- Đúng vậy, lần này ta tốn nhiều sức thế nào mới theo đuổi được Trương Lý nhi. Ma Tôn cũng thấy đấy, ta vì truy đuổi nàng thậm chí không tiếc trả giá lớn, thật vất vả mới yêu nhau, kết quả cha nàng đến đây, còn nói Trương gia, Vương gia không được thông hôn, là kẻ thù nhiều đời! Ta... ! Càng nói càng khổ sở!
Vẻ mặt Vương Khả căm hận nói.
Ma Tôn: “... !"
- Ta nhớ rõ lúc trước ngươi còn có một đạo lữ, ách, ngươi gọi là bạn gái? Tên U Nguyệt công chúa?
Ma Tôn trầm giọng nói.
- Đúng vậy, U Nguyệt, kết quả người biết không, nàng mới đáp ứng ta không đến hai ngày, cha nàng đã đến, chia rẽ uyên ương, nói ta không xứng với nàng, dùng tiền mua chuộc ta, việc này Ma Tôn người không biết sao?
Vương Khả hỏi.
- Ta biết, ta muốn nói, ngươi đã có bạn gái rồi, sao còn tìm bạn gái? Ngươi đã có U Nguyệt công chúa rồi, làm sao còn tìm Trương Lý nhi? Ngươi là chân đạp hai thuyền sao?
Ma Tôn trầm giọng hỏi.
- Ma Tôn, ta không phải chân đạp hai thuyền, mẹ nó, ta chỉ lấy vé thuyền nhưng chưa lên được con thuyền nào! Nếu ta có bạn gái, ta còn cần tìm sao? Ta thật thảm! Ta muốn kết hôn sinh con, ta muốn Vương gia tuyền tông tiếp đại, ta không thể nào cả đời này cứ độc thân đi?
Vương Khả buồn bực nói.
Ma Tôn: “... !"
- Còn nữa, Ma Tôn, người nghĩ sai rồi, ngoài U Nguyệt công chúa, ta còn có một người bạn gái tên là Long Ngọc. Nàng là thị nữ của người, hiện tại là đệ tử của người. Việc này người cũng biết, lúc trước ta cầu Ma Tôn thả nàng tự do là muốn thuộc thân cho nàng! Nhưng Ma Tôn người sống chết không đáp ứng, cũng chia rẽ uyên ương, ta cũng thật thảm mà!
Vương Khả buồn bực nói.
Tuy Ma Tôn đang đeo mặt nạ nhưng trên mặt cũng cứng đờ, ngươi nói Long Ngọc là bạn gái ngươi? Thối lắm, Long Ngọc đáp ứng ngươi khi nào?
- Vương Khả, Long Ngọc chưa từng nói với ta chuyện này!
Ma Tôn trầm giọng nói.
- Chưa nói sao? Long Ngọc khẳng định không dám nói. Ma Tôn, ta nói với người, ta cùng Long Ngọc là lưỡng tình tương duyệt, nhưng nàng quá trung thành với người. Lúc trước ở Phật Thủ Tự, Long Ngọc sao lại đến gặp ta, lưu luyến không rời nhưng không chịu đáp ứng ta ở lại, thì ra là đi ra ngoài với Ma Tôn! Ma Tôn, hay là người mở lòng từ bi, gả Long Ngọc cho ta đi! Như vậy, tâm cũng đã định, ta cũng không cần phí công tìm bạn gái! Như vậy hết thảy đều thỏa mãn!
Vương Khả vội vàng nói.
Ma Tôn quay đầu nhìn Vương Khả:
- Ngươi muốn cưới Long Ngọc? Vậy U Nguyệt công chúa, Trương Lý nhi thì sao?
- Ma Tôn, lời này người nói giống như ta là tình thánh vậy!
Vương Khả trừng mắt.
Ma Tôn: “... !"
Ngươi có ý gì?
- U Nguyệt công chúa, Long Ngọc, Trương Lý nhi, nếu ta có thể cưới một người đã đốt nhang cúng bái tổ tiên rồi. Người không biết, tìm người mình thích, lại còn là người lưỡng tình tương duyệt là khó khăn thế nào! Người sẽ không cho rằng ta sẽ cưới cả ba người chứ?
Vương Khả trừng mắt nói.
- Ngươi không phải nghĩ như vậy sao? Người bên ngoài tam thê tứ thiếp có nhiều lắm! Điền Sư Trung vừa rồi nói hắn có tám phòng thê thiếp, ngươi sao không thể?
Ma Tôn trầm giọng nói.
- Đó là bọn họ không có người theo đuổi! Ta là có người theo đuổi, sao có thể tùy tiện cưới vợ? Nếu như vậy, ta đã sớm cưới vợ sinh con, còn cần chờ tới bây giờ sao?
Vương Khả trừng mắt nói.
- Ý của ngươi là...
Ma Tôn trầm giọng không hiểu nói.
- A! Cũng trách ta, ánh mắt quá kén chọn, muốn tìm người mình thích, người thích hợp thật không dễ dàng. Cho dù tìm được, cũng giống như bị nguyền rủa, thật xui xẻo! Người xem đi, U Nguyệt, Long Ngọc, Lý nhi đều như vậy, mới vừa yêu nhau đã bị chia rẽ uyên ương! Chuyện này giống như vận mệnh an bài, ta cũng thật bất đắc dĩ! Người khác, ta lại chướng mắt! Trong ba người này.môt người có thể thành vợ ta. Ta đã mãn nguyện rồi.
- Mục tiêu nhân sinh của ngươi là... !
- Có vợ có con sưởi ấm đầu giường là được. Sau đó, có tiền cho vợ con tiêu xài không hết! Cả đời tiêu dao khoái hạt, bảo hộ gia đình là được rồi!
Vương Khả thở sâu nói.
Thần sắc Ma Tôn cổ quái nhìn Vương Khả:
- Chỉ như vậy?
- Chỉ cần như vậy, kỳ thật ta thấy mấy cường giả tu hành mạnh mẽ kia bận tới bận lui cái gì vậy? Cũng không biết bọn họ khổ cực như vậy làm gì? Nhân sinh vốn như thế, hạnh phúc là được rồi! Cần gì tranh đứng đầu thiên hạ. Người nhìn hoàng đế đi, quyền khuynh thiên hạ, đứng đầu thiên hạ! Nhưng làm hôn quân cũng gặp nguy hiểm bị tạo phản, bị giết chết, cái đầu phải treo ở lưng quần mà sống. Làm minh quân lại phải bận rộn không ngừng nghỉ! Khi nào mới có thể hưởng thụ cuộc sống! Sống quá mệt mỗi!
Vương Khả bác bỏ nói.
Thần sắc Ma Tôn cổ quái nhìn Vương Khả.
~ Tranh giành làm người đứng đầu quả thật mệt chết được!
Ma Tôn khẽ thở dài.
- Cho nên, ta không muốn cuộc sống như vậy, ta sẽ xây dựng một gia đình đầy đủ vợ con, sống hạnh phúc mỹ mãn là được rồi.
Vương Khả nói.
Ma Tôn nhìn chằm chằm Vương Khả một hồi.
- Ma Tôn, hay là người thỏa mãn nguyện vọng của ta đi, gả Long Ngọc cho ta, người thấy thế nào?
Vương Khả tỏ vẻ chờ mong nhìn Ma Tồn.
Ma Tôn nhìn chằm chằm Vương Khả, gả bản thân cho ngươi, ngươi nằm mơ!
- Long Ngọc? Không thể nào, hiện tại nàng là đệ tử của ta, ta không thể gả nàng cho ngươi!
Ma Tôn trầm giọng nói.
Gả cho ngươi? Thân phận của ta không phải sẽ bại lộ rồi sao?
- Xem đi, xem đi, ta đã nói mà, tìm vợ tốt khó thế nào. Con đường phía trước gian nan chồng chất. Long Ngọc thì không có cha vợ ngăn cản nhưng U Nguyệt, Lý nhi còn có hai người cha vợ hung ác chờ ta, ngươi còn muốn ta cưới hết? Không phải ta đang nằm mơ mà là Ma Tôn người nghĩ nhiều rồi!
Vương Khả đáng tiếc nói.
Ma Tôn: “... !"
Vốn đang rất tức giận, bị ngươi giải thích như vậy, vì sao ta cảm thấy tâm tình tốt hơn nhiều.
- U Nguyệt công chúa, Long Ngọc, Trương Lý nhi, nếu như chỉ chọn một người, ngươi sẽ chọn ai?
Ma Tôn trầm giọng hỏi.
- Nghĩ cũng không dám nghĩ! Ma Tôn, người không nên hỏi vấn đề này. Người càng hỏi, ta sẽ càng suy nghĩ, nghĩ mãi cũng không có đáp án, ta chỉ có thể thống khổ vô biên vô hạn! Ma Tôn, việc này không phải ta nói là được, là ông trời định đoạt, trời cao lớn nhất, ông trời nói gì thì là cái đó!