- Long Ngọc, nàng chữa trị vết thương trước đi, có cần ta giúp nàng một tay hay không?
Long Ngọc cười khổ nói:
- Không cần, Vương Khả, huynh đi mau, mau rời khỏi đây đi!
- Rời khỏi đây? Nơi này là Ác Thần Đô đó, hơn nữa chỗ này còn là hành cung của Hắc Liên Thánh Sứ, ai dám đến đây? Long Ngọc, rốt cuộc lúc trước nàng đã gặp ai? Ai làm nàng bị thương, còn ép nàng phải chặt đứt ngón tay, là ai?
Vương Khả lập tức lo lắng nhìn Long Ngọc.
Long Ngọc nhìn Vương Khả, cắn môi một cái. Vương Khả hung ác nói:
- Nói đi, nàng còn do dự chuyện gì nữa? Là thằng nhãi nào? Mẹ nó, ông đây sẽ đánh chết hắn!
Long Ngọc cười khổ, cuối cùng lắc đầu:
- Ma Tôn sắp xếp cho ta đi tra rõ hành tung của Ác Hoàng, ta tra được rồi! Ác Hoàng trong hoàng cung là kẻ giả mạo! Ác Hoàng thật lúc này đang gặp nạn!
- Gặp nạn à?
Vương Khả nhìn nàng chằm chằm. Long Ngọc cười khổ nói:
- Không sai, bà ấy đang gặp nạn! Ta có chứng cứ! Có điều biển mây công đức của Đại Ác Hoàng Triều vẫn còn đó, chứng tỏ Ác Hoàng vẫn còn sống, chẳng là bà ấy đang bị nhốt ở đâu đó, người làm chuyện này hẳn là người của Tứ Liên Nhân Hoàng trong hoàng triều và đám Thánh Sứ. Về phần cụ thể là ai, ta cũng không rõ ràng lắm, nhưng ta biết Hắc Liên Nhân Hoàng chắc chắn có ở trong đó.
- Hắc Liên Nhân Hoàng à? Còn có mấy lão đại này nữa sao? Cái này... Không phải nói thực lực của Ác Hoàng là thiên hạ đệ nhất à? Tại sao ngay cả một chút động tĩnh cũng không có vậy?
Vẻ mặt Vương Khả chán nản. Long Ngọc lộ vẻ lo lắng:
- Ta đoán, Ác Hoàng hẳn là bị lừa, bọn họ đã dùng thủ đoạn gì đó để gạt Ác Hoàng, lừa Ác Hoàng đi vào bẫy, mà chỗ thiết kế bẫy đó cường đại đến mức ngay cả Ác Hoàng cũng không thể thoát ra được!
- Nàng có bị ai theo dõi không?
Vương Khả cau mày.
- Có chứ! Sắp có cường giả đến đây, Vương Khả, đi mau, đi mau đi Long Ngọc thúc giục.
- Nhưng, ít nhất ta cũng phải nói một tiếng với Ma Tôn!
Vương Khả nhíu mày.
Trong lúc cả hai đang nói chuyện, Thỏ Vương từ trên trời giáng xuống, lập tức nói:
- Chủ nhân, ta vừa từ quý phủ của Hoàng Thiên Phong trở về, mang theo tin tức mới nhất! Hoàng Thiên Phong đã tra ra được vài thứt Khi nói chuyện, Thỏ Vương nhìn chằm chằm vào Vương Khả, nhìn đến nữ nhân trong tay Vương Khả, mặc dù cả người nữ nhân này bê bết máu, có vẻ bị thương rất nặng, nhưng lại khó có thể che giấu dung nhan tuyệt sắc của nàng. Thỏ Vương tức khắc xoay người rời đi:
- A, ta, có phải ta tới không đúng lúc rồi không? Chủ nhân, các ngươi cứ làm việc trước đi, chuyện này nói sau vậy.
Có phải chủ nhân của nó đang làm anh hùng cứu mỹ nhân hay không? Chủ nhân đã ôm nữ nhân này vào phòng ngủ của hắn, này chắc hắn là sắp lên giường rồi đây. Mẹ nó, thế mà nó lại tới quấy rây, chủ nhân sẽ không hận chết nó chứ?
Thỏ Vương quay đầu muốn chạy! Vương Khả trừng mắt, khiển trách quát:
- Chạy cái cọng lông, ta và Long Ngọc trong sạch!
Lúc này, Thỏ Vương mới nghi ngờ quay đầu nhìn sang. Vương Khả nói:
- Long Ngọc, nàng mau dùng viên long châu này để chữa thương.
Có Ma Tôn ở đây, nàng sẽ không gặp nguy hiểm. Nếu nàng còn lo lắng, ta sẽ dẫn nàng đi tới lão Hoàng bên kia!
Thỏ Vương ở bên cạnh đột nhiên kêu lên:
- Long châu? Long châu gì?
tại ta CUI1Đ Ca11 1OI192 CHäảU 1H14:
Vương Khả trừng mắt nói:
- Cút đi, long châu này là ta cho Long Ngọc, liên quan gì đến ngươi, tình huống lão Hoàng bên kia sao rồi? Còn không mau nói!
Thỏ Vương giải thích:
- Mấy ngày nay, Ma Thần Hoàng Thiên Phong vận dụng rất nhiều quan hệ, kiểm tra rất nhiều người, rốt cuộc tra ra được trước khi Ác Hoàng thay đổi tính tình, đã từng gặp qua một nữ tử, còn đặc biệt đi cùng nử tử kia ra ngoài một chuyến, sau khi trở về, hơn một ngày Ác Hoàng đều không gặp người, sau đó tính tình thay đổi một ít!
Vẻ mặt Long Ngọc kinh ngạc nói:
- Gặp một nữ tử? Không có khả năng, cho tới bây giờ Ác Hoàng đều chưa bao giờ bước ra khỏi hoàng cung, sao có thể vì một nữ tử mà bước ra ngoài cung được? Trước đây cũng không hề có một chút dấu hiệu nào!
Mặc dù Thỏ Vương rất ngạc nhiên khi Long Ngọc biết sự tình của Ác Hoàng, nhưng, cũng không phản bác lại. Thỏ Vương nói:
- Hoàng Ma Thần còn tra ra được, sở dĩ nữ tử kia xuất hiện, là bởi vì có quan viên dẫn tới, quan viên đã dẫn nữ tử kia tới không rõ tung tích, nhưng một tên thái giám đã từng nhắc tới, Ác Hoàng từng gọi nàng ấy là con gái!
Vương Khả kinh ngạc:
- Con gái? Con gái Ác Hoàng không phải đã thất lạc hơn hai trăm năm rồi sao? Sao lại xuất hiện một đứa con gái là như thế nào?
Chẳng lẽ là con gái trở về nhận thân?
Đồng tử Long Ngọc co lại:
- Con gái? Ta hiểu rồi, ta hoàn toàn hiểu rồi, tâm trạng Ác Hoàng vẫn luôn thất thường. Ta từng nghe nói, dường như bà ấy đã mất đi đứa con gái này hơn hai trăm năm, vẫn luôn vì chuyện này mà có chút điên điên khùng khùng. Đám người Hắc Liên Nhân Hoàng muốn lừa Ác Hoàng rời khỏi hoàng cung, chỉ có thể dùng đứa con gái này làm cái cớ!
Sắc mặt Vương Khả trầm xuống:
- Nữ nhân này giả làm con gái Ác Hoàng, lừa Ác Hoàng vào bẫy, sau đó, bàn tay độc ác của nhóm người này ở đằng sau bức màn tìm một Ác Hoàng giả để ổn định cục diện, lại tìm cách giết chết Ác Hoàng bên trong đúng không?
Sắc mặt Long Ngọc trầm xuống:
- Hay cho một cái liên hoàn kế âm độc! Đám người Hắc Liên Nhân Hoàng sớm đã tính toán tốt tất cả mọi chuyện, hơn nữa đã sớm chuẩn bị cho lần mưu phản này, đào tạo ra một kẻ giả mạo Ác Hoàng à?
Vương Khả trầm giọng nói:
- Chỉ tiếc, không biết con gái Ác Hoàng mất tích đang ở nơi nào!
Nếu không hẳn là có thể tìm hiểu rõ ngọn ngành!
Thỏ Vương nhíu mày nói:
- Chủ nhân, hôm đó ta quá mức khẩn trương, không biết có hoa mắt hay không, khi trước ở trong phủ Ma Thần Hoàng Thiên Phong, ta cũng không dám nói, ngài xem một chút, có phải ta nhớ lầm hay không? Cái này chính là chân dung của nữ nhân thần bí giả mạo con gái của Ác Hoàng!