- Nếu không phải là ngươi, hắn đã giành được vị trí đệ nhất hai lần, nếu không phải có ngươi, vinh dự đều thuộc về hắn!
Trình Bạch Xuyên nói.
- Hả?
Vương Khả ngạc nhiên nhìn về phía người đàn ông đeo mặt nạ.
Hai lần về nhì?
Người đàn ông đeo mặt nạ ở cách đó không xa uống một hớp rượu, thở dài xả giận, tại sao mình lại muốn đến nghe hai người này nói chuyện, cũng là bởi vì tức giận, bản thân chuẩn bị bao nhiêu, muốn toả sáng ở lần khoa cử này, kết quả, hai lần đều bị Vương Khả ép một đầu. Toả sáng sao? hai lần về nhì còn ai nhớ đến? Bên ngoài chỉ nhớ đệ nhất, vốn không quan tâm người về thứ hai như mình!
- Vị huynh đệ đeo mặt nạ này, ngươi nghe lén là có ý gì, tới ngồi chung nói chuyện phiếm đi?
Vương Khả mời nói.
Người đàn ông đeo mặt nạ giả vờ không nghe thấy.
- Ngươi đừng khó chịu, haiz, kỳ thật, lần này đệ nhất nên là ngươi, trở về, ngươi bỏ ra ít tiền cho ta, sau khi ta tìm được bạn gái của ta, ta sẽ đi nói chuyện giúp ngươi một lần, sửa lại để ngươi là người đứng đầu!
Vương Khả khuyên nhủ.
Trình Bạch Xuyên ở một bên trợn mắt nhìn về phía Vương Khả:
- Ngươi có ý gì vậy? Ngươi đi hoà giải là có ý gì?
- Chính là muốn làm rõ một chút, vị trí đứng đầu này của ta là do gian lận có được, ta cũng không phải dựa vào bản lĩnh thật sự kiểm tra ra, thành tích này của ta không công bằng, ngươi xem, không thể bởi vì ta là đệ nhất, để người đeo mặt nạ này bị oan ức được? Này người đeo mặt nạ, hẳn là ngươi rất có tiền đúng không?
Vương Khả nhìn về phía người đàn ông đeo mặt nạ nói.
- Ngươi không muốn đi thi nhưng ngươi đã thi đậu tiến sĩ rồi!
Trình Bạch Xuyên trợn mắt nói.
- Ta cũng không phải có bệnh, lần này ta tới là để tìm bạn gái, chứ không phải đi thi trạng nguyên, trạng nguyên có thể làm gì?
Ở Đại Thiện Hoàng Triều cũng chỉ là một tiểu quan mà thôi! Ta ở Thập Vạn Đại Sơn là thổ hoàng đế! Ta ở đó làm thổ hoàng đế của ta không thích thì thôi, chạy tới đây làm tiểu quan làm gì? Ta không có khuynh hướng chịu ngược đãi!
Vương Khả trợn mắt nói.
Trình Bạch Xuyên:
Người đàn ông đeo mặt nạ ở bên cạnh cũng quay đầu tới.
- Ngươi, ngươi có ý gì? Tiến sĩ Đại Thiện Hoàng Triều vẫn không bằng thân phận tông chủ Thiên Lang Tông của ngươi?
Người đàn ông đeo mặt nạ trợn mắt nhìn về phía Vương Khả.
- Các ngươi nhìn ta như vậy làm gì? Sao bản thân các ngươi không tự phân tích, so sánh đi, Đại Thiện Hoàng Triều cũng chỉ lớn hơn Thập Vạn Đại Sơn mười mấy lần mà thôi, không có lớn hơn bao nhiêu! Toàn bộ Thập Vạn Đại Sơn đều nghe ta! Ta ở Đại Thiện Hoàng Triều làm trạng nguyên, Đại Thiện Hoàng Triều có thể cho ta một trong mười mấy phần bản đồ, để ta muốn làm gì thì làm sao?
Vương Khả phân tích nói.
- Ngươi nghĩ thì hay lắm!
Trình Bạch Xuyên trợn mắt nói.
- Vậy chẳng phải có kết luận? Ta làm thổ hoàng đế cao cao tại thượng sướng hơn, dựa vào cái gì ta phải đến nơi đây làm nô tài?
Vương Khả trợn mắt nói.
- Thập Vạn Đại Sơn có thể so sánh với Đại Thiện Hoàng Triều sao? Thập Vạn Đại Sơn chỉ là một đám nhược tu!
Người đàn ông đeo mặt nạ trợn mắt nói.
- Thủ hạ của ta có một người là La Hán Võ Thần cảnh, cường giả Nguyên Thần cảnh và vô số Nguyên Anh cảnh nghe lời ta! Ta ở Thập Vạn Đại Sơn có thể một tay che trời! Ngươi nói, ta ở nơi này coi như thi đỗ trạng nguyên, Đại Thiện Hoàng Triều có thể cho ta quyền lợi như thế sao?
Vương Khả trợn mắt nói.
Trình Bạch Xuyên:
Người đàn ông đeo mặt nạ:
Ngươi mộng không tỉnh, còn muốn một tay che trời?
- Cho nên, vì cái gì ta phải để thổ hoàng đế đó không làm, tới làm một cái tiểu quan?
Vương Khả khinh thường nói.
Hai người nhìn chằm chằm Vương Khả một hồi, chợt phát hiện, Vương Khả nói rất có đạo lý, con mẹ nó, vì sao tất cả Thập Vạn Đại Sơn nghe theo ngươi chứ?
- Vậy ngươi ra khỏi Thập Vạn Đại Sơn làm gì?
Người đàn ông đeo mặt nạ trầm giọng hỏi.
- Không phải là ta không còn cách nào sao? Bạn gái của ta ở trong này, ta tới đón dâu!
Vương Khả thở dài nói.
Hai người:
- Còn nữa, bây giờ công ty của ta phát triển tốt đẹp, muốn mở rộng ra bên ngoài, ta đi ra thị sát một lần, thuận tiện chuẩn bị một chút quan hệ!
Vương Khả giải thích.
- Ngươi, ngươi, ngươi còn muốn đón U Nguyệt đi? Sao ngươi không nhìn mình trong gương đi, dựa vào ngươi cũng xứng?
Người đàn ông đeo mặt nạ trợn mắt nói.
- Dựa vào cái gì ta không xứng? Ta là thổ hoàng đế Thập Vạn Đại Sơn, theo đạo lý mà nói, ta và Đại Thiện Nhân Hoàng ở cùng một đẳng cấp, dựa theo lễ nghỉ bình thường, ta tới Đại Thiện Hoàng Triều là sự kiện thuộc về ngoại giao, ngươi hiểu không? Cái này là nguyên thủ hai nước gặp mặt, Thiện Hoàng nên tự mình đến nghênh đón ta mới đúng! Ta vì cân nhắc đến Thiện Hoàng là cha vợ của ta, nên ta mới tùy ý đến nhà cha vợ như vậy!
Vương Khả trợn mắt nói.
- Ngươi đánh rắm! Ngươi còn muốn ngang hàng với Thiện Hoàng?
Người đàn ông đeo mặt nạ trợn mắt mắng.
- Có phải ngươi bị bệnh hay không, ta đang nói sự thật với ngươi, ngươi không tin thì không tin, còn mắng chửi người làm gì? Vừa rồi còn nói miễn là ngươi bỏ ra ít tiền, ta sẽ giúp ngươi một chút, để ngươi trở thành đệ nhất, ngươi làm như này, khiến cho ta rất khó giúp ngươi!
Vương Khả trợn mắt tức giận nói.
Người đàn ông đeo mặt nạ:
- Được rồi được rồi, ta nói câu công bằng, Vương Khả cũng không nói quá, mà người mang mặt nạ này, tại sao lại quá khích như vậy?
Trình Bạch Xuyên nói.
- Đúng vậy!
Vương Khả trợn mắt nói.
Người đàn ông đeo mặt nạ:
- Tiểu tử, không nên xem trọng mình quá, cũng không nên coi nhẹ người khác! Không phải ta không vừa mắt Đại Thiện Hoàng Triều, trải qua vòng khảo thí này, ta đã nhìn ra, Đại Thiện khoa khảo? Cũng chỉ là như vậy mà thôi!
Vương Khả lắc đầu khinh thường nói.
- Ngươi dám vũ nhục khoa khảo Đại Thiện?
Người đàn ông đeo mặt nạ trợn mắt nói.
- Ngươi đừng gấp, ngươi nhìn ta đi, tùy tiện thi cử một chút đã có thể giành vị trí thứ nhất, ngươi gấp đến đỏ mắt cũng chỉ có thể về nhì! Nếu như ngươi thi được đệ nhất, ngươi mới có thể cho lời bình, ngươi biết không?