Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1552 - Chương 1553: Bao Lì Xì Có Độc

Chương 1553: Bao lì xì có độc

- Mau, mau đi thôi, thiên phạt của một cân phù không thạch có uy lực không lớn, những đệ tử Tuyết Ma Sơn này nếu như dùng pháp bảo chống đỡ thì vẫn có thể chống đỡ nổi, chúng ta mau đi thôi, mau! Vương Khả thúc giục mọi người.

- Thanh Nhi, trốn đi đâu vậy?

Mộ Dung Lão Cầu nhìn Nhiếp Thanh Thanh.

“Trốn gì mà trốn? Lão Nhiếp chúng ta cùng ngươi đi cướp nhất phẩm bạch liên, mau đi thôi!

Vương Khả lại giục.

- Được!

Nhiếp Thanh Thanh cảm kích gật đầu.

- U Nguyệt công chúa để ta bế cho, ngươi phụ trách dẫn đường là được, Tây Môn Tịnh, ngươi khiêng Lĩnh Vực Thiên Sư của Trương Thần Không, chúng ta mau đi thôi!

Vương Khả bế U Nguyệt công chúa thúc giục.

- Đi thôi!

Nhiếp Thanh Thanh đi trước mở đường, Vương Khả bế U Nguyệt công chúa, Tây Môn Tịnh một tay cầm Đại La Kim Bát, một tay vác Lĩnh Vực Thiên Sư có hình tròn lớn dưới sự bảo vệ của mọi người chạy thẳng đến đỉnh núi Tuyết Ma Sơn.

- Đứng lại!

- Tên Vương Khả đáng chết chạy đâu cho thoát!

- Cố giữ thế trận mau đuổi theo!

Rõ ràng thiên phạt của một cân phù không thạch không thể làm cho tất cả các đệ tử Tuyết Ma Sơn chịu thua, những kẻ mạnh của Tuyết Ma Sơn vẫn có thể vừa chống đỡ thiên phạt vừa đuổi giết Vương Khả.

- Các huynh đệ, ngăn lại!

Mộ Dung Lão Cấu hét lên.

ầm ầm ầm!

Một đám binh già của Chiến Thần Điện chặn lại sự tấn công rời rạc, nhất thời vẫn coi là thừa sức. Cả đám người tiến thẳng đến đỉnh Tuyết Ma Sơn.

Tuyết Ma Sơn!

- Vương Khả, đứng lại, tên khốn kiếp chạy đâu cho thoát.

- Thiên phạt sức mạnh không lớn lắm, gắng lên, đừng để bọn họ chạy mất.

- Bọn họ chạy lên đỉnh Tuyết Ma Sơn rồi, đó là thánh địa của Tuyết Ma Sơn, đừng để bọn họ đến gần.

Đệ tử của Tuyết Ma Sơn liên tục đuổi theo.

Nhưng đệ tử của Tuyết Ma Sơn lúc này không thể nào hình thành một đội hình mạnh được.

Đám người Mộ Dung Lão Cẩu là các chiến trướng đã trải qua hàng trăm trận chiến, tuy số lượng không đông nhưng đều là tinh binh, đương nhiên là tạm thời có thể đối phó được.

Trong tiếng nổ ầm vang, đám người Vương Khả bị truy sát đến đỉnh Tuyết Ma Sơn.

Trên đỉnh Tuyết Ma Sơn có sương mù bao phủ, càng đi vào trong không khí càng lạnh.

- Sao tự nhiên lại có sương lạnh?

Vương Khả ôm U Nguyệt công chúa nghi ngờ nói.

- Không biết nữa, bất cứ ai cũng không đến gần được nơi này, chỉ có hai vị trưởng lão canh giữ, Bạch Liên Thánh Sử cũng rất ít khi đến đây.

Nhiếp Thanh Thanh nói.

- Sao ngươi biết nhất phẩm bạch liên ở đây?

Vương Khả hỏi.

- Tất cả mọi người trong Tuyết Ma Sơn đều biết, hai vị trưởng lão ở đây để canh giữ nhất phẩm bạch liên, đây cũng là nơi đây ắp tiên nhân băng.

Nhiếp Thanh Thanh nói.

~ Tiên nhân băng?

Vương Khả ngạc nhiên hỏi.

ầm ầm!

Trong lúc đám người Mộ Dung Lão Cẩu chống lại đệ tử Tuyết Ma Sơn thì đám người Vương Khả cuối cùng đã tìm thấy Tuyết Ma điện.

Nhìn thấy trước mắt có một đại điện hình như đã bị đóng băng, nhưng đang tỏa ra khí lạnh ngất trời. Trên bảng đại điện có ba chữ “Tuyết Ma điện”, cửa đại điện mở ra ở sâu bên trong thấp thoáng có bông sen trắng đang nở rộ.

- Nhất phẩm bạch liên?

Vương Khả ánh mắt sáng trưng.

- Tìm thấy rồi.

Nhiếp Thanh Thanh mừng rỡ.

Nhiếp Thanh Thanh lao đến Tuyết Ma điện không chút do dự.

Âm!

Một tiếng vang rất lớn, Nhiếp Thanh Thanh bị kết giới cản lại.

- Gì vậy? Có trận pháp bảo vệ đại điện sao?

Nhiếp Thanh Thanh tái mặt.

- Thanh Nhi tránh ra, để ta thử xem.

Mộ Dung Lão Cầu hét lên.

Nói xong, Mộ Dung Lão Cấu toàn lực chém một nhát kiếm.

Âm!

Tuyết Ma Sơn bỗng rung chuyển mặt đất nhưng hình như kết giới không nhúc nhích tý nào.

- Đúng là trận pháp lớn mạnh.

Mộ Dung Lão Cẩu kinh ngạc nói.

- Các người chặn đệ tử của Tuyết Ma Sơn lại đi, để ta xem.

Vương Khả trầm giọng nói.

Lúc này, Vương Khả nhúng tay vào đống chân nguyên đục, đồng thời ngón tay khuấy lên ngọn lửa, chân nguyên đục bất ngờ bị thiêu đốt.

ầm ầm!

Quả nhiên, kết giới của Tuyết Ma điện dường như đã bị đốt cháy để lộ ra một vết nứt, nhưng luồng khí lạnh chợt ùa vào chặn kín cửa động.

- Chuyện gì thế? Sao kết giới dày như vậy?

Vương Khả sửng sốt nói.

- Vương Khả, đốt tiếp đi.

Mộ Dung Lão Cầu thúc giục.

Nhiếp Thanh Thanh cũng sốt ruột nhìn Vương Khả.

- Mau, mau lên, nếu lát nữa Bạch Liên Thánh Sử trở về thì chúng ta sẽ không kịp nữa. Để ta đỡ U Nguyệt công chúa giúp cho.

â Am! Trong lúc Vương Khả toàn lực khuấy động chân nguyên đục đang bị thiêu đốt thì Vương Khả mở hỏa lực đến mức lớn nhất, nhưng kết giới dường như có thể vá lại được, đốt bao nhiêu thì vá bấy nhiêu.

Trong lúc mọi người đang nôn nóng chợt có một giọng nói lạnh giá truyền đến.

- Kết giới ở đây đã được bố trí rất nhiều tiên nhân băng. Tiên nhân băng bên trong đại điện không tiêu hao hết, các ngươi đừng hòng phá vỡ được kết giới này.

Nghe thấy giọng nói đó, đám người Vương Khả bỗng tái mặt.

- Là giọng nói của Bạch Liên Thánh Sử sao? Sao lại có giọng nói của Bạch Liên Thánh Sử?

Vương Khả hoảng sợ la lên.

- Bạch Liên Thánh Sử từng chiến đấu với Bất Giới hòa thượng đã quay về rồi sao?

Nhiếp Thanh Thanh tái mặt - Không có, hoàn toàn không có mùi của Bạch Liên Thánh Sử, giọng nói đó ở đâu ra vậy?

Mộ Dung Lão Cầu ngạc nhiên hỏi.

- Là nhị trưởng lão trong Lĩnh Vực Thiên Sư sao?

Tây Môn Tĩnh tò mò hỏi.

- Không thể nào, Trương Thần Hư đã ngăn cách âm thanh ở bên trong rồi, người vừa lên tiếng chắc chắn không phải là nhị trưởng lão.

Vương Khả trầm giọng nói.

- Vậy lúc nãy là giọng nói của ai?

Mộ Dung Lão Cẩu ngạc nhiên hỏi.

- Là đệ tử của Tuyết Ma Sơn, hãy mau đến Tuyết Ma điện chém hết toàn bộ đám trộm cắp này, đừng để bọn chúng phá kết giới Tuyết Ma điện.

Giọng nói của Bạch Liên Thánh Sử lại truyền đến một lần nữa.

- Đúng vậy.

Tiếng thét từ khắp nơi truyền đến.

Thiên phạt liên tiếp kết thúc, ngày càng nhiều cường giả xông lên đỉnh núi.

Mộ Dung Lão Cầu cùng một đám kiêu binh cũng khó chống lại được trong một chốc.

- Giọng nói của Bạch Liên Thánh Sử ở đâu ra thế? Ngươi đang ở đâu?

Vương Khả trợn mắt hét to.

- Vương Khả, hôm nay ngươi chuẩn bị cũng kỹ đấy. Hừ! Nhân bản của ta đều là Võ Thần cảnh, nhưng lại bị các ngươi phá giải rồi.

Giọng nói của Bạch Liên Thánh Sử lại truyền đến một lần nữa.

Bình Luận (0)
Comment