắt nói. Đều là vật vô giá mà!

- Có thể làm gì chứ? Nhiều chuột như vậy, chúng ta đi xuống chỉ có thể chết thôi, đi nhanh đi!

Trương Chính Đạo thúc giục nói.

- Ngươi từ bỏ sao?

Vương Khả trừng mắt nhìn Trương Chính Đạo.

- Còn muốn cái rắm, tính mạng quan trọng hơn! Ách, từ từ, ngươi có ý gì?

Trương Chính Đạo đột nhiên trừng mắt.

- Ngươi không cần thì chính là của ta rồi! Hiện tại đàn chuột kia cũng không thể đi ra, sợ cái quái gì? Ngươi muốn đi thì cứ đi đi!

Vương Khả nói.

Trương Chính Đạo sửng sốt. Nhìn thấy Vương Khả chậm rãi lấy ra một cái ống, chậm rãi đưa vào trong khe hở trên cửa động.

Cửa động là hình tròn, Thân Vương Ấn là hình vuông, tuy ngăn được cửa động, không để con chuột đi lên, nhưng giữa hình vuông và hình tròn vẫn sẽ hình thành khe hở, cái ống đâm vào ngay.

- Đây, đây là cái ống nước của tòa cao ốc Thần Vương!

- Đúng vậy, bằng đồng, rất rắn chắc!

Vương Khả nói.

- Ngươi xuất môn, mang theo cái quái này làm gì?

Trương Chính Đạo cả kinh kêu lên.

- Ta còn mang theo ống bơm của khu linh thạch, chuyên cấp nước cho tòa cao ốc Thần Vương ta!

Vương Khả nói.

ầm ầm ầm!

Ống bơm nhỏ liên tục hút nước, thanh ầm ầm ầm vang lên, nhất thời, một lượng lớn tinh hoa thi quỷ bị rút lên.

Vương Khả lấy ra một vòng tay trữ vật, chuyên dùng đựng nước tỉnh hoa thi quỷ.

Ùng ục ục!

Nhìn thấy mấy bơm này điên cuồng hút lấy nước tinh hoa thi quỷ.

- Vương Khả, ngươi xuất môn còn mang theo cái quái này làm gì?

Trương Chính Đạo cả kinh kêu lên.

- Liên quan cái rắm đến ngươi, ngươi không muốn thì thôi, ngươi đi trước đi!

Vương Khả thúc giục nói.

- Thối lắm, nước tỉnh hoa thi quỷ, ta cũng có phần, chia ta một phần!

Trương Chính Đạo cả kinh kêu lên.

- Hả, phía dưới còn nhiều lắm, ngươi tự đi xuống lấy đi!

Vương Khả trực tiếp nói.

Trương Chính Đạo nhìn thấy phía dưới khe hở cửa động thông qua Thần Vương Ấn, vô số con chuột liều mạng chạy lên. Sắc mặt Trương Chính Đạo nhất thời cứng đờ, ai đi xuống đều phải chết!

Ai biết ngươi còn có thứ này!

- Không được, không được, Vương Khả, ngươi chia ta một phần, là ta mang ngươi đến đây!

Trương Chính Đạo sốt ruột nói.

- Thối lắm, con đường này là ta mang ngươi đi! Đại sảnh mộ thất này ngươi cũng không biết đi thế nào, là ta tự mình đến, không có ngươi, ta vẫn lấy được thứ này!

Vương Khả trừng mắt nói.

Trương Chính Đạo ôm đầu sốt ruột:

- Dù sao không thể một mình ngươi được ưu đãi, ta không đạt được cái gì?

- Phân chia theo lao động, ngươi đã làm gì rồi?

Vương Khả trừng mắt nhìn Trương Chính Đạo.

Trương Chính Đạo:

- Ta giải thích với ngươi trân quý của nước tỉnh hoa thi quỷ, ta cung cấp tin tức!

- Ách, cũng đúng, đến đây, dùng vòng tay trữ vật của ngươi đựng một chút!

Vương Khả nói.

- A, được được!

Trương Chính Đạo nhất thời kích động tiến lên.

Ùng ục ục!

Nhất thời, một bộ phận nước tinh hoa thi quỷ tiến vào vòng tay trữ vật của Trương Chính Đạo.

Trương Chính Đạo hết sức kích động, Vương Khả đột nhiên đẩy tay Trương Chính Đạo ra.

- Được rồi! Chỉ nhiều như vậy thôi!

Vương Khả nói.

Nói xong, Vương Khả tiếp tục đổ nước tỉnh hoa thi quỷ vào trong vòng tay trữ vật của mình.

- Vương Khả ta chỉ được đổ một chút, lại thêm chút nữa đi!

Trương Chính Đạo kinh nộ nói.

- Được rồi, được một bát rồi!

Vương Khả nhất thời nói.

- Thối lắm, làm sao đủ chứ?

Trương Chính Đạo trừng mắt nói.

Vương Khả trợn trắng mắt:

- Chê một bát không đủ sao? Vậy ngươi trả lại cho ta!

Trương Chính Đạo lập tức giấu vòng tay trữ vật của mình vào ngực:

- Ngươi nằm mơ!

- Lần trước đã nói với ngươi, xuất môn ngoài mang theo tiền còn phải mang theo ít trang bị dã ngoại. Lần trước ngươi không mang lều trại, lần này ngươi không mang theo ống nước, còn trách được ai?

Vương Khả trừng mắt nói.

Trương Chính Đạo: “... !"

Ta nào biết xuất môn còn mang theo mấy thứ này!

- Cơ hội chỉ lưu cho người có chuẩn bị, một miếng thịt béo như vậy, ngươi lại không mang theo đũa, vậy trách ai? Chính ngươi không có chuẩn bị, cũng không thể dựa dẫm người khác chứ?

Hiện tại tỉnh hoa thi quỷ ở đây, có bản lĩnh thì lấy đi!

Vương Khả nói.

Trương Chính Đạo: “... !"

Trương Chính Đạo cúi đầu nhìn xuống khe hở, đáng tiếc, phía dưới khe hở đã bị đàn chuột vây kín, căn bản không nhìn thấy rõ phía dưới.

Gửừ gừ gừ:

Đám chuột thi quỷ gầm nhẹ, muốn tiến lên, nhưng bị Thần Vương Ấn chặn ngay cửa động, không con nào chạy lên được.

Đàn chuột thi quỷ chỉ có thể lộ ra biểu tình hung ác.

Vào không được, đàn chuột thi quỷ chỉ có thể bất đắc dĩ, chậm rãi rút lui. Nhưng rất nhanh, đàn chuột thi quỷ phát hiện có chuyện không thích hợp. Nước tỉnh hoa thi quỷ trân bảo của bọn chúng đang giảm bớt, càng ngày càng ít.

Vừa rồi còn có một vũng thật lớn, chỉ một chóc đã mất hơn phân nửa.

Chít chít chít chít chít chít!

Một vài con chuột trở nên luống cuống, sốt ruột chạy vòng quanh, nhưng cũng không có biện pháp gì, tìm không ra nguyên nhân. Rốt cục khi vũng nước chỉ còn chín thành, đột nhiên có một con chuột phát hiện ống nước. Con chuột lập tức cắn đứt ống nước.

Rầm rầm rầm!

Tinh hoa thi quỷ trong ống nước đột nhiên đổ ào ào xuống.

Chít chít chít chít chít chít!

Vô số con chuột thi quỷ biết nguyên nhân do ống nước, một đám trở nên phẫn nộ, gầm rú xông kích lên trên.

- Còn có một phần mười, đám chuột này không phải không có trí tuệ sao, sao phát hiện được!

Vương Khả kinh ngạc kêu lên.

- Đáng đời, ai bảo ngươi ăn mảnh!

Trương Chính Đạo tức giận nói.

Vương Khả cũng không để ý Trương Chính Đạo, chỉ có thể thu hồi lại máy bơm nước.

Con chuột phía dưới phát hiện người phía trên trộm tỉnh hoa của mình, trong lúc nhất thời quá tức giận, không muốn sống xông kích lên Thân Vương Ấn.

Ấm ầm ầm!

Lúc này, đàn chuột thi quỷ giống như nổi điên, xông kích mạnh lên trên, Thân Vương Ấn run mạnh một trận.

- Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Thân Vương Ấn này của ngươi có thể tiếp tục kiên trì không?

Trương Chính Đạo lo lắng nói.

- Chạy mau đi! Thần Vương Ấn có thể kiên trì một hồi, nhưng ta lo lắng cái nóc này. Mặc dù có trận pháp gia cố thì cũng không kiên trì được bao lâu!

Bình Luận (0)
Comment