Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1533 - Chương 1534: Phật Nộ Hồng Liên.

Chương 1534: Phật nộ hồng liên.

- Hả?

Đám người trừng mắt nhìn hắn.

Ngươi, ngươi định giao nhất phẩm hồng liên cho Quốc sư Thi Quỷ? Vậy cửa hàng Thần Vương phải làm sao bây giờ?

Quốc sư Thi Quỷ cũng sững sờ, đang chờ Vương Khả nổi giận, mượn cơ hội đánh lên, sau đó giết hắn. Lời này của hắn là có ý gì?

- Ngươi muốn nhất phẩm hồng liên cũng được, nhưng mà ngươi biết đặc tính của Đạo Nhất hồng nhạt sen sao?

Vương Khả trầm giọng hỏi.

- Đặc tính?

- Nhất phẩm hồng liên là bảo vật quý giá, bảo vật nhận chủ, bắt ta giao cho ngươi, vậy ngươi có thể lấy.

Quốc sư Thi Quỷ sa sầm mặt nhìn Vương Khả.

- Ngươi nói cái gì? Cái gì mà báu vật nhận chủ? Ý ngươi là ta không hiểu bảo vật?

- Ngươi không biết, lúc trước ta ở Đại Ác Hoàng Triều, muốn có nhất phẩm hồng liên nhưng không được nhận, là do chỉ thị của Ác Hoàng và dưới sự dẫn dắt của Hồng Liên Nhân Hoàng thì bảo vật mới nhận ra làm chủ nhân, cái này cũng không dễ dàng gì!

Vương Khả giải thích.

- Vương Khả, ngươi không muốn đưa cho ta?

Giọng Quốc sư Thi Quỷ trở nên lạnh lẽo.

- Không, ta đâu nói là không cho ngươi. Chỉ là muốn giải thích rõ ràng với ngươi, phòng ngươi về sau không được nhất phẩm hồng liên nhận làm chủ thì đi nói xấu ta! Ta sợ bị vu khống lắm, muốn kể cho ngươi rõ ràng.

Quốc sư Thi Quỷ cảm thấy cổ quái nhìn về phía Vương Khả. Mẹ kiếp ngươi điên rồi, cho ta nhất phẩm hồng liên? Còn muốn giảng giải cho ta đặc tính của nó.

- Vương Khả ngươi bị làm sao vậy, đưa nhất phẩm hồng liên cho hắn?

Mộ Dung Lão Cẩu lo lắng nói.

- Nhưng ảnh hưởng đến cửa hàng Thần Vương, làm sao chúng ta kiếm tiền được nữa?

Một đám binh tướng cũng lo lắng hỏi.

- Các vị yên tâm, đừng lo lắng. Quốc sư Thi Quỷ đã mở miệng nói với chúng ta, tốt xấu gì ta cũng phải cho hắn tí thể diện. Chỉ là một đóa hóa sen thôi, có gì đâu. Ta là Hồng Liên Thánh Sứ, sẽ không vì một đóa hoa sen này mà bị bãi nhiệm, không có gì to tát cả!

Quốc sư Thi Quỷ nhìn Vương Khả như là lập tức giết chết hắn.

Vậy mà tình thế lại không đúng? Vương Khả đang giúp hắn trấn an binh linh? Vì sao mà bầu không khí lại trở nên thế này?

- Vương Khả, trả đồ cho ta!

Quốc sư Thi Quỷ trầm giọng nói.

- Chờ một chút, Quốc sư Thi Quỷ đừng vội. Để ta nói rõ ràng với ngươi, không về sau xảy ra vấn đề ngươi lại phải đi hỏi ta. Không tốn nhiều thời gian đâu.

Vương Khả trấn an nói.

Quốc sư Thi Quỷ («3 - Hiện tại nhất phẩm hồng liên đang nhận ta làm chủ, nếu như ta đem nó giao cho người khá nhất định linh khí sẽ không tốt. Mong ngươi chịu đựng một chút. Nếu nó nổi giận, ta mong ngươi đối xử với nó tử tế một chút!

Vương Khả giải thích.

- Vương Khả ngươi lại dọa ai đấy? Nhất phẩm hồng liên chỉ là pháp bảo, làm gì có nhận thức? Lại còn biết giận?

Quốc sư Thi Quỷ không tin nói.

- Ngươi chưa thấy nhất phẩm hồng liên ư?

- Ta chưa từng thấy. Nhưng chỉ là một pháp bảo thôi, ngươi lại tâng bốc nó lên, lại còn có thể nổi giận? Ngươi lừa gạt ai đấy?

- Thật sự là như vậy, Quốc sư Thi Quỷ không hiểu. Nó không phải pháp bảo thông thường, nó là linh bảo. Trên thiên hạ này khó gặp được linh bảo, có ý thức. Một khi có người muốn dùng sức mạnh của nó, nó sẽ không tiếc giá nào đấu tranh, thậm chí đến chết cũng phải bảo vệ tôn nghiêm của mình!

Vương Khả nói.

Lúc này, không chỉ Quốc sư Thi Quỷ mà cả đám ngưới trên phi thuyền cũng không thèm tin, Vương Khả ngươi nói láo cái gì đấy?

Ngươi nghĩ Quốc sư Thi Quỷ dễ bị lừa sao?

- Vương Khả ngươi lại nói láo, không chịu giao nhất phẩm hồng liên cho ta, vậy thì đừng trách ta không khách khí!

Quốc sư Thi Quỷ lạnh giọng nói.

- Ngươi nghe ta nói hết đã. Nếu ngươi ép buộc nhất phẩm hồng liên, ngươi nghĩ nó sẽ ra sao? Nó sẽ tiêu hao hết tỉnh lực, hóa thành đá, hồng liên lực lượng sẽ hóa thành một trận cuồng phong, ép người cùng chết, hóa thành phật nộ hồng liên, gieo tai ương xuống thiên hạ!

Vương Khả cường điệu nói.

- Nhất phẩm hồng liên hóa đá, bản thân hủy diệt, hóa thành phật nộ hồng liên, gieo rắc tai ương? Vương Khả ngươi định lừa ai đấy? Ngươi còn không đưa, ta sẽ ra tay!

Quốc sư Thi Quỷ dữ tợn nói.

- Đưa, ta đưat Sắc mặt Quốc sư Thi Quỷ cứng đờ. Mẹ nó, ngươi đưa cho ta thật sao?

Vương Khả thở dài, nghiêng đầu nhìn trong ngực giống như trong ngực cất giấu bảo bối gì đó.

- Nhất phẩm hồng liên, ngươi thấy rồi đó, đừng trách ta, có người muốn chiếm đoạt ngươi. Ngươi oán giận thì tìm hắn, đi đi, liều mạng với hắn!

Vương Khả trịnh trọng nói.

- Này!

Nói xong, nháy mắt Vương Khả lấy từ trong ngực ra một đóa hoa sen, Hoa sen vừa xuất hiện, lập tức tỏa ra ngọn lửa hừng hực.

- Đây là nhất phẩm hồng liên?

Tây Môn Tĩnh hiếu kỳ hỏi.

- Xem ra đúng là vậy, đại chiến năm đó ta đã thấy Hồng Liên Thánh Sứ đời trước dùng nó, chẳng qua lúc đó không có ngọn lửa lớn thế này.

Mộ Dung Lão Cẩu nói.

- Quốc sư Thi Quỷ, ngươi tuyệt đối không nên dùng sức mạnh đối phó với nó! Phải đối xử tử tế!

Vương Khả vừa nói vừa ném nhất phẩm hồng liên lên trời.

Quốc sư Thi Quỷ nhìn theo đóa sen rực lửa, nháy mắt dậm chân xông lên không trung.

- Chạy mau, chạy mau!

Vương Khả kêu lên.

Phi thuyền lập tức lao nhanh về phía trước.

Mặt Quốc sư Thi Quỷ biến sắc, chuyện này là thế nào? Vương Khả vội vã nhu vậy làm gì? Bỏ xe giữ tướng, hắn muốn chạy trốn sao?

Vừa nghĩ muốn ngăn Vương Khả, vừa muốn nhất phẩm hồng liên.

Quốc sư Thi Quỷ vô cùng khó xử.

- Hừm, lấy được nhất phẩm hồng liên rồi lát nữa đi tóm cái tên tâm thần nhà ngươi sau!

Quốc sư Thi Quỷ trừng mắt nói.

Lúc đó, nháy mắt Quốc sư Thi Quỷ đã bay lên cao, lấy tay chụp lấy nhất phẩm hồng liên đang cháy hừng hực.

- Nhất phẩm hồng liên? Quả thật là lợi hại, ngay cả tay giáp của ta cũng bị cháy, và nó cháy trực tiếp vào tay ta?

Trong mắt Quốc sư Thi Quỷ lóe lên sự kinh ngạc.

- Bùm!

Quốc sư Thi Quỷ bộc phát một luồng khí tức, xông thẳng tới nhất phẩm hồng liên, để trấn áp ngọn lửa của nó.

- Răng rắc!

Một âm thanh giòn giã, ngọn lửa vụt tắt, nhất phẩm hồng liên trong nháy mắt bị bóp vụn.

- Nát? Nát rồi?

Mặt Quốc sư Thi Quỷ biến sắc.

Bình Luận (0)
Comment