Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1092 - Chương 1092: Có Phải Gặp Ma Rồi Không

Chương 1092: Có phải gặp ma rồi không

Trương Chính Đạo thúc giục.

Trương Thần Hư: “... !"

Đốt kim nguyên bảo? Ta mẹ nó cũng không điên, chơi trò này thật sao?

Ngoài miệng nói không cần, thân thể lại thật ngoan ngoãn. Hai người rất nhanh lấy ra vàng mã, đốt kim nguyên bảo.

Sau đó trước mặt đặt một chậu than, bắt đầu đốt kim nguyên bảo cho nguyên thần Trương Thiên Sư.

- Gia gia, hiện tại Trương gia chúng ta thật thảm! Hai đứa con của người hiện tại không được tốt lắm. Đứa con nhỏ bị bắt vào đại lao. Gia gia, người vừa đi, gia đình chúng ta thật là thảm!

Trong túi cũng không còn tiền, mỗi ngày còn bị mọi người ức hiếp, gia gia à! Người mau hiển linh đi, giúp chúng con!

Trương Chính Đạo kêu rên.

Thần sắc Trương Thần Hư cổ quái, làm bộ lau nước mắt.

Cách đó không xa, Vương Khả nhìn đôi đường huynh đệ này đang vừa khóc nức nở vừa đốt vàng mã cho Trương Thiên Sư.

- Trương Thiên Sư trên trời có linh thiêng, cho dù chết, cũng bị hai đứa cháu chọc tức sống lại! Đốt vàng mã có thể lừa được pháp tượng của gia gia? Các ngươi đang lừa quỷ sao?

Vương Khả trừng mắt kinh ngạc nói.

Ngay khi lĩnh vực thiên sư đang xảy ra cảnh tượng kỳ dị, một thông đạo cách đó không xa bỗng nhiên truyền đến tiếng nói của Bạch trưởng lão.

- Sư tôn, tìm được rồi sao. Ha ha ha, ta nói rồi, tuy trong cổ mộ là bí cung nhưng đi lòng vòng cũng có thể tìm được. Mau nhìn xem, là Vương Khả, còn có Trương Chính Đạo, ai da, còn có Trương Thần Hư. Hả bọn họ đang làm gì vậy?

Bạch trưởng lão rất nhanh trở nên ngây ngốc.

Hoàng Hữu Tiên, Ô Hữu Đạo, hai trưởng lão Hắc Bạch trừng mắt nhìn cảnh tượng phía xa.

Giờ khắc này, Trương Lý nhi đang độ kiếp cũng bị xem nhẹ.

Dù sao, tu tiên giả nhìn thấy kiếp vân cũng thật bình thường.

Nhưng mọi người vẫn lần đầu tiên nhìn thấy tu tiên giả dùng kim nguyên bảo bằng giấy, vừa khóc vừa đốt vàng mã.

- Hư ảnh kia giống như nửa hư nửa thật, là nguyên thần của Trương Thiên Sư sao?

Hoàng Hữu Tiên trừng mắt khó tin nói.

- Bọn họ đang làm gì?

Ô Hữu Đạo trừng mắt nói.

- Viếng mồ sao? Khóc nức nở? Đốt vàng mã?

Vẻ mặt Hắc trưởng lão lộ về cổ quái.

- Tử Bất Phàm dẫn dắt cả Ma giáo, chuẩn bị mở phong ấn.

Chuyện lớn như vậy, Vương Khả và Trương Chính Đạo lại lén chạy đến đây, chỉ vì đốt vàng mã?

Hoàng Hữu Tiên xoa nhẹ thái dương.

Hoàn toàn không hiểu logic của bọn họ! Đốt vàng mã, viếng thăm mộ có quan trọng như vậy sao?

Thanh âm của đám người Hoàng Hữu Tiên lập tức cắt ngang hai huynh đệ đốt vàng mã, hai người cùng nhau quay đầu nhìn sơn động xa xa!

- Hoàng Hữu Tiên, Ô Hữu Đạo, hai trưởng lão Hắc Bạch? Các ngươi, các ngươi làm sao tìm tới?

Vương Khả kinh ngạc nói.

- Hừ, cổ mộ lớn như vậy, thật dễ dàng tìm đến các ngươi!

Ô Hữu Đạo cách đó không xa cười lạnh nói, - Thật dễ dàng tìm được? Không có đạo lý mài!

Vương Khả ngạc nhiên nói.

Lĩnh vực thiên sư của Trương Thiên Sư dễ tìm như vậy?

- Không đúng, trên núi kia có thật nhiều động? Chúng ta hình như đi theo một động khác đến!

Trương Chính Đạo trừng mắt nói.

Vương Khả chợt phát hiện, trên vách núi đá kia đích xác có rất nhiều cửa động, đều đi thông cổ mộ.

- Nói cách khác, mặc dù cổ mộ có thông đạo như mê cung nhưng phần lớn lối rẽ đều thông đến nơi này? Đây mới là nguyên nhân ba tổ hợp chúng ta có thể tìm đến nơi này? Vì sao vậy? Ma Thập Bát kiến tạo cổ mộ này là tên điên sao! Kiến tạo nhiều cửa vào như vậy làm gì?

Vương Khả kinh ngạc nói.

- ĐI Hoàng Hữu Tiên cười lạnh nói.

Khi nói chuyện, Hoàng Hữu Tiên, hai trưởng lão Hắc Bạch bay đến cửa động, bay tới chỗ Vương Khả.

Kengt Cửa động chợt phát ra tiếng động như kim thạch đánh nhau. Ô Hữu Đạo giống như bị một tầng kết giới trong suốt cản lại.

- Hả, ta không thể đi qua!

Ô Hữu Đạo cả kinh kêu lên.

Hoàng Hữu Tiên, hai trưởng lão Hắc Bạch quay đầu nhìn lại.

Keng, keng, keng!

Ô Hữu Đạo còn đang dùng đầu va chạm kết giới trong suốt, thật giống như có thủy tinh trong suốt ngăn trở, làm sao cũng không thể đi qua.

- Ngươi làm cái gì?

Hoàng Hữu Tiên trừng mắt nói.

- Ta cũng không biết, ta không vào được, có kết giới ngăn cản!

Ô Hữu Đạo kêu lên.

- Vậy vì sao không ngăn cản chúng ta, chỉ có ngươi bị ngăn cản!

Hoàng Hữu Tiên trừng mắt nói.

- Ta cũng không biết!

Ô Hữu Đạo buồn bực nói. Liên tục va chạm kết giới trong suốt, đụng đến đầu rơi máu chảy, cũng vô dụng!

- Ô Hữu Đạo, nhân phẩm ngươi không tốt, kết giới cũng ghét bỏ ngươi!

Vương Khả phía xa kinh ngạc nói.

- Ngươi thối lắm, nhân phẩm ngươi mới không tốt!

Ô Hữu Đạo tức giận chửi ầm lên.

- Đây là lĩnh vực thiên sư? Chỉ cho chính đạo tiến vào, ma đạo không thể tiến vào?

Thần sắc Hoàng Hữu Tiên khẽ động.

- Ta hiểu rồi, ta hiểu vì sao Ma Thập Bát lại ở cổ mộ tạo ra nhiều cửa động thông đến nơi này như vậy. Ma Thập Bát muốn cứu Long Hoàng ra ngoài, kết quả bị kết giới của lĩnh vực thiên sư này ngăn chặn. Hắn không tin tà, đào nhiều động thông đến nơi này, hy vọng có thể đi vào! Đáng tiếc, cho dù Ma Thập Bát đào trăm cái động, cũng bị kết giới ngăn chặn. Vì thế, hắn tức giận phấn đấu, kết quả, chết không tử tế, gặp phải ta và Trương Chính Đạo!

Sau đó... !

Thần sắc Vương Khả cổ quái nói.

- Sau đó, Ma Thập Bát kia bị ngươi giết rồi?

Thần sắc Trương Chính Đạo cổ quái nói.

Ma Thập Bát này xui xẻo ra sao mới gặp tai họa như ngươi!

- Là hắn muốn giết ta trước!

Vương Khả trừng mắt nói.

Cũng không phải ta động thủ, là Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm động thủ, có thể trách ta sao?

- Được rồi, không vào được thì không vào được, ít một mình ngươi cũng không ít!

Hoàng Hữu Tiên đứng cách xa, khiển trách Ô Hữu Đạo.

Ô Hữu Đạo tức giận, cũng không có biện pháp, lĩnh vực thiên sư là vào không được.

- Lão Ô, lão Hoàng, Tiểu Bạch, các ngươi làm sao tìm tới?

Vương Khả nhìn mọi người.

- Làm sao tìm tới? Đương nhiên là tìm ngươi rồi, Vương Khả, tìm ngươi cũng thật không dễ dàng!

Hoàng Hữu Tiên cười lạnh nói.

- Sao vậy? Lão Hoàng, ta và ngươi không thù không oán, sao ngươi cứ nhắm vào ta, ngươi không phải muốn giết ta chứ?

Vương Khả trừng mắt nói.

- Không thù không oán? Hừ, thù giữa ta và ngươi lớn lắm! Vương Khả, đừng khua môi múa mép với ta, hôm nay chính là ngày chết của ngươi!

Bình Luận (0)
Comment