Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1544 - Chương 1545: U Nguyệt Nhập Ma!

Chương 1545: U Nguyệt nhập ma!

- Không được, ta không thể bỏ ngươi lại!

Vẻ mặt U Nguyệt công chúa sốt ruột.

- Tây Môn Tĩnh, ngươi hãy nghe cho kỹ, ta không muốn ngươi làm cái gì khác, nhớ kỹ, bảo vệ U Nguyệt cho tốt!

Vương Khả trợn mắt nói.

- Chính ta chưa hẳn có thể chạy thoát được, còn có Bạch Liên Thánh Sứ ở đây, bây giờ chạy được rồi chứ?

Tây Môn Tĩnh buồn bực nói.

- Đại La Kim Bát, nhớ kỹ, che chở U Nguyệt, nếu không thì quay đầu ngươi sẽ biết tay!

Vương Khả nhìn về phía Đại La Kim Bát bên cạnh.

- Làm sao ta hộ tống được? Ta là một Phật bảo, mặt trên còn có Võ Thần cảnh nhìn chằm chằm, ngươi đưa ta vào tuyệt cảnh này, chính ta cũng không bay ra được!

Đại La Kim Bát tức giận nói.

Thời khắc Vương Khả an bài, đột nhiên Tuyết Ma Sơn tựa như một mảng tuyết lớn rơi xuống.

Tuyết như lông ngỗng nhẹ nhàng giáng xuống từ trên trời, bay thẳng đến Băng Cốc.

Mọi người vốn đang đề phòng lão giả tóc trắng giữa không trung.

Bỗng nhiên, Mộ Dung Lão Cầu biến sắc:

- Cẩn thận, đây là tuyết của Bạch Liên Vạn Quân! Đây là tuyệt chiêu của Bạch Liên Thánh Sứ.

- Cái gì?

Đám người sững sờ.

Lập tức có người chống giáo phòng hộ lên.

Nhưng đã muộn rồi, cái nhìn nhẹ như bông tuyết kia bỗng như nặng như quả núi.

- Ẩm! Ẩm! Âm!

Tiếng ầm liên tiếp vang lên, bỗng thấy nguyên một đám cương tráo bị đóng băng, tiếng ấm tiếp theo trong nháy mắt, mà bông tuyết rơi vào trên người chúng thì lập tức đóng băng.

- Đóng băng!

Nhiếp Thanh Thanh biến sắc.

- Ẩm!

Bốn phía chân trời có vô số băng sương, bông tuyết bay thẳng tới, thế nhưng cái bông tuyết uy lực này quá mạnh, đánh tới từ không trung giống như tuyết lở vậy, uy lực to lớn. Chiêu thức Nhiếp Thanh Thanh căn bản không ngăn được!

- Ẩm!

Trong nháy mắt, tuyết lớn trùng kích đến vị trí của Vương Khả.

- U Nguyệt!

Vương Khả biến sắc, U Nguyệt chưa kịp phản ứng lại sự bảo vệ.

Có 88 phiến bông tuyết đập vào trên người Vương Khả.

- Ẩm. Ẩm. Ẩm...

88 tiếng nổ, chấn động cả toàn thân Vương Khả.

- AI Những người khác ở bốn phía bị bông tuyết đập phải kêu thảm liên miên. Ở trong đó, Tây Môn Tĩnh kêu thảm thiết nhất.

- Thế nào? Vương Khả? Phù Không Thạch thiên đạo của ngươi không có đất dụng vỡ rồi à? Ta không cần tới gần các ngươi cũng có thể diệt toàn quân các ngươi, ha ha ha ha!

Lão giả tóc trắng cười to nói.

- Tất cả đệ tử Tuyết Ma Sơn, dọn xong trận pháp, không cần tiến công, bao vây là được. Không cho phép bọn họ đi ra! Đi ra dùng ngay trận pháp giảo sát!

Lão giả tóc trắng kêu lên lần thứ hai.

- Rõ!

Vô số đệ tử Tuyết Ma Sơn gầm rú nói.

- Tuyết của Bạch Liên Vạn Quân!

Lão giả tóc trắng lạnh lùng nói.

Vô số bông tuyết như tuyết lở đánh tới lần thứ hai.

Nhiếp Thanh Thanh cũng dùng chiêu thức, dẫn xuất vô số băng tuyết trùng thiên, nhưng chỗ nào hơn được Bạch Liên Thánh Sứ, lập tức bị áp chế.

- Âm âm!

Một đám chiến tướng liều mạng chống đỡi bên trong, uy lực của Bạch Liên Băng Tuyết này quá khổng lồ, nguyên một đám hết sức chật vật.

U Nguyệt nhìn cơ thể Vương Khả giúp mình ngăn trổ bông tuyết phát ra nổ mạnh, vẻ mặt vô cùng sốt ruột.

- Vương Khả, Vương Khả, ngươi đừng làm ta sợ, ngươi thế nào rồi?

U Nguyệt công chúa lo lắng nói.

- Ta, ta không sao!

Sắc mặt Vương Khả khó coi.

- Sắc mặt ngươi khó coi như vậy, vậy mà còn không sao?

Vẻ mặt U Nguyệt công chúa không tin.

- Ta thực sự không sao!

Vương Khả phiền muộn lắc đầu.

- Đùng!

Quanh cổ Vương Khả phóng ra một luồng khí lưu. Sắc mặt càng ngày càng khó coi.

- Oái, đây là đệ thất trọng Nguyên Anh cảnh? Ngươi đột phá à?

Ú Nguyệt công chúa kinh ngạc nói.

Không chỉ có U Nguyệt công chúa kinh ngạc, người chung quanh chật vật chống đỡi bông tuyết đều mở to hai mắt nhìn, cái này con mẹ nó không đúng, Vương Khả, lúc này ngươi đột phá tu vi có tác dụng gì? Không phải là Nguyên Anh cảnh sao?

- Phật Nộ Hồng Liên!

Vương Khả hét lớn một tiếng.

- Ẩm!

Bỗng thấy Vương Khả thôi động vô số trọc chân nguyên mà ra, đánh tan chân nguyên, hóa thành vô số chân khí trần trụi, đồng thời dẫn vào đại hỏa, bỗng nhiên cháy lên.

- Ẩm...

Hoả diễm ngập trời bay thẳng tới đám bông tuyết, hoả diễm phóng tới không trung, làm sắc mặt mọi người trên Băng Cốc biến đổi, liên tiếp lui về phía sau.

- Vương Khả, chiêu thức này của người là gì? Cái này lợi hại thế?

Mộ Dung Lão Cấu kinh ngạc kêu lên.

- Ẩm ầm!

Bông tuyết còn đang lục đục nện xuống, đập vào một đám chiến tướng đang chật vật chống đỡi.

~ Lợi hại cái rắm, hoả điễm này căn bản không có phá hư những bông tuyết này, còn không phải chúng ta bị nện sao? Vương Khả, Phật Nộ Hồng Liên này của ngươi không được rồi!

Có người buồn bực kêu.

Đại hỏa trùng thiên, bay thẳng vào lão giả tóc trắng.

Lão giả tóc trắng lấy tay muốn đè đại hỏa xuống nhưng, tay đè xuống đột nhiên rụt về, hơn nữa cơ thể cũng lui lại.

- A, ha ha ha, Vương Khả, ngươi dùng hỏa diễm làm chướng khí nhãn pháp, che giấu khối Phù Không Thạch thiên đạo cai quản kia sao? Vừa rồi xém một chút là ta trúng kế của ngươi, nếu ta vỗ một chưởng vỗ xuống thì bị khối Phù Không Thạch kia đập trúng rồi? Nguy hiểm, ngươi còn muốn gạt ta? Ha ha ha, ngươi nằm mơ đi Lão giả tóc trắng cười to.

Lại nhìn thấy giữa không trung, đóa hoa sen hỏa diễm rơi xuống phía dưới lần thứ hai, quả nhiên vừa rồi Vương Khả thúc giục hỏa diễm bùng to hơn, mục đích chỉ là hấp dẫn sự chú ý Bạch Liên Thánh Sứ, hấp dẫn hắn ra tay dập lửa, một khi xuất thủ, bản thân đưa hoa sen hỏa diễm hoa sen qua, hắn liền mò tới, vậy liền đại công cáo thành, chỉ là không ngờ Bạch Liên Thánh Sứ cảnh giác như thế.

- Bạch Liên Thánh Sứ, có gan thì ngươi xuống đây!

Vương Khả trừng mắt quát.

Mẹ nó, hôm nay thua thiệt lớn, tu vi lại đột phá, phải làm sao mới ổn đây?

Giờ phút này tâm lý Vương Khả đoàn hỏng bét, căn bản không có chú ý thần sắc U Nguyệt công chúa sau lưng đang biến hóa.

U Nguyệt công chúa thấy được Vương Khả bực bội, trong mắt lóe lên một sự cảm động và đau lòng, cắn môi một cái, bỗng nhiên nhìn về phía Nhiếp Thanh Thanh.

- Nhiếp điện chủ, có thể mượn ngươi một sợi ma khí không?

U Nguyệt công chúa tiến lên nhẹ nhàng hỏi.

- Ma khí?

Nhiếp Thanh Thanh sững sờ.

- Nhanh lên, rót một sợi ma khí vào giữa mày của ta, đã làm phiền ngươi rồi, nhanh lên!

U Nguyệt công chúa vội vàng nói.

Bình Luận (0)
Comment