.
., vipTruyenGG.com
--------------------------
Thỏ Vương tháo kính râm ra nói.
- Thỏ Vương nói đúng lắm, chúng ta cũng không phải lần một lần hai hợp tác với Thỏ Vương!
Một con hồ yêu mở miệng nói.
- Lần này, ta nhận được một đơn hàng mua bán lớn, mua bán lớn hiểu không? Thỏ Tử Đoàn ta nhận đơn rất ít khi dám nói là mua bán lớn, lần này mua bán lớn nên muốn mời các ngươi cùng tham gia, việc rất đơn giản, chỉ là tìm người đi ngang qua bên này sơn lâm, cẩn thận lục soát cẩn thận tìm người đi đường núi cho ta, đây là chân dung của hắn, phàm là người tìm được người này, thù lao gấp ba giải thưởng trước kia ta cho các ngươi!
Thỏ Vương mở miệng nói.
- Gấp ba?
Ánh mắt đám yêu thú lập tức sáng lên.
Tất cả mọi người nhìn chằm chằm bức chân dung trong tay Thỏ Vương, Vương Khả, Trương Chính Đạo ũng nhìn tới, vừa nhìn đã nhận ra, người bên trong bức họa kia không phải ai khác, mà chính là Vương Hữu Lễ lễ bộ thượng thư Đại Thiện Hoàng Triều mới gặp trước đây không lâu.
- Đây chỉ là thù lao tìm được! Nếu như bắt sống, thù lao gấp mười! Coi như giết chết, cũng có thù lao gấp sáu lần! Như thế nào?
Thỏ Vương mở miệng nói.
- Thỏ Vương làm việc thoải mái, nhất định chúng ta sẽ toàn lực ứng phó!
Một đám yêu thú lập tức kêu lên.
- Ha ha ha, tốt, vừa vặn, vài ngày trước đi hang ổ Hầu Vương, lấy được một chút hầu nhi tửu, khó có dịp mọi người tụ tập cùng nhau, hôm nay thoải mái uống một chầu, sáng sớm ngày mai, mọi người về đỉnh núi của mình, theo dõi sát sao cho ta!
Thỏ Vương kêu lên.
- Được!
Đám yêu thú lập tức hưng phấn kêu lên.
Rất nhanh, từng vò rượu ngon được chở tới, trong lúc nhất thời, cả đám yêu thú hưởng thụ hầu nhỉ tửu.
Quả nhiên Thỏ Vương có phong thái lão đại xã đoàn, sau khi mời rượu một vòng, không ai cảm thấy bị lạnh nhạt, tất cả mọi người đều khen Thỏ Vương làm việc thoải mái.
- Quả nhiên những người có thể thành lập xã đoàn, có thể làm đại ca, đều không tầm thường!
Vương Khả lộ vẻ cổ quái nói.
- A, Lão Vương? Còn có Tiểu Đạo muội muội nữa, sao các ngươi không uống? Mùi vị hầu nhi tửu rất thơm!
Thỏ Vương đi tới cười nói.
- Rượu ngon! Thỏ Vương, ta uống là được rồi, muội muội ta không chịu được!
Vương Khả lập tức nói.
- Cái gì mà không chịu được, rượu này của ta không làm say thỏ!
Thỏ Vương lập tức muốn mời rượu.
- Rượu không làm say thỏ, nhưng thỏ say thỏ, nhìn thấy Thỏ Vương anh hùng cái thế, muội muội ta đã có chút say rồi!
Vương Khả lập tức cười nói.
Trương Chính Đạo ở một bên sầm mặt lại, Vương Khả, ngươi đùa bốn vớ vần gì vậy?
Nhưng ánh mắt Thỏ Vương lại sáng lên:
- Có đúng không? Lão Vương, ta càng nhìn càng thấy ngươi hợp tính ta!
- Nói gì vậy, Thỏ Vương, nhắc tới, muội muội này của ta còn có chuyện muốn nhờ ngươi hỗ trợ! Không biết... !
Vương Khả cau mày nói.
- Lão Vương ngươi nói gì vậy? Chuyện của Tiểu Đạo muội muội, chính là chuyện của ta, ngươi nói đi!
Thỏ Vương lập tức mở miệng nói.
- Lúc trước, đám người mặc áo đen truy sát ta và muội muội ta, còn hạ một cái ấn ký truy tung trên người muội muội ta, trên đường đi lúc nào muội muội ta cũng ở trong sợ hãi, không biết Thỏ Vương có thể giúp muội muội ta cởi bỏ cái ấn ký truy tung này không?
Vương Khả nhìn về phía Thỏ Vương.
- Đây tính là cái gì? Đám khốn kiếp kia, thế mà không buông tha Tiểu Đạo muội muội, nào, để ta giúp Tiểu Đạo muội muội cởi ra!
Thỏ Vương lập tức vỗ ngực.
Trương Chính Đạo trợn mắt nhìn Vương Khả, chuyện này mà ngươi cũng có thể nghĩ ra được?
Trương Chính Đạo lập tức đi lên phía trước, Thỏ Vương lấy tay đặt lên ngực Trương Chính Đạo.
- NhaI Đột nhiên trên mặt Thỏ Vương lộ ra biểu tình hưởng thụ.
Trương Chính Đạo còn chưa kịp phản ứng, Vương Khả ở một bên đã lộ vẻ lo lắng:
- Thỏ Vương, ngươi không sẽ chiếm tiện nghi của muội muội ta chứ?
Trương Chính Đạo:
Lúc này, Trương Chính Đạo mới cảm nhận được chỗ ngực biến thành dưa hấu có cảm giác căng cứng, giống như sắp bị lực lớn bóp vỡ.
- Sao, làm sao có thể? Làm sao ta lại chiếm tiện nghi của Tiểu Đạo muội muội chứ?
Sắc mặt Thỏ Vương lập tức cứng đờ.
Trương Chính Đạo nghe thấy lời nói của Vương Khả, cũng hiểu ra tên Thỏ Vương này đang làm gì, con mẹ nó, tiếp tục bóp nữa, dưa hấu sẽ vỡ mất. Thế nhưng, ta có không thể phát ra âm thanh sao.
Làm sao bây giờ?
- Thỏ Vương, muội muội ta nhát gan, ngươi đừng khiến nàng sợ quá phát khóc!
Vương Khả lập tức điểm tỉnh Trương Chính Đạo.
Trương Chính Đạo, ngươi làm ra chút phản ứng cho ta, con mẹ nó, nếu không phản kháng, Thỏ Vương còn tưởng rằng ngươi đang hưởng thụ đấy, ngươi như vậy không phải là mặc cho Thỏ Vương muốn làm gì thì làm sao?
- Hu hu! Rốt cục Trương Chính Đạo cũng lấy lại tỉnh thần, thấp giọng khóc thút thít.
- Muội muội, ngươi không nên nhìn, Thỏ Vương anh hùng cái thế, không có khả năng chiếm tiện nghi của ngươi! Lại nói, ngươi đến vốn là vì hâm mộ Thỏ Vương, Thỏ Vương không cưới ngươi, làm sao có thể làm loại chuyện bỉ ổi này?
Vương Khả lập tức phối hợp.
Thỏ Vương lập tức đỏ mặt, thần sắc nghiêm lại.
- Phát - Oanh!
Thỏ Vương vỗ một chưởng vào sau lưng Trương Chính Đạo, một cái phù văn màu lam lập tức bắn ra.
- Nhìn xem, đừng khóc, Thỏ Vương đang giúp ngươi mà!
Vương Khả lập tức nói.
Trương Chính Đạo thấp giọng nức nổ.
Thỏ Vương lộ vẻ lúng túng:
- Tiểu Đạo muội muội, không nên hiểu lầm, đúng là ta đang giúp ngươi cổi bỏ ấn ký truy tung, hiện tại đã cổi xong, quả nhiên cái ấn ký truy tung này là ấn ký đặc chế của phủ thừa tướng Đại Thiện Hoàng Triều.
- Phủ thừa tướng Đại Thiện Hoàng Triều?
Vương Khả sầm mặt lại.
- Đúng vậy, quả nhiên đám người vừa rồi là người phủ thừa tướng Đại Thiện Hoàng Triều!
Thỏ Vương nói.
- Vậy thật sự phải đa tạ Thỏ Vương rồi!
Vương Khả nói.
- Phải, phải!
Thỏ Vương nhìn chằm chằm Trương Chính Đạo, lộ ra vẻ chờ mong.
Trương Chính Đạo nhìn thấy vẻ chờ mong này, da đầu liền tê dại, Vương Khả nói không sai, con Thỏ Vương này đã chọn trúng ta?
Hiện tại, hiện tại phải làm sao đây.
- Thỏ Vương, ngươi doạ muội muội ta rồi!
Vương Khả ở một bên ngăn lại nói.
- Ha ha, dọa cái gì? Về sau Tiểu Đạo muội muội ở cùng ta, ta sẽ mang theo nàng ăn sung mặc sướng, cam đoan để cho nàng sống thoải mái, còn sinh cho ta một tổ thỏ con! Ta sẽ để cho nàng hưởng vinh hoa phú quý vô tận!