Hồng Liên Thánh Sứ giận dữ đánh tới:
- Ngươi muốn chết à, đồ chán sống!
- Bùm, bùm, bùm!
Trong nháy mắt hai người lại tiếp tục lao vào cuộc chiến, mà ở xung quanh hai người ngay lập tức nổi lên cuồng phong đầy trời, bao vây hai người ở bên trong.
Hai người càng đánh càng hăng, tiếp tục đánh tới trên mặt biển, vô số nước biển ở phía dưới xung quanh hai người bị cuồng phong quét sạch, cuốn lên trên trời nhanh chóng bao phủ lấy hai người.
Từ bên ngoài nhìn vào chỉ có thể nghe được từng tiếng ầm vang, nước biển hình thành một dạng giống như gió lốc kia nổ tung, khiến cho vô số người nhìn vào đều giật mình trong lòng.
Một con thỏ yêu nhìn về phía Thỏ Vương thủ thỉ:
- Đại Vương, hình như chúng ta đã đi theo đúng người rồi đấy!
Thỏ Vương kinh hãi trả lời:
- Đúng vậy, ta, trước kia ta chỉ biết là Hắc Liên Thánh Sứ vô cùng mạnh, là sát tỉnh có thể đồ sát cảnh giới Nguyên Thần dễ dàng giống như làm thịt một con gà con. Nhưng dù sao thì hắn ta cũng chỉ là cảnh giới Nguyên Thần, bây giờ ta mới biết được hắn ta khủng bố cỡ nào! Hắc Liên Thánh Sứ lại có thể đấu ngang cơ với cảnh giới Võ Thần, hơn nữa còn ở thế thượng phong. Mẹ nó, vì sao đều là cảnh giới Nguyên Thần như nhau, Hắc Liên Thánh Sứ lại có thể bá đạo được như vậy chứ?
Sau một hồi kinh hãi, trong mắt Thỏ Vương loé lên một chút an ủi, mặc dù bây giờ nó và Vương Khả đều bị dán mác là người của Hắc Liên Thánh Sứ, có điều bây giờ xem ra cũng không còn nguy hiểm như vậy nữa.
- Ẩm!
Trên bầu trời, sau một tiếng va chạm thật lớn vang lên, hai đại Thánh Sứ ở phía dưới một lần nữa tách ra.
Trong phút chốc, gió lớn xung quanh yên tĩnh hơn không ít, giờ phút này nhìn lại hai người, chỉ thấy tóc của Hắc Liên Thánh Sứ hơi rối một chút, còn trên người Hồng Liên Thánh Sứ lại nhiều thêm mấy miệng vết thương, máu me đầy mình.
Hiển nhiên, Hắc Liên Thánh Sứ chiếm thế thượng phong.
Hồng Liên Thánh Sứ thẹn quá hoá giận nói:
- A, ha ha ha, chưa từng có kẻ nào có thể khiến ta phải chật vật như thế này đâu! Hắc Liên Thánh Sứ sao? Ngươi dám làm ta bị thương, ngươi lại dám làm ta bị thương à?
Hắc Liên Thánh Sứ trừng mắt, dữ tợn nói:
- Nếu ngươi còn không đi, ta sẽ không chỉ làm ngươi bị thương, mà là giết chết ngươi!
Hồng Liên Thánh Sứ hét lên một tiếng dữ tợn:
- A Tu La! - Rầm!
Sau lưng Hồng Liên Thánh Sứ đột nhiên xuất hiện một con quái vật to lớn cao chừng năm mươi trượng, đầu con quái vật có sừng thú, toàn thân đỏ rực như lửa, đạp lên biển lớn, xung quanh thân nó bốc lên vô số ngọn lửa màu đỏ, một luồng khí tức khổng lồ của lửa cọ rửa biển cả, khiến cho nước biển vừa tới gần lập tức bốc hơi đi mất.
- Rống!
Quái vật có sừng thú rít lên một tiếng, giống như hung thú Man Hoang, khiến cho người ở xung quanh nghe được không khỏi sinh lòng giật mình.
Vương Khả kinh ngạc nói:
- Đây là con quái vật gì vậy? Khí tức này hình như còn mạnh hơn cả khí tức vừa rồi của Hồng Liên Thánh Sứ thì phải?
Hoàng Thiên Phong trầm giọng nói:
- Đây là nguyên thần pháp tướng của Hồng Liên Thánh Sứ, A Tu La! Vương Khả sững sờ:
- Cái gì, là cái thứ đồ chơi này sao? A Tu La à?
Hoàng Thiên Phong cau mày nói:
- Đúng vậy, Hồng Liên Thánh Sứ tu luyện công pháp gọi là A Tu La thần công, ngưng tụ ra nguyên thần A Tu La, uy lực to lớn, khí tức này, e rằng đã đạt tới uy lực của cảnh giới Võ Thần trung kỳ rồi, Hắc Liên Thánh Sứ sợ rằng sẽ...
Hiển nhiên, A Tu La vừa xuất hiện, Hoàng Thiên Phong đã không quá coi trọng Hắc Liên Thánh Sứ nữa.
Hồng Liên Thánh Sứ gần giọng nói:
- Hắc Liên Thánh Sứ, đã rất lâu rồi chưa có kẻ nào ép ta đi đến một bước đường, hôm nay ta sẽ dùng uy lực của A Tu La, ban thưởng cái chết cho ngươi!
Hồng Liên Thánh Sứ vừa nói vừa đạp chân xuống, bước vào bên trong nguyên thần A Tu La, trong nháy mắt, hoả diễm xung quanh nguyên thần A Tu La lại lên một lần nữa tăng vọt.
Vương Khả giật mình:
- Nguyên thần A Tu La kia có thể ngưng thành thực thể được sao?
Hoàng Thiên Phong giải thích:
- Đó là điều đương nhiên, khi ở cảnh giới Nguyên Thần, nguyên thần như có như không, thật ra nguyên thần rất mỏng manh yếu đuối, nhưng khi đạt tới cảnh giới Võ Thần, nguyên thần sẽ trở nên mạnh mẽ giống như có thể xác, tự nhiên có thể ngưng làm thực thể; Hồng Liên Thánh Sứ và nguyên thần pháp tướng của hắn đã dung hợp làm một, từ giờ trổ đi Hồng Liên Thánh Sứ chính là A Tu La, A Tu La chính là Hồng Liên Thánh Sứt Vương Khả trợn mắt nói:
- Dung hợp sao? Đây không phải là Songoku hợp thể, à không, đây không phải đã đạt đến cảnh giới người máy hợp nhất rồi à?
Hoàng Thiên Phong khó hiểu hỏi:
- Ngươi nói cái gì cơ?
Vương Khả lo lắng nói:
- Được rồi, dù sao có nói ngươi cũng không hiểu! Phải làm sao bây giờ, thực lực của Hồng Liên Thánh Sứ đã trở nên mạnh mẽ hơn rồi, Ma Tôn phải làm sao bây giờ đây?
Ở một chỗ xa trên biển, Hắc Liên Thánh Sứ nhìn thấy A Tu La đang đi về phía hắn ta, tròng mắt phát lạnh:
- Trên trời dưới đất, duy ngã độc tôn!
- Bùm!
Lời nói vừa dứt, chỉ thấy quanh thân Hắc Liên Thánh Sứ đột nhiên phát ra vô tận hắc quang, hắc quang bao phủ một phương hư không, sau lưng Hắc Liên Thánh Sứ giống như xuất hiện quang ảnh Phật Đà to lớn, chỉ là cái quang ảnh Phật Đà này có đen bao phủ, khiến cho hình ảnh Hắc Liên Thánh Sứ thoạt nhìn có về mở ảo. Hắc Liên Thánh Sứ một tay chỉ thiên một tay chỉ địa, lúc này đầu ngón tay Hắc Liên Thánh Sứ lại một lần nữa phóng ra luồng ánh sáng công kích, chỉ là lúc này luồng sáng công kích không còn toả sáng như bình thường mà đã biến thành màu đen, trong đen kịt kéo theo một cỗ sương mù, thoạt nhìn cực kỳ thần bí.
Hoàng Thiên Phong cũng ngạc nhiên:
- Hoá ra nguyên thần pháp tướng của Hắc Liên Thánh Sứ chính là Như Lai Phật Tổ sao?
Lúc này A Tu La bỗng nhiên hét lớn một tiếng:
- Giết!