Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1291 - Chương 1292: Thiện Hoàng Thật Giả

Chương 1292: Thiện Hoàng thật giả

Vương Khả liếc nhìn Tam thái tử, song không bởi vậy mà tức giận, ngược lại còn bình tĩnh nói:

- Không trải qua mưa gió, làm sao thấy được cầu vồng? Lão tam?

Lần này cứ để hắn hấp thụ chút giáo huấn! Trẫm không phạt ngươi!

- Vâng, đa tạ hoàng thượng, đa tạ hoàng thượng!

Giải Binh Giáp lập tức cuồng hỉ nói.

Thiện Hoàng nhất ngôn cửu đỉnh, không bởi vì Tam thái tử mà trách phạt mình, mối lo sau này cũng sẽ không còn nữa!

Đương đương!

Vương Khả dùng đầu ngón tay khe khẽ gõ lên vách thần binh tiên giáp tráo.

- Loại rác rưới này mà cũng có thể dùng làm pháp bảo?

Trên mặt Vương Khả chớp qua một tia khinh thường.

Giải Binh Giáp vội cả kinh kêu nói:

- Là thần sơ sót, thần thu lại thần binh tiên giáp tráo ngay, miễn phải làm bẩn mắt hoàng thượng!

Dứt lời, Giải Binh Giáp lập tức vung tay thu lại.

Hô!

Nháy mắt, thần binh tiên giáp tráo cấp tốc thu nhỏ, về lại trong tay áo Giải Binh Giáp.

~- Hoàng thượng, thần đã nối lại cánh tay cho Tam thái tử, đồng thời hủy đi tiên y trói buộc trên người hắn! Độc Tiên Nhân Túy trong cơ thể Tam thái tử cũng được giải, hẳn rất nhanh liền sẽ thức tỉnh!

Giải Binh Giáp nói.

Vương Khả liếc nhìn Tam thái tử khắp người be bét máu ở bên, tựa hồ không mấy để tâm.

Lúc này, bách quan toàn điện đều cúi đầu cung kính, chỉ có Tây Môn Thuận Thủy là nhìn chằm chằm Vương Khả, thần sắc có chút phức tạp.

- Giải Binh Giáp, nghe phong!

Vương Khả đột nhiên nghiêm mặt lại, trầm giọng nói.

- Có thần!

Giải Binh Giáp lập tức hớn hở quỳ xuống.

Vương Khả lại không tiếp tục mở miệng mà nhíu mày nhìn Giải Binh Giáp, thật lâu không lên tiếng.

Giải Binh Giáp sửng sốt, Thiện Hoàng đây là ý gì? Ngươi không phải để ta nghe phong ư? Sao lại không nói chuyện?

Bách quan cũng nghi hoặc nhìn Vương Khả, sau đó lại nhìn Giải Binh Giáp.

- Giải Binh Giáp, ngươi đứng ở đâu đấy? Vị trí kia Long Đài của hoàng thượng, ngươi quỳ trên Long Đài nghe phong à?

Phía dưới, không biết là tên quan viên nào đột nhiên trừng mắt giận nói.

Giải Binh Giáp cúi đầu nhìn lại, vội biến sắc cấp tốc đứng dậy, đi xuống Long Đài.

Lúc trước bởi vì muốn bắt Tam thái tử và U Nguyệt công chúa làm con tin, cho nên hắn mới chạy lên Long Đài, vừa nãy kích động quá đến nỗi suýt nữa quên mất.

- Thần nhất thời lỗ mãng, mong hoàng thượng thứ tội!

Giải Binh Giáp quỳ gối trên đại điện, lần nữa cúi đầu thỉnh tội nói.

Mãi lúc này, thần sắc Vương Khả mới thư hoãn phần nào.

Hiện tại, Thiện Hoàng đột nhiên muốn thu nhận một tên tà ma, đây là điều chưa từng có tiền lệ, bách quan đều thần sắc phức tạp nhìn xem, chỉ là, Thiện Hoàng uy nghiêm cường đại, ai cũng không dám phản bác.

Đại điện chìm trong một mảnh im ắng, ai nấy đều nhìn Thiện Hoàng, chờ đợi Thiện Hoàng hạ lệnh.

- Mộ Dung Lão Cẩu, chư vị chiến tướng Chiến Thần Điện!

Vương Khả thần sắc bình tĩnh trầm giọng nói.

- Có chúng thần!

Đám chiến tướng Chiến Thần Điện đồng thanh ứng tiếng.

Giải Binh Giáp và bách quan đều nghi hoặc nhìn Vương Khả, Thiện Hoàng muốn làm gì? Ngươi không phải muốn phong thưởng cho Giải Binh Giáp ư?

~ Trẫm yêu cầu các ngươi, lấy phản ứng nhanh nhất, tốc độ tấn mãnh nhất, lập tức khống chế Giải Binh Giáp, động thủ!

Vương Khả hét lớn.

- Cái gì?

Giải Binh Giáp biến sắc.

Thiện Hoàng, không phải ngươi muốn phong thưởng ta ư? Sao ngươi lại ra lệnh cho người Chiến Thần Điện đối phó ta? Tại sao?

Chẳng phải ngươi hân thưởng tài hoa của ta ư? Chẳng phải ngươi đã đặc xá tội lỗi của ta rồi ư?

- Vâng!

Đám người Mộ Dung Lão Cẩu đồng thanh hét lớn.

Oanh!

Nháy mắt, nguyên một đám chiến tướng Chiến Thần Điện nhào về phía Giải Binh Giáp, hệt như tường người ập đến, nháy mắt liền đè áp Giải Binh Giáp ở dưới thân.

Lấy nhiều thắng ít, tấn công lúc bất ngờ, quần ẩu!

Giải Binh Giáp còn đang trong trạng thái choáng váng, làm sao có thể là đối thủ của đám lão binh.

Nháy mắt liền triệt để bị khống chế.

- Hoàng thượng, ngươi nói không truy cứu trách nhiệm ta, hoàng thượng, ngươi nói hân tưởng ta, hoàng thượng, tại sao lại bắt ta, tại sao?

Giải Binh Giáp gào lên bi phẫn.

Trong đại điện, lúc này bách quan cũng đang rất ngờ vực, chắc chỉ có thừa tướng Tây Môn Thuận Thủy là tựa hồ nhìn ra mánh khóe, đứng ở nơi đó không nói nửa lời.

Hỗn loạn thoáng chốc liền ngừng, Giải Binh Giáp bị tóm chỉ sau nháy mắt.

Nhưng mà, Giải Binh Giáp không phục, oán khí không cam tâm khiến Giải Binh Giáp mắt đỏ ngầu nhìn về phía Thiện Hoàng, miệng không ngừng kêu gào:

- Hoàng thượng, hoàng thượng... !

Giải Binh Giáp vẫn mở miệng cầu xin Vương Khả, tựa như chờ đợi Thiện Hoàng nói tất cả đều chỉ là trò đùa.

Đúng lúc này, nơi long ở không xa, tượng băng Thiện Hoàng đột nhiên lần nữa toát ra từng đợt kim quang.

Tượng băng này chính là tượng băng lúc trước từng dung hợp với U Nguyệt công chúa, giúp U Nguyệt công chúa biến thành bộ dạng Thiện Hoàng.

Ông!

Kim quang vạn trượng, nháy mắt, ánh sáng từ tượng băng Thiện Hoàng chiếu sáng khắp cả đại điện, tượng băng vẫn là tượng băng kia, nhưng, trên tượng băng lại chợt bạo phát ra một cỗ khí tức ngút trời.

Hô!

Khí tức trên băng điêu cuốn thốc toàn bộ đại điện, khiến toàn thân chúng nhân bất giác run lên. Luồng khí tức này rất khủng bố, quan trọng hơn là, nó rất quen thuộc.

- Khí tức Thiện Hoàng? Tượng băng kia?

Mộ Dung Lão Cẩu tròn mắt kinh hô.

Chỉ thấy, tượng băng như sống dậy, chậm rãi vặn vẹo xoay đầu.

- Xảy ra chuyện gì, vừa rồi sao trẫm lại mất đi liên hệ với khôi lỗi băng này? U Nguyệt đâu?

Tượng băng phát ra tiếng nói trầm thấp.

Ông!

Hai mắt tượng băng mở ra, đôi mắt giống như đầm sâu như thể muốn hút linh hồn người vào trong đó.

Uy nghiêm như thế, không sai được. Chính là khí tức Thiện Hoàng!

Nguyên thần Thiện Hoàng phụ thể tượng băng? Tượng băng này chính là phân thân của Thiện Hoàng?

- Hoàng, hoàng, hoàng thượng?

Mộ Dung Lão Cẩu kinh hãi nhìn tượng băng.

- Cung nghênh nguyên thần hoàng thượng hồi triều, Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuết Tây Môn Thuận Thủy bỗng chợt cung kính cúi đầu hướng về phía tượng băng.

- Cái gì?

Chúng quan viên sửng sốt quay sang nhìn Tây Môn Thuận Thủy.

Chuyện gì vậy? Sao ngươi lại bái lạy nữa? Không phải Thiện Hoàng đang ở bên cạnh đây sao? Không phải vừa rồi chính là Thiện Hoàng đang nói chuyện đấy thôi?

Chúng nhân lại đồng loạt quay sang nhìn Vương Khả.

Vương Khả là nguyên thần Thiện Hoàng phụ thể. Tượng băng trước mắt cũng là nguyên thần Thiện Hoàng phụ thể.

Bình Luận (0)
Comment