Hoàng Thiên Phong nhắm hai mắt lại:
- Không có, làm sao lại có... ách, chuyện gì khác thường mới được chứ?
Vương Khả nhìn chằm chằm vào Hoàng Thiên Phong; - Có không?
Hoàng Thiên Phong im lặng suy nghĩ, khẽ nhíu mày:
- Nói đến chuyện này, mấy ngày nay ta luôn có cảm giác như bị theo dõi!
Vương Khả ngưng trọng nói:
- Bị theo dõi sao?
- Đúng vậy, nhưng ta không tìm ra được là kẻ nào, có điều, ta thật sự có cảm giác đấy. Nếu như có người theo dõi ta, thực lực ít nhất cũng phải đạt cảnh giới Võ Thần mới được, bây giờ ở Ác Thần Đô có thể có mấy người đạt được cảnh giới Võ Thần này đây?
Hoàng Thiên Phong cau mày nói.
Vương Khả thở dài:
- Ác Hoàng thay đổi khác thường, ngươi đường đường là một trong ba Đại Ma Thần của Đại Ác Hoàng Triều bị theo dõi, việc này chắc chắn là có vấn đề rồi!
Âm thanh Hoàng Thiên Phong lạnh lùng vang lên:
- Vương Khả, ngươi có ý gì hả?
Mặc dù Hoàng Thiên Phong không thích người khác nói Ác Hoàng không tốt, nhưng hắn ta cũng nhanh chóng đề cao cảnh giác.
Hoàng Thiên Phong cau mày nói:
- Vương Khả, mấy lời vừa rồi của ngươi có phải là do Hắc Liên Thánh Sứ bảo ngươi hỏi không?
Vương Khả trịnh trọng nói:
- Đúng vậy, Hắc Liên Thánh Sứ phát hiện ra Ác Hoàng thay đổi có chút khác thường, nên mới bảo ta tới tìm ngươi! Ngươi có chỗ nghi ngờ, Hắc Liên Thánh Sứ cũng có chút nghi ngờ, thế nên trong chuyện này khẳng định có chỗ kỳ lạ, có khả năng Ác Hoàng thật đã xảy ra chuyện rồi!
Hoàng Thiên Phong trừng mắt nhìn Vương Khả:
- Không thể nào, không thể nào xảy ra chuyện đó được!
Vương Khả nhìn về phía Hoàng Thiên Phong nói:
- Vậy ta hỏi ngươi, nếu như Ác Hoàng thật sự gặp nạn, ngươi có nguyện ý đi cứu bà ấy không?
- Cái này không phải là đang nói nhảm sao?
Hoàng Thiên Phong trợn mắt nói.
Vương Khả nghiêm túc:
- Nếu như ta đoán sai chuyện kia, Ác Hoàng không có vấn đẻ gì, thì điều này quá tốt rồi! Ta muốn nói là, nếu như lần này Ác Hoàng thật sự chẳng may xảy ra chuyện, sẽ rất cần ngươi làm anh hùng cứu mỹ nhân đấy!
Hoàng Thiên Phong nhíu mày, vẫn cảm thấy khó tin:
- Ác Hoàng thật sự gặp chuyện không may sao?
Vương Khả từ từ nói:
- Lão Hoàng, ngươi không thể vì nữ nhân khác dịu dàng với ngươi một chút, là ngươi lập tức quên đi Ác Hoàng đang gặp nạn được.
Không lẽ ngươi bởi vì Ác Hoàng giả dịu dàng với ngươi một chút, ngươi đã mặc kệ Ác Hoàng thật luôn rồi hay sao?
Hoàng Thiên Phong cau mày nói:
- Cút đi, ta đã nói rồi, chuyện này không có khả năng...
Vương Khả vẫn tiếp tục nói:
- Lỡ đâu là thật thì sao? Chúng ta bạo gan suy đoán một lần, cũng không có tổn thất gì cả! Ngược lại còn có chỗ tốt, nếu như là thật thì ngươi chính là hy vọng duy nhất để cứu Ác Hoàng, ngươi chính là người hùng của Ác Hoàng. Mặc kệ lúc trước Ác Hoàng đối xử với ngươi như thế nào, việc ngươi vì nàng mà liều lĩnh bôn ba; sẽ làm nàng ta có cái nhìn khác về ngươi, điều này còn tốt hơn bất cứ lễ vật gì. Lúc đó, cái ngươi nhận được đâu chỉ có nụ cười của mỹ nhân, thậm chí có khả năng Ác Hoàng sẽ nảy sinh tình cảm mến mộ với ngươi cũng nên!
Hoàng Thiên Phong chìm vào trong suy tưởng.
Vương Khả lời ít ý nhiều, sâu sắc nói:
- Lại nói, ngươi cũng biết Vương Khả ta làm người ra sao mà, ta có bao giờ lừa gạt ngươi chưa?
Mặt Hoàng Thiên Phong trầm xuống nhìn về phía Vương Khả, cũng bởi vì nhân phẩm của Vương Khả cho nên hắn ta mới chân chừ như vậy đó chứ.
Vương Khả từ tốn nói:
~ Ta cũng không cần ngươi phải làm cái gì, chỉ cần khi ngươi trở về thì cẩn thận điều tra một chút xem trong khoảng thời gian này có xảy ra chuyện gì lớn hay không!
Nghe Hắc Liên Thánh Sứ nói, lần này có không ít các Nhân Hoàng, Thánh Sứ đều đến Ác Thần Đô, ngươi không cảm thấy lạ lùng sao?
Hoàng Thiên Phong trầm ngâm một hồi lâu.
Nếu như là người khác xảy ra chuyện Hoàng Thiên Phong căn bản cũng không bận tâm đến, nhưng nếu là Ác Hoàng gặp chuyện thì lại không giống nhau, vì vậy cho dù chỉ có một phần vạn khả năng xảy ra chuyện này thì Hoàng Thiên Phong cũng không dám đánh cược!
Vương Khả lại trịnh trọng nói:
- Ngay từ đầu ta và Ác Hòang không hề quen biết, việc này cũng không thuộc phận sự quản lý của ta, nhưng lại có người tính toán đến trên đầu Ác Hoàng, tất nhiên sẽ liên luy đến Hắc Liên Thánh Sứ, đồng thời cũng ảnh hưởng đến ngươi! Ngươi tự suy nghĩ mà xem, Ác Hoàng là thật hay giả thì liên quan quái gì đến ta! Chẳng lẽ ta tự nhiên muốn tìm phiền phức cho mình hay sao? Lão Hoàng, cũng vì nể mặt ngươi, ta mới vắt óc suy nghĩ, vẫn là câu nói kia thôi, nếu như chúng ta đoán sai, cũng không có ai thiệt thòi gì cả! Nhưng nếu như chúng ta đoán đúng, Ác Hoàng thật sự gặp chuyện không may, lần này ngươi làm anh hùng cứu mỹ nhân nhất định có thể kiếm lời rồi!
Hoàng Thiên Phong trừng mắt nhìn Vương Khả:
- Cút đi, ai muốn kiếm lời chứ? Ta, ta chỉ là lo lắng cho Ác Hoàng mà thôi!
Vương Khả gật đầu nói:
- Được rồi cứ quyết như vậy đi! Về thông tin liên lạc, ngươi trở về điều tra xem trong khoảng thời gian này Ác Hoàng đã gặp qua những ai, gặp phải chuyện gì. Vì sao cả đám đại lão Nhân Hoàng, Thánh Sứ đều đến Ác Thần Đô, đã xảy ra chuyện gì! Nhất định phải điều tra cho rõ ràng!
- HừI Hoàng Thiên Phong hừ lạnh một tiếng coi như đồng ý.
Hoàng Thiên Phong cau mày nói:
- Nếu như việc này là do Hắc Liên Thánh Sứ phát hiện ra, thì vì sao hắn không tự nói cho ta mà phải nhờ ngươi tới truyền lời hả?
Vương Khả giải thích:
- Còn không phải tại Hồng Liên Thánh Sứ kia sao, hắn ta bị thần kinh, nhất định phải truy sát ta đến cùng, cho nên Hắc Liên Thánh Sứ phải ngăn cản hắn ta giúp ta! Hơn nữa, Hắc Liên Thánh Sứ lại không quen biết với ngươi, nào có thân thiết như quan hệ của hai chúng ta chứ? Vậy nên hắn đi ứng phó với Hồng Liên Thánh Sứ, để cho ta thoải mái hàn huyên tâm sự với ngươi!
Hoàng Thiên Phong trợn mắt nói:
- Ai có quan hệ thân thiết với ngươi hả? Vương Khả, ngươi thật đúng là được nước làm tới!
Vương Khả cũng trừng mắt nhìn lại:
- Được rồi, được rồi mà, nơi này cũng không có người ngoài, ngươi không cần phải kích động như thế! Ta đã cứu mạng ngươi đấy! Ngươi lại trở mặt như không quen biết như vậy à?