Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1228 - Chương 1229: Đến Thiện Thần Đô

Chương 1229: Đến Thiện Thần Đô

- Vậy ngươi tới tìm ta nói, là có ý gì?

Mộ Dung Lão Cẩu trợn mắt hỏi.

- Tốt xấu gì Vương Khả cũng là chỉ nhánh của Chiến Thần Điện, hiện tại hắn không rõ sống chết, ngươi không thể quản sao? Còn nữa, ta tìm Trần Thiên Nguyên, Lý Bắc Đấu, tại sao không tìm được?

Trương Chính Đạo cau mày nói.

- Trần Thiên Nguyên, Lý Bắc Đấu? Bọn họ không ở Thiện Thần Đô, trước kia các ngươi không thông báo các ngươi đến, cũng không nói bọn hắn chờ!

Mộ Dung Lão Cẩu trợn mắt trả lời.

- Híc, chuyện này không thể trách ta, là Vương Khả hắn chợt có linh cảm, bỗng nhiên muốn tới!

Trương Chính Đạo nói.

- Đúng rồi, còn có một cái bí mật, đó chính là Thỏ Tử Đoàn muốn ám sát Lễ Bộ Thượng Thư Vương Hữu Lễ! Các ngươi mặc kệ sao?

Trương Chính Đạo trợn mắt thúc giục nói.

Mộ Dung Lão Cấu híp mắt nhìn về phía Trương Chính Đạo:

- Các ngươi lại còn liên quan đến Thỏ Tử Đoàn? Ngươi hãy thành thật nói, lần này ngươi và Vương Khả vớt được bao nhiêu tiền từ Thỏ Tử Đoàn?

- Ta không có!

Trương Chính Đạo trợn mắt trả lời.

- Phi! Ngươi không có? Chưa thấy qua người không biết xấu hổ như vậy, ta đã điều tra xong, ngươi trở thành con thỏ cái, đi lừa gạt một lượng lớn tiền sính lễ của Thỏ Tử Đoàn! Đừng cho là ta không biết!

Mộ Dung Lão Cẩu trợn mắt nói.

- Híc, tại sao, tại sao việc này lại truyền đến tai ngươi?

Trương Chính Đạo trợn mắt nói.

- Nói đi, bao nhiêu tiền, của đám thỏ kia mà các ngươi cũng có thể lừa gạt? Còn biến thành con thỏ cái đi lừa gạt sính lễ? Thể diện của các ngươi đâu? Con mẹ nó cũng may chỉ có ta biết, nếu truyền ra ngoài, thể diện của ta có còn hay không?

Mộ Dung Lão Cẩu trợn mắt mắng.

- Híc, chúng ta làm gì thì cũng đâu có liên quan tới ngươi?

Trương Chính Đạo lộ vẻ cổ quái hỏi.

- Tại sao không liên quan? Các ngươi từ Thiên Lang Tông đi ra, ta là người khai sáng Thiên Lang Tông, lại là trưởng lão vinh dự suốt đời của Thiên Lang Tông, ngộ nhỡ bị người nhấc lên việc này, ta sẽ phải cõng oan ức, người ta sẽ nói, thượng bất chính hạ tác loạn! Ta không cần thanh danh sao?

Mộ Dung Lão Cẩu trợn mắt tức giận nói.

Trương Chính Đạo sầm mặt lại nhìn về phía Mộ Dung Lão Cẩu, ngươi, ngươi còn có danh tiếng sao? Bề trên như ngươi có lúc nào ngay thẳng qua?

- Mộ Dung lão tướng quân, ngươi đừng nhìn chằm chằm vào một hai món tiền nhỏ này của ta, ta và Vương Khả tách ra ở Thỏ Tử Đoàn, ta tìm nửa tháng cũng không tìm thấy Vương Khả, nếu Vương Khả có chuyện bất trắc, làm sao ngươi bàn giao với Trần Thiên Nguyên?

Trương Chính Đạo trợn mắt nói.

- Bàn giao? Bàn giao cái rắm! Vương Khả thì có thể có chuyện bất trắc gì? Hắn và Vương Hữu Lễ vô cùng thoải mái vượt qua, còn được Hoàng Chiến Thần điểm danh hỏi thăm, Hoàng Chiến Thần bảo ta đi điều tra sự tình Thỏ Tử Đoàn, bằng không, làm sao ta biết các ngươi còn thủ đoạn kiếm tiền như thế? Mẹ nó, lừa gạt tiền sính lễ của một đám thỏ! Khí tiết của các ngươi đâu?

Mộ Dung Lão Cẩu trợn mắt nói.

Sắc mặt Trương Chính Đạo trở nên cứng đờ:

- Việc này đã truyền đến chỗ Hoàng Chiến Thần rồi ư?

- Ngươi nói xem?

Mộ Dung Lão Cấu trợn mắt nói.

- Thế nhưng, chuyện cũng không liên quan ta, từ đầu tới đuôi đều là Vương Khả sắp đặt!

Trương Chính Đạo buồn bực nói.

- Nói đi, các ngươi vớt được bao nhiêu tiền?

Mộ Dung Lão Cấu trợn mắt hỏi.

- Không có nhiều, ta chỉ cầm phần nhỏ, ta cầm..., không đúng!

Ngươi hỏi bao nhiêu tiền để làm gì? Việc này không có quan hệ với ngươi, ngươi còn muốn đến phân chia hay sao?

Trương Chính Đạo lập tức cảnh giác, sợ hãi kêu lên.

Cùng lúc đó, Trương Chính Đạo dùng một tay giữ túi tiền của mình, con mẹ nó, hôm nay ta tới cầu viện, tại sao lại cảm giác như đi vào ổ thổ phi vậy?

Mộ Dung Lão Cầu trợn mắt nhìn Trương Chính Đạo:

- Ngươi cảnh giác như vậy làm gì? Không phải là một hai đồng tiền nhỏ thôi sao? Ngươi cho rằng ta thiếu à? Lại nói, bỏ túi ngươi và bỏ túi ta khác nhau ở chỗ nào? Ngươi còn đang muốn mời ta hỗ trợ, ta không cần chuẩn bị một chút sao?

Trương Chính Đạo:

Con mẹ nó, quả nhiên giống như ta nghĩ.

- Vừa rồi ngươi nói, Hoàng Chiến Thần đã gặp Vương Khả? Vậy khẳng định Vương Khả an toàn, hẳn là rất nhanh sẽ đến Thiện Thần Đô, ha ha, Mộ Dung lão tướng quân, vậy ta sẽ không quấy rầy ngươi nữa! Ta cáo từ trước!

Trương Chính Đạo lập tức cười khan nói.

- Ngươi đi cái gì? Giữa trưa ở lại ăn cơm đã!

Mộ Dung Lão Cầu mời.

Sắc mặt Trương Chính Đạo trở nên cứng đờ, ăn cơm? Ngươi là nhớ thương tiền trong túi ta? Đây là tiền ta hi sinh nhan sắc mới đổi được, ngươi còn muốn lừa bịp đi? Ngươi nằm mơ!

- Không được, không được, nói không chừng Vương Khả đã đến Thiện Thần Đô rồi, hắn chưa quen cuộc sống nơi đây, ta đi tìm hắn!

Trương Chính Đạo lập tức quay đầu bỏ chạy.

- Đừng chạy, chạy cái gì chứ, ta đâu có ăn ngươi!

Mộ Dung Lão Cấu kêu lên.

Trương Chính Đạo càng chạy nhanh hơn.

Bên ngoài Thiện Thần Đô.

Vương Khả nhìn thấy phía xa có một đội nghi trượng! Bên đó có vô số quan viên tướng sĩ nghênh đón, Vương Khả căn bản không có cách đi qua.

- Người nào vậy? Tên Vương Hữu Lễ này, thật không coi nghĩa khí ra gì, trên đường đi ăn không ít thịt thỏ cay ta làm, mẹ nó, đều đến Thiện Thần Đô, nhưng ngươi lại chạy? Tốt xấu gì ngươi cũng nên đưa ta đến Chiến Thần Điện chứ! Coi như không tiễn, ngươi cũng phải để phu xe của ngươi đưa ta đi một lần! Ngươi lại làm ngược lại, ngay cả xe ngựa cũng dắt đi, keo kiệt như vậy sao?

Vương Khả trợn mắt nhìn về phía đội nghi trượng bên kia, quở trách một phen.

Vương Hữu Lễ chạy, Vương Khả cũng không có cách nào, thế nhưng, cũng may đến nơi rồi, phía trước chính là Thiện Thần Đô.

Vương Khả nghiêng đầu nhìn về phía Thiện Thần Đô ở nơi xa.

- Đây là tường thành? Thật dài, đây là Vạn Lý Trường Thành sao?

Ta liếc mắt cũng không nhìn thấy điểm cuối? Rốt cuộc cái Thiện Thần Đô này rộng bao nhiêu?

Vương Khả sợ hãi thán phục nhìn tường thành mênh mông.

Tường thành không quá cao, chỉ cao mấy trượng, nhưng điêu khắc đây đủ các loại đồ án, cứ cách mỗi một đoạn, lại có một chút cờ xí trận pháp, hiển nhiên Thiện Thần Đô cũng có trận pháp thủ hộ cùng loại với thủ sơn đại trận của Thiên Lang Tông, chỉ là cái thủ thành đại trận này to lớn hơn.

Bình Luận (0)
Comment