Trình Bạch Xuyên đột nhiên nhìn lên một bức họa đặt trên giá sách.
- „„ tiêu ký hình ngôi sao này ta chỉ làm trên bức họa Ma Thần thôi mà, sao nơi này còn có một bức tương tự?
Trình Bạch Xuyên biến sắc.
Đột nhiên, trong lòng Trình Bạch Xuyên dâng lên dự cảm chẳng lành, giơ tay cầm xuống bức chân dung trên giá sách, cấp tốc mở Ta.
- Ma Thần Ông Thiên Phong? Sao lại, sao lại, không phải ta đã đưa cho Vương Khả và U Nguyệt công chúa rồi ư? Sao nó còn ở đây?
Trình Bạch Xuyên biến sắc.
- Lão gia, hay là ngài đưa nhầm? Bức họa ngài đưa cho Vương Khả là bức chân dung tự họa chính mình?
Quản gia thấp thỏm nói.
Nét mặt Trình Bạch Xuyên cứng lại:
- Cái này, cái này, đi đứt?
Âm Bắc tiên trấn! Trong một gian tửu lâu!
Vương Khả, U Nguyệt, Tây Môn Tĩnh ngồi trên tầng đỉnh tửu lâu, nhìn xuống tiên trấn bên dưới.
- Tây Môn Tĩnh, cha ngươi nói ngươi rất quen thuộc đối với tình hình xung quanh Âm Sơn?
Ủ Nguyệt công chúa hỏi.
- Đúng vậy, sơn mạch trước mặt kia quanh năm sương mù che phủ, bên trong âm khí âm u, đó chính là Âm Sơn!
Tây Môn Tĩnh chỉ tới phiến sơn mạch bị sương mù dày đặc che phủ phía mặt nam.
- Âm Sơn?
Vương Khả nhíu mày nghi hoặc.
- Âm Sơn tuy là một tòa sơn mạch, nhưng còn là một nơi chiến trường cổ, mấy trăm năm qua, chính ma đã đại chiến không biết bao lần quanh bốn phía Âm Sơn này, nơi đây không biết bao nhiêu người tử trận. Nói là sơn mạch, không bằng nói là mộ viên, tử khí nồng đậm, khiến cho quanh đây âm khí nùng trọng, thường niên bởi vì âm oán chỉ khí tích tụ, dẫn đến sương mù chướng khí tràn ngập, giống như Quỷ Vực!
Tây Môn Tĩnh nhìn về phía xa nói.
- Một ngọn núi mà thôi, sợ cái gì!
Vương Khả hít sâu một hơi nói.
- Sơn mạch Âm Sơn cực kỳ rộng lớn, muốn tìm một thanh kiếm ở chỗ này, không khác gì mò kim đáy biển!
Tây Môn Tĩnh nói.
- Không sao, chỉ là ngọn núi thôi mà, đến lúc đó ta sẽ tìm một ít người cùng đi tìm!
Vương Khả nói.
- Tìm người, ngươi đi đâu tìm người? Ngươi biết đây là chỗ nào không?
Tây Môn Tĩnh khinh thường nói.
- Học sinh tiểu học như ngươi thì biết cái gì, ta làm việc còn cần ngươi dạy?
Vương Khả trừng mắt khinh thường nói.
- Nơi này sát bên Thập Vạn Đại Sơn, Vương Khả muốn tìm người, có thể tùy tiện điều động người đi ra từ trong Thập Vạn Đại Sơn!
U Nguyệt công chúa đứng về phía Vương Khả, cũng khinh thường nói.
- U Nguyệt công chúa, điều người đi ra từ Thập Vạn Đại Sơn?
Làm sao có thể! Thập Vạn Đại Sơn có thám tử của các đại hoàng triều, số ít người ra vào, những thám tử kia còn không mấy để ý, nhưng một khi điều động quá nhiều người, liền nháo đến cả thiên hạ đều biết, đến lúc đó, tất cả mọi người đều biết nơi này có Quỷ Thần Kiếm, vậy chúng ta còn tìm gì nữa? Khi ấy thế lực các nơi phái người đến tranh đoạt, sợ rằng chúng ta không chỉ không chút thu hoạch, thậm chí còn dẫn lên một đợt chính ma đại chiến mới! Lúc đó, chúng ta sẽ thành tội nhân thiên cổ!
Tây Môn Tĩnh lập tức ý vị sâu xa nói.
- Ngươi thì biết cái gì, U Nguyệt nhà ta chỉ lấy ra tỉ dụ vậy thôi, ngươi thật tưởng rằng cái gì mình cũng biết? Cha ngươi để ngươi tới làm hướng đạo, là để làm trợ thủ cho chúng ta, chuyện làm quyết định, ngươi không cần bận tâm. Còn nữa, đừng có không lớn không nhỏ với U Nguyệt công chúa, phải kêu sư nương!
Vương Khả trừng mắt nói.
Tây Môn Tĩnh trừng mắt ngược lại Vương Khả, ta chỉ ăn ngay nói thật, ngươi mắng ta làm gì?
Vương Khả trừng mắt nhìn Tây Môn Tĩnh, bạn gái của ta thật không dễ dàng mới đưa ra kiến nghị, bất kể có phải là kiến nghị đúng hay không thì cũng không tới lượt ngươi chê bai dè bĩu.
Chẳng lẽ ta không bảo vệ bạn gái mình, lại đi đồng ý với cái bóng đèn là ngươi? Một chút ánh mắt cũng không có!
- Ngươi nói tiếp đi!
Ú Nguyệt công chúa lại cười nói.
Được Vương Khả bênh vực vô điều kiện, trong lòng U Nguyệt công chúa rất sung sướng, cũng không để ý Tây Môn Tĩnh chê bai.
- Mặt bắc Âm Sơn trú đóng ba mươi vạn quân đội Đại Thiện, trong đó có không ít đại tướng Nguyên Thần Cảnh, ta biết một số tướng quân, nếu cần, ta có thể đi mời quân trú đóng ở đó tìm giúp?
Tây Môn Tĩnh trầm giọng nói.
- Phụ cận trú đóng ba mươi vạn đại quân?
Vương Khả nhíu mày hỏi lại.
- Không sai, tổng cộng sáu đại quân doanh, mỗi đại quân doanh có năm vạn đại quân, bọn họ thường niên trú đóng ở này, phòng ngừa Đại Ác hoàng triều xuất binh, đồng thời cũng phòng bị không cho tà ma Đại Ác hoàng triểu yên ắng nhập cảnh!
Tây Môn Tĩnh nói.
- Chính là tướng sĩ thủ vệ biên quan?
Vương Khả cau mày nói.
- Không sai, quân đội tạo thành sát trận, cộng thêm hợp lực của pháp bảo trên chiến thường, khi đó dù là Ma Thần Đại Ác hoàng triều bọn họ cũng có thể kháng cự được!
Tây Môn Tĩnh nói.
- Tướng sĩ thủ vệ biên quan cũng không dễ dàng, đừng quấy rầy bọn họi Vương Khả lắc đầu.
- Không tìm trú quân hỗ trợ? Vậy làm sao tìm ? Đây chính là một tòa sơn mạch, trong này khói độc nùng trọng, âm u tử khí, căn bản không khác gì mò kim đáy biển!
Tây Môn Tĩnh nói.
- Không, chúng ta đã tới tìm Trình Bạch Xuyên dò hỏi qua, ngươi biết tại sao Quỷ Thần Kiếm lại xuất hiện ở chỗ này không?
Vương Khả trầm giọng nói.
- Tại sao2 Tây Môn Tĩnh khó hiểu nói.
- Trước kia Trình Bạch Xuyên từng xâm nhập Đại Ác hoàng triều thăm dò, biết được Quỷ Thần Kiếm rơi vào tay Ma Thần Đại Ác hoàng triều Ông Thiên Phong. Chỉ là không biết Quỷ Thần Kiếm bị ai phong ấn, một mực không cách nào khai phong, cần lợi dụng quỷ khí mới mở ra được, mà Âm Sơn lại là nơi có quỷ khí nặng nhất. Thế nên Ma Thần Ông Thiên Phong liền cầm theo Quỷ Thần Kiếm tới đây, mượn nhờ quỷ khí Âm Sơn tiến hành khai phong Quỷ Thần Kiếm! Khiến nó có được quỷ thần chỉ uy!
Vương Khả nói.
- Ba đại Ma Thần Đại Ác hoàng triều? Ông Thiên Phong? Tên Ma Thần thần bí nhất kia? Ngay cả chân dung về hắn, Đại Thiện cũng không có?
Tây Môn Tĩnh kinh ngạc nói.
- Không phải là không có, cha ngươi không nói với ngươi à?
Trước kia Ông Thiên Phong từng là cường giả chính đạo, đến sau mới phản bội chính đạo, tự cam đọa lạc thành ma! Bởi thế thành là cấm ky trong miệng cường giả đỉnh cấp Đại Thiện!