Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1234 - Chương 1235: Chủ Thí Bắt Đầu

Chương 1235: Chủ thí bắt đầu

Trương Chính Đạo trả lời.

- Cái gì?

Mộ Dung Lão Cấu sầm mặt lại.

- Nếu như Vương Khả đến Thiện Thần Đô, chỉ sợ, cửa thành Thiện Thần Đô cũng không vào được! Hiện tại, chỗ nào cũng có quan viên Hình Bộ muốn ở trong bóng tối bắt giết Vương Khả!

Trương Chính Đạo cau mày nói.

- Như vậy sao được? Mẹ nó, nếu như Vương Khả bị giết chết ở ngoài thành, vậy làm sao ta bàn giao với Trần Thiên Nguyên?

Mộ Dung Lão Cẩu biến sắc.

- Thì đúng vậy, ngươi nói phải làm sao bây giờ?

Trương Chính Đạo lo lắng hỏi.

- Có thể làm sao? Đi, chúng ta đi tìm Tào Hùng, mẹ kiếp, dám đụng đến người Chiến Thần Điện chúng ta, hắn muốn làm cái gì?

Mộ Dung Lão Cẩu trợn mắt trả lời.

Sắc mặt Trương Chính Đạo trở nên cứng đờ:

- Trực tiếp đánh đến cửa Tào Hùng?

- Đúng vậy, đi theo ta!

Mộ Dung Lão Cẩu trầm giọng nói.

Trương Chính Đạo lập tức đầu lắc như trống lắc:

- Cha ta còn ở trong đại lao Hình Bộ, ta không đi!

- Ngươi không đi? Ngươi coi ta là thương để sử dụng?

Mộ Dung Lão Cẩu trợn mắt nói.

Trương Chính Đạo sầm mặt lại:

- Dù sao ta cũng không trực tiếp đi tìm Tào Hùng, cùng lắm thì, ta giúp ngươi châm ngòi thổi gió ở Chiến Thần Điện, cổ động những chiến tướng khác đi theo ngươi cùng đại náo Hình Bộ!

Mộ Dung Lão Cẩu cổ quái nhìn Trương Chính Đạo:

- Cũng tốt, ngươi đi châm ngòi thổi gió đi, xảy ra sơ suất, chính ngươi tự chịu!

Trương Chính Đạo:

Ngày thứ hai! Thiện Thần Đôi!

Vương Khả ngủ một giấc thoải mái, rời khỏi giường ăn điểm tâm, sau đó theo người của Hình Bộ tiến về trường thi.

Không còn cách nào, có lẽ việc xấu trước kia của Chiến Thần Điện đã khiến quan viên Lại Bộ sợ hãi, hơn nửa đêm, lại phái thêm một nhóm thủ vệ tới, vì sợ bỗng nhiên người được Chiến Thần Điện tiến cử gây chuyện. Vương Khả dậy từ sáng sớm, phát hiện người trông coi mình nhiều hơn mấy lần, thì còn có thể nói cái gì? Chỉ có thể không kích thích mọi người, nước chảy bèo trôi.

Một đường đi tới, rất nhanh đã đến nơi gọi là văn miếu.

Văn miếu là một tòa cung điện to lớn, phía trên cung điện, trôi nổi từng đợt sương mù bảy màu, khiến cho người ta thoạt nhìn cực kỳ loá mắt.

- Cái sương mù bảy màu kia là... ?

Vương Khả cau mày nói.

- Đó là văn khí toát ra từ văn miếu, là văn khí do pháp bảo Xuân Thu Bút' ngày xưa tiên nhân lưu lại phát tán!

Một tên quan viên Lại Bộ đi ở bên cạnh giải thích.

Vừa giải thích, tên quan viên Lại Bộ kia vừa lộ ra vẻ cổ quái, mỗi lần Chiến Thần Điện phái người tới đều là thứ đồ gì vậy? Ngay cả văn khí cũng không biết? Lại còn đòi khảo thí?

- Văn khí?

Sắc mặt Vương Khả hơi đổi.

Vương Khả nghĩ lại, lúc trước Vương Hữu Lễ viết “Tụng Thiện Hoàng; cũng sinh ra một chút thất thải văn khí, chẳng qua là lúc đó Vương Khả không quá để ý, nơi này lại có nhiều như vậy?

- Bên trong văn miếu thờ cúng ai?

Vương Khả hiếu kỳ hỏi.

Tên quan viên Lại Bộ kia trợn mắt, kinh ngạc nhìn về phía Vương Khả, ngươi thật sự không biết gì cả sao? Con mẹ nó, ngay cả người mù chữ ở Đại Thiện Hoàng Triều cũng biết, vậy mà ngươi không biết?

- Bên trong văn miếu thờ phụng Văn Khúc Tinh, là văn sự trọng địa của Đại Thiện Hoàng Triều ta!

Tên quan viên này lộ vẻ cổ quái giới thiệu.

- Văn Khúc Tinh? Thần tiên à?

Vương Khả lộ vẻ cổ quái hỏi.

- Đúng, mời vào chỗ, số thứ tự của ngươi, vừa đúng chín nghìn!

Tên quan viên Lại Bộ kia không muốn nhiều lời với Vương Khả nữa.

Người Chiến Thần Điện phái tới đều là thứ gì không, ngay cả văn miếu cũng không biết, còn đi thi khoa khảo? Nếu ngươi thi đậu, vậy không phải là đánh mặt quan văn chúng ta sao? Lười nói nhảm với ngươi.

Vương Khả nhìn bốn phía văn miếu.

Trước văn miếu là một quảng trường khổng lồ, giống như sân bóng ở địa cầu của Vương Khả, thậm chí còn lớn hơn. Bốn phía còn xây dựng khán đài tạm thời và quan viên, thị vệ đứng đây.

Giờ phút này, quảng trường trước văn miếu, bày vô số bàn chỉnh tẻ, đã có rất nhiều người ngồi xuống.

Vương Khả liếc mắt nhìn lại, vậy mà có gần vạn thí sinh.

Dưới sự hướng dẫn của quan viên Lại Bộ, Vương Khả đi tới chỗ ngồi của mình.

Vương Khả đến, khiến thí sinh ở bốn phía chú ý và tò mò, dù sao, mọi người đến đây tìm chỗ ngồi, cũng chưa có người nào được quan viên Lại Bộ hộ tống tới.

- Đây là công tử nhà ai vậy?

- Quan viên Lại Bộ tự mình hộ tống, thật phô trương!

- Quan viên Lại Bộ sẽ không giúp hắn gian lận chứ?

- Lát nữa hắn sẽ không nhìn lén bài thi của ta?

Bốn phía xì xào bàn tán, giờ phút này sắc mặt tên quan viên Lại Bộ kia trở nên khó coi, ta giúp hắn gian lận? Ta không muốn sống nữa à? Mẹ nó, đó là một đại gia, đại gia do Chiến Thần Điện đưa đến, ta là sợ hắn gây chuyện, ta vì bảo vệ các ngươi đấy! Đám ngu xuẩn các ngươi!

Lúc mọi người đang thì thầm nói chuyện, Vương Khả đã tìm được chỗ ngồi của mình.

Số chín nghìn!

Vương Khả ngồi xuống, tên quan viên Lại Bộ kia cũng rời đi, Vương Khả tò mò nhìn bốn phía.

- Âm Chướng Trận? Cái này là phòng ngừa người dùng thần thức gian lận sao? Còn nữa, một vạn người lộ thiên thi tập thể, đây là phòng ngừa có người gian lận sao? Bốn phía có nhiều quan giám khảo nhìn chằm chằm như vậy, muốn gian lận cũng không có khả năng!

Vương Khả kinh ngạc nhìn bốn phía.

Vương Khả chờ nửa canh giờ, tất cả mọi người đã đến đông đủ.

Toàn trường vốn đang xì xào bàn tán, chợt im lặng xuống.

Vương Khả theo ánh mắt tất cả mọi người nhìn tới, lại nhìn thấy, phía trước văn miếu, có một đội quan viên chậm rãi đi tới.

Cầm đầu là một lão già, mặc quan bào, khí độ bất phàm, đi theo phía sau là một đám quan viên, khá là trang trọng. Tất cả thí sinh nhìn tháy đám quan viên này, lập tức hâm mộ.

Thậm chí, nhìn thấy đám quan viên này đến, rất nhiều thí sinh đều đứng dậy, cung nghênh đám quan viên này.

Vương Khả vốn không có ý định cẩm thận thi cử, tự nhiên không để ý đến, hắn ngồi trên ghế, gác hai chân lên bàn, bưng chén trà uống nước, nhìn các quan chấm thi ở trước văn miếu, giống như xem kịch.

Quan viên Lại Bộ hộ tống Vương Khả đến, lại nhìn chằm chằm vào Vương Khả.

- Đại nhân, ngươi đoán quả nhiên không sai, cái tên do Chiến Thần Điện tiến cử, gọi là Vương Khả cái gì đó, quả nhiên không phải nghiêm chỉnh đi thi, nhìn thấy thừa tướng, còn cà lơ phất phơ, đây là tới gây chuyện mà!

Bình Luận (0)
Comment