- Tiên Thiên công đức, ma đạo ta không thể trực tiếp hấp thu, chỉ có thể dùng để luyện bảo thôi, ngươi kích động cái gì?
Vương Khả hít thở, đè xuống sự kinh nghi trong lòng, không gấp, chỉ cần chút nữa cho ta là được.
Sau khi những công đức kia vào cây Sen Trạng Nguyên, cây Sen Trạng Nguyên hơi rung động, tựa như một trận kim quang toát ra từ khe hở bên trong nụ hoa.
Hoàng Thiên Phong nhìn về phía Hồng Liên Nhân Hoàng:
- Hồng Liên Nhân Hoàng, đến phiên ngươi, mời dẫn dắt biển mây công đức của Hồng Liên Hoàng Triều, dẫn nào cây Sen Trạng Nguyên này, từ nay, Vương Khả chính thức trở thành Hồng Liên Thánh Sứ!
Người trong điện đều nhìn về phía Hồng Liên Nhân Hoàng, bao gồm cả Ác Hoàng đang ôm tã lót trong tay.
Hồng Liên Nhân Hoàng chậm rãi đứng dậy, từng bước đi đến trước mặt Vương Khả.
Hồng Liên Nhân Hoàng trầm giọng nói:
- Vương Khả? À, anh hùng xuất thiếu nhiên! Từ trước đến nay, ngươi vậy mà là ngươi trẻ tuổi nhất, cũng là thánh sứ có tu vi yếu nhất!
Vương Khả vừa cười vừa nói:
- Đa tạ Hồng Liên Nhân Hoàng khích lệ, ta cũng cảm thấy như vậy!
Giờ phút này, Vương Khả nở nụ cười ôn hòa như thế, tựa như hoàn toàn quên vừa rồi đã không ngừng bóc mẽ Hồng Liên Nhân Hoàng.
Hồng Liên Nhân Hoàng trầm giọng nói:
- Nhưng mà, để trẫm nói cho ngươi, Thánh Sứ không dễ làm! Đặc biệt là Hồng Liên Thánh Sứ, càng cực kì không dễ làm, có rất nhiều nguy hiểm!
Thần sắc Vương Khả khẽ động, ngươi đang uy hiếp ta sao? Mẹ nó, có nguy hiểm hay không không lẽ ta không biết? Vậy giống như ta không làm Hồng Liên Thánh Sứ thì không nguy hiểm!
Ngươi đang hù đứa trẻ lên ba à?
Vương Khả lập tức gật đầu:
- Không khiến Hồng Liên Nhân Hoàng hao tổn tâm trí, có nguy hiểm hay không, bản thân ta tự biết được rồi! Mong Hồng Liên Nhân Hoàng hãy nhanh lên, tất cả mọi ngươi không chờ nổi đâu!
Sau này chờ ta chính thức trở thành Hồng Liên Nhân Hoàng, nếu ngài vẫn muốn lảm nhảm, chúng ta cùng nhau ngồi nói chuyện phiếm, trước tiên chớ nên trì hoãn thời gian của mọi người!
Hồng Liên Nhân Hoàng trước mặt:
Ai con mẹ nó có bệnh à, tán gẫu với ngươi?
Hồng Liên Nhân Hoàng trầm giọng nói:
- Được, đã như vậy thì liền bắt đầu đi!
Vừa nói xong, Hồng Liên Thánh Sứ lật tay.
- Oong! Lòng bàn tay của Hồng Liên Thánh Sứ xuất hiện một đài sen đỏ, bốn phía đài sen bốc lên những ngọn lửa, thoạt nhìn vô cùng lóa mắt, quan trọng hơn là, đài sen này như có đến hai tầng! Trên đài sen, giống như có ảo ảnh của biển mây công đức, vô cùng sáng chói, kì diệu!
Thần sắc Vương Khả cố quái:
- Đài Sen Nhị Phẩm?
Đài sen mà cũng có hai tầng sao? Đài Sen Nhị Phẩm này nhiều hơn đài sen của ta một tầng?
Hồng Liên Nhân Hoàng hô to:
- Hồng Liên Hoàng Triều, biển mây công đức, nghe trẫm điều lệnh, nay, trẫm ban thưởng, phong Vương Khả làm Hồng Liên Thánh Sứ, bổ nhiệm vào vị trí Hồng Liên Thánh Sứ còn thiếu, dẫn dắt công đức, cây Sen Trạng Nguyên làm chứng! Đến đây đã ký hiệp ước, sắc phong!
Liền thấy, Nhị Phẩm Hồng Liên bỗng nhiên quay vòng lên, sau đó, một đạo hồng quang bắn ra từ bên trong Nhị Phẩm Hồng Liên, tựa như bao bọc công đức bên trong, bay thẳng vào nụ hoa cây Sen Trạng Nguyên trong tay Vương Khả!
- Ẩm!
Cây Sen Trạng Nguyên Sen trong tay Vương Khả nhận hồng quang dẫn dắt, trong nháy mắt run lên rồi nở rộ.
Ong một tiếng, đóa sen đỏ nở ra. Thời khác hoa nở, sen đỏ khẽ run, giống như đang nhận Vương Khả làm chủ. Ngay lúc đó, cây Sen Trạng Nguyên trong tay Vương Khả phun ra một cỗ hồng quang hỏa diễm, bay thẳng đến thân Vương Khả, - AI Vương Khả kêu lên sợ hãi, lập tức bị ngọn lửa màu đỏ mà cây Sen Trạng Nguyên toát ra bao phủ.
Hoàng Thiên Phong biến sắc, muốn đi lên ứng cứu:
- Hồng Liên Nhân Hoàng, ngươi muốn làm gì vậy?
- Ẩm!
Hồng Liên Nhân Hoàng dùng tay ngăn Hoàng Thiên Phong lại.
Hồng Liên Nhân Hoàng trừng mắt khiển trách, quát:
- Hoàng Thiên Phong Ma Thần, ngươi đang làm gì đó? Vương Khả thụ phong Hồng Liên Thánh Sứ, đang tiếp nhận làm chủ cây Sen Trạng Nguyên, ngươi muốn ngăn cản sao?
Hoàng Thiên Phong trừng mắt tức giận nói:
- Ngọn lửa kia là Hồng Liên Nghiệp Hỏa, đó là Hồng Liên Nghiệp Hỏa vừa bắn ra từ Nhị Phẩm Hồng Liên, ngươi muốn thiêu chết Vương Khả sao?
Hồng Liên Nhân Hoàng trầm giọng nói:
~ Trẫm là nghe theo lệnh của Ác Hoàng, toàn lực trợ giúp Vương Khả kế thừa cây Sen Trạng Nguyên, vốn là nên có Hồng Liên Nghiệp Hỏa nhưng đáng tiếc trước kia không có, trẫm phân một chút từ Nhị Phẩm Hồng Liên cho Vương Khả, trẫm đối với Vương Khả là ban thưởng!
Hoàng Thiên Phong cả kinh kêu lên:
- Ngươi cái rắm, Hồng Liên Nghiệp Hỏa sẽ giết Vương Khải!
Hồng Liên Nhân Hoàng lạnh lùng nói:
~ Trẫm đã nói với hắn, làm Hồng Liên Thánh Sứ rất nguy hiểm, hắn không nghe thì trách ai được? Hơn nữa, có Hồng Liên Nghiệp Hỏa thì cây Sen Trạng Nguyên mới hoàn chỉnh, hành động của trãm đều đang hoàn thành lời hứa với Ác Hoàng! Có gì sai?
Vương Khả không chịu nổi là do bản thân hắn không có năng lực, ngay cả cây Sen Trạng Nguyên còn không chịu nổi thì có thể trách ai? Ai bảo hắn quá yếu chứ? Nếu đổi lại là một người cảnh giới Võ Thần, có ai không áp chế được Hồng Liên Nghiệp Hỏa?
Cảnh giới Võ Thần áp chế Hồng Liên Nghiệp Hỏa dễ như trở lòng bàn tay! Bây giờ là nghi thức tứ phong Hồng Liên Thánh Sứ, bất luận kẻ nào cũng không được nhúng tay vào, ngươi muốn phá quy tắc sao?
Hoàng Thiên Phong trừng mắt, muốn ra tay:
- Ngươi, ngươi cố ý giết Vương Khả, Hồng Liên Nghiệp Hỏa kia, cảnh giới Nguyên Thần bình thường đều không chịu được thì Vương Khả làm sao chịu nổi? Ngươi muốn dùng việc công báo tư thù, Hồng Liên Nhân Hoàng, ngươi dám hành hung ở Ác Thần Điện?
Vương Khả la lên:
- A, a, mẹ nó, ngọn lửa này là gì đây, ta không muốn đâu! Cút ngay, cút ngay!
Hoàng Thiên Phong sốt ruột, thế nhưng, sau một khác, sắc mặt của Hoàng Thiên Phong đã cứng đờ.
Bởi vì Hồng Liên Nghiệp Hỏa ngày không đốt cháy Vương Khả, cũng không để Vương Khả hủy diệt mà ngược lại lại bao phủ lấy Vương Khả một lúc, liền bị lỗ chân lông trên làn da của Vương Khả hút vào trong cơ thể. Vương Khả dường như cũng không xảy ra chuyện gì.
Vương Khả hoảng sợ kêu:
- Không, không, đáng chết, ngọn lửa đáng chết này, cút ngay, mau cút đi!
Hồng Liên Nhân Hoàng cũng đột nhiên cứng đờ:
- Sao, sao lại không thấy gì?