Mạc Tam Sơn nhíu mày nói.
- Hay là ngươi thử xem sao?
Phương Sân hỏi.
Mạc Tam Sơn: “... !"
Ta cũng không điên, thử thăm dò Ma Tôn làm gì?
- Cứ như vậy đi, bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn truyền đến tin tức, Ma Tôn ở bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn, giết chóc khắp nơi, hiện giờ là Hắc Liên Thánh Sứ, kẻ thù khắp thiên hạ, hắn giết chính đạo, cũng giết ma đạo! Nổi dậy một tận tinh phong huyết vũ, người gây rối như vậy thường sống không lâu. Chờ thêm một thời gian, nói không chừng sẽ nhận được tin tức Ma Tôn thân tử!
Phương Sân nhíu mày nói.
- Được, ta nghe lời trụ trì!
Mạc Tam Sơn lập tức gật đầu.
Lúc này, ai dám đi gây sự với Ma Tôn? Muốn chết sao!
Sau nửa năm, Thần Long Đảo!
Trương Chính Đạo, Trương Thần Hư trở về, đứng bên cạnh Vương Khả, nhìn tòa cao ốc Thần Vương mới đã được trang hoàng xong.
- Tòa cao ốc Thần Vương số hai? Ngươi trùng tu đến Thần Long Đảo mà không phải xây lại ở Long Tiên Trấn?
Trương Chính Đạo ngạc nhiên nói.
- Long Tiên Trấn? Là chỗ vực sâu của Long Hoàng, tuy đã được bổ thiên thạch tu bổ, nhưng không chừng lại bị phá vỡ nữa.
Ngươi không thấy người sống ở Long Tiên Trấn đều di chuyển rồi sao? Tòa cao Thần Vương thứ hai lại còn dám xây lại ở đó sao?
Vương Khả trừng mắt nói.
- Nói cũng đúng!
Trương Chính Đạo tỏ ra kỳ quái nói.
- Trái lại hai người các ngươi, bỏ đi đến nửa năm, trở về còn dám đến Thần Long Đảo? Đây là địa bàn của Ma giáo, hiện tại các ngươi không sợ sao?
Vương Khả trừng mắt nhìn hai người.
Thần sắc hai người Trương Chính Đạo, Trương Thần Hư cổ quái nhìn Vương Khả.
- Các ngươi nhìn ta làm gì?
Vương Khả khó hiểu nói.
- Vương Khả, ngươi, ngươi thật sự trở thành giáo chủ Ma giáo rồi? Ngươi cũng thật...
Thần sắc Trương Thần Hư cổ quái nói.
~ Ta trở về với Trương Thần Hư, nghe thấy tin tức này mà choáng váng. Mẹ nó, ngươi biết hiện tại đệ tử chính đạo đều đang nói gì ngươi không?
Thần sắc Trương Chính Đạo cổ quái nói.
- Không muốn biết!
Vương Khả lắc đầu.
- Người khác nói gì, liên quan gì đến ta! Ta chẳng lẽ vì lời ra tiếng vào của người khác mà từ chối vị trí giáo chủ sao? Ta cũng không điên! Ta là phục vụ quên mình đổi lấy cơ hội này!
Vương Khả trừng mắt nói.
Cơ mặt hai người run rẩy, Vương Khả, ngươi có thể biết ngại chút không?
- Đúng rồi, tình huống Trương Lý nhi ra sao rồi? Ngày đó sao bỗng nhiên té xỉu!
Vương Khả nhất thời nhìn hai người.
- Ngày đó là chị ta cố ý!
Trương Thần Hư nói.
- Vô nghĩa, ta đương nhiên biết nàng cố ý. Ta là nói, nàng vì sao bỗng nhiên giả bộ bất tỉnh?
Vương Khả lo lắng nói.
- Bởi vì có người bỗng nhiên âm thầm giở trò!
Trương Thần Hư nói.
- Hả?
Vương Khả khó hiểu nói.
- Việc này không có ai biết, chị ta để ta nói với ngươi, gia gia không phải đã cho chị ta “Dao Trì Thần Công” chính bản rồi sao.
Chị ta trước kia tu luyện là Dao Trì Thần Công bản cải biên. Tuy chị ta hiện tại đã tu luyện chính bản, nhưng đang nghiên cứu bản cũ cải biên kia. Bản cũ cải biên sẽ khiến người luyện công bị quản chế, trở thành con rối người khác có thể thao túng. Đám người cha ta mang đến, trong đó không biết có người nào âm thầm ra hiệu, muốn đánh ngất chị ta. Mà dấu hiệu này vừa hay là dấu hiệu phối hợp Dao Trì Thần Công. Tuy chị ta không trúng chiêu, nhưng phát hiện kí hiệu quen thuộc này, chỉ có thể đâm lao theo lao, cố ý giả bộ bất tỉnh, làm bộ bị khống chết!
Trương Thần Hư nói.
- Ý của Lý nhi là muốn... !
Vương Khả hí mắt nói.
- Chị ta muốn mượn cơ hội lần này tra ra hung thủ, rốt cuộc là ai muốn hại chị ta! Chị ta nói, người muốn hại nàng khẳng định còn ra tay nữa. Chị ta phải tìm hiểu nguồn gốc, tìm ra hung thủ!
Trương Thần Hư giải thích.
- Thì ra là thế!
Vương Khả gật đầu.
- Như vậy, chị ngươi đang gặp nguy hiểm?
Vương Khả nhíu mày nói.
- Không, chị ta nói, hiện tại, nàng đã khó gặp địch thủ Nguyên Thần Cảnh rồi. Dao Trì Thần Công vô cùng bá đạo! Mong ngươi yên tâm!
Trương Thần Hư nói.
Vương Khả gật đầu.
- Nhưng Vương Khả cứ cảm thấy chuyện ngươi với chị ta càng ngày càng không có khả năng rồi!
Trương Thần Hư cổ quái nói.
- Vì sao?
Vương Khả khó hiểu.
- Bởi vì chị ta bỗng nhiên té xỉu, cha ta lại tìm sư tôn của chị ta đến chữa bệnh. Sư tôn kia của chị ta cũng chán ghét họ Vương, chị ta còn rất nghe lời sư tôn nàng! Sư tôn chị ta cực lực ngăn trở ngươi và chị ta đến với nhau, ngươi... !
Trương Thần Hư cổ quái nói.
Sắc mặt Vương Khả cứng đờ, đánh uyên ương còn chưa đủ, mà còn muốn bổ thêm gậy gộc? Sư tôn Trương Lý nhi làm gì, họ Vương đắc tội gì ngươi rồi? Ta cũng không sống ở cách vách nhà ngươi!
- Quên đi, hết thảy chờ ta ra khỏi Thập Vạn Đại Sơn rồi nói sau.
Hai người các ngươi sao lại đi ra ngoài hết nửa năm?
Vương Khả ngạc nhiên nói.
- Bên ngoài đang náo loạn, chúng ta đi không được! Một đám người Thiên Sư Điện liều mạng muốn ta để lại lĩnh vực thiên sư gia gia cho ta. Còn muốn đoạt lại Canh Kim Chi Hỏa của chị ta!
Trương Thần Hư buồn bực nói.
- Bọn họ thối lắm, dựa vào cái gì cho bọn họ? Cha ngươi cũng không phản bác bọn họ?
Vương Khả trừng mắt nói.
- Cha ta do thân phận, không thể phản bác công khai. Cho nên cha ta đi mời sư tôn của chị ta trở về, lúc này mới bình ổn được một trận phong ba, hiện tại rốt cục ổn định rồi!
Trương Thần Hư nói.
- Đúng vậy, hắn không trở lại, ta cũng không thể trở về. Gia gia để lại bảo tàng cho ta, chỉ có hắn biết, ngươi nói đáng giận không?
Trương Chính Đạo buồn bực nói.
- Nhớ cho kĩ, vật của mình tuyệt đối không thể cho người khác!
Phải tự mình tranh giành! Nếu các ngươi làm mất lĩnh vực thiên sư và Canh Kim Chỉ Hỏa, về sau đừng lăn lộn cùng ta nữa, ta không muốn mất mặt!
Vương Khả trừng mắt nói.
- Ha ha, đương nhiên! Không chỉ có thế, khi chúng ta tranh thủ, Trương Thần Hư còn đoạt được vị trí tông chủ Kim Ô Tông!
Trương Chính Đạo đắc ý nói.
- Tông chủ Kim Ô Tông? Trương Thần Hư?
Vương Khả trừng mắt nói.
- Đúng vậy, trước khi chúng ta tới tìm người từng trở về Kim Ô Tông, cầm lệnh chỉ tiếp quản Kim Ô Tông. Hiện tại, Trương Thần Hư là tông chủ Kim Ô Tông!