Hắn hiện tại đang ở kỳ suy yếu, lại còn có thiên phạt buông xuống, chắc chắn trọng thương, đúng là thời cơ động thủ, một khi cho hắn qua thì không xong!
Vương Khả thúc giục nói.
- Rống!
U Nguyệt công chúa lại đột nhiên hướng về phía Vương Khả dữ tợn rống. Hiển nhiên, ở trạng thái nhập ma, U Nguyệt công chúa lục thân không nhận, dường như không quen biết Vương Khải, bắt lấy ngự tỉ không nhúc nhích.
- UNguyệt?
Vương Khả lo lắng nói.
U Nguyệt giờ phút này căn bản sẽ không độ một bút công đức cho Vương Khả, đương nhiên, Vương Khả cũng không trách trách, chỉ là lo lắng trạng thái U Nguyệt giờ phút này.
- ầm ầm ầm!
Không trung nổ vang, ngoại giới cũng nổ vang, Vương Khả cảm nhận một hơi thở thật lớn áp chế xuống.
- Sao lại thế này? Vừa rồi ta lừa Bạch Liên Thánh sứ Phù Không Thạch, dẫn ra thiên phạt buông xuống, như thế nào còn có hơi thở thiên phạt? Hắn còn chưa đi?
Vương Khả kinh ngạc ngẩng đầu nhìn trời. Nóc nhà đã vỡ nát, mơ hồ có thể nhìn đến không trung mây đen giăng đây, thiên uy khủng bố áp chế, lôi long ở mây đen quay cuồng.
- Này không phải thiên phạt, là thiên kiếp, Võ Thần kiếp!
Một giọng nói nữ tử bỗng nhiên xuất hiện ở bên trong đại điện.
- Ai?
Vương Khả biến sắc. Thanh âm này không phải U Nguyệt, vừa rồi không phải phân thân Bạch Liên Thánh sứ đã tự bạo sao? Sao trong đại điện trung lại còn có một nữ nhân?
- Ong!
Trên long ỷ khẽ run lên, mơ hồ xuất hiện một hư ảnh trong suốt màu tím, hư ảnh ngồi trên long ở, quanh thân sương mù mông lung làm người ta không thể thấy rõ dung mạo.
- U Nguyệt cẩn thận!
Vương Khả muốn nhào qua.
- Oanh!
Bỗng nhiên, bên trong đại điện ngầm lao ra một hư ảnh long đầu, nháy mắt đánh bay Vương Khả va vào vách tường bên cạnh đại điện.
Vương Khả bò lên kinh hãi nhìn long đầu bỗng nhiên chui ra từ dưới nền đất.
- Đại địa long mạch? Sao lại..., đáng chết, ngươi muốn làm gì U Nguyệt?
Vương Khả lại muốn nhào qua.
- Tiểu gia hỏa, với nữ nhi của ta ngươi cũng để bụng nhỉ?
Trên long ỷ nữ tử khẽ cười nói.
Vương Khả khựng lại, trừng mắt kinh ngạc nhìn về phía nữ tử, nàng, nàng nói cái gì?
- Ngươi là Thi Quỷ nữ hoàng?
Vương Khả cả kinh kêu lên.
- Ta? Xem như là vậy, ta là một sợi nguyên thần Thi Quỷ nữ hoàng lưu lại, không phải bản thể. Vừa rồi U Nguyệt cầm lấy ngự tỉ đã đánh thức ta! U Nguyệt nhập ma? Mấy năm nay sinh hoạt không dễ dàng nhỉ?
Thi Quỷ nữ hoàng nhìn về phía U Nguyệt công chúa cầm ngự tỉ, trong thanh âm lộ vẻ yêu thương.
- Ngươi thật sự là Thi Quỷ nữ hoàng? Tiểu tế Vương Khả, bái kiến bá mẫu!
Vương Khả tức khắc ánh mắt sáng lên bái.
- Tiểu tế? Ha hả, tiểu tử, ngươi đừng loạn phàn nhận, ta chỉ là một sợi nguyên thần, không phải là bản thể, không làm chủ được, ta tồn tại chỉ là giúp U Nguyệt vượt qua Võ Thần kiếp!
Thi Quỷ nữ hoàng bình tĩnh nói.
- U Nguyệt hiện tại nhập ma, sao vẫn không nhúc nhích?
Vương Khả lo lắng nói.
- Minh thai chỉ thân không giống bình thường, Võ Thần kiếp yêu cầu nhập ma trạng thái mới có thể, mà kiếp nạn nàng dị thường lớn! Thiên kiếp chỉ uy muốn hủy diệt U Nguyệt! Tự cổ chí kim, chỉ có một Minh Ma vượt qua kiếp nạn này!
Thi Quỷ nữ hoàng trầm giọng nói.
- Vậy phải làm sao bây giờ?
Vương Khả lo lắng nói.
- Không sao, ta chuẩn bị tam trọng quan đại trận cho U Nguyệt, chín chín tám mươi mốt điều đại địa long mạch hộ pháp, à hiện tại là 80 điều, có một cái bị người phá hủy?
Thi Quỷ nữ hoàng nhíu mày nhìn về phía ngoại giới.
- g phía trước Thi Quỷ quốc sư, Hoàng Soái Phi bọn họ tiến vào, phá hư đại trận, chỉ sợ... !
Vương Khả lo lắng nói.
- Đạo môn thủ đoạn? Khó trách? Nhưng không sao, đại địa long mạch còn ở, ta lôi kéo một lần nữa là được, không ảnh hưởng đại cục!
Thi Quỷ nữ hoàng nói.
- Vậy thỉnh nữ hoàng nhất định phải bảo vệ U Nguyệt!
Vương Khả trịnh trọng nói.
- Ngươi tiểu tử này quan tâm U Nguyệt ghê nhỉ, yên tâm, kiếp nạn này tuy khó nhưng ta đều suy xét, U Nguyệt cầm Quỷ Thần Kiếm, vậy càng không thành vấn đề, có quỷ thần kiếm, tam trọng quan đại trận, chín chín tám mươi mốt điều đại địa long mạch, thiên kiếp không đáng để lo, ta chuẩn bị Thi Quỷ tỉnh hoa thủy càng là dư dả, cũng đủ giúp U Nguyệt rèn một cái Minh Vương nguyên thần chỉ khu!
Thi Quỷ nữ hoàng nói.
- Vậy phiền toái nữ hoàng!
Vương Khả cung kính nói.
- Đi ra ngoài đi, thiên kiếp sắp tới, quần long cũng tới, nơi này không phải nơi ngươi nên ở!
Nữ hoàng trầm giọng nói.
Ngoại giới truyền đến từng tiếng rồng ngâm, cũng không biết là bầu trời hay là mặt đất, khí thế hủy diệt khủng bố bao phủ đại điện, làm Vương Khả biết giờ phút này đại điện chính là một lốc xoáy, chính mình không có khả năng chắn. U Nguyệt muốn độ kiếp? Mà mẫu thân nàng tự mình hộ pháp! Vương Khả còn có cái gì lo lắng đâu?
- Vâng, ta đi ra ngoài trước, nữ hoàng phiền toái! Nhất định phải bảo hộ U Nguyệt an toàn!
Vương Khả hơi hơi thi lễ. Lại nhìn U Nguyệt công chúa, Vương Khả bước ra ngoài.
Bên ngoài Thi Quỷ thần điện!
Bất Giới hòa thượng đấu chiến tiền Võ Vương, nổ vang bốn phía, hai bên chẳng phân thắng bại. Triệu Võ Vương mang theo một bình giải dược khác vọt qua, Hoàng Soái Phi chịu đựng tanh tưởi, sắc mặt đại biến mau chóng đuổi theo!
Trời cao nổ vang, mà bên dưới cũng là một mảnh hỗn chiến.
Trong Thiên sư lĩnh vực, Trương Chính Đạo, Trương Thần Hư đấu chiến tôn Võ Vương, đồng thời Nhiếp Thanh Thanh, Chu Hồng Y mặc áo đen, lặng yên đi vào hỗ trợ, nhưng, ai cũng không phát hiện một bông tuyết bay vào, đúng là một phân thân Bạch Liên Thánh sứ.
Vương Khả, U Nguyệt công chúa, Thi Quỷ quốc sư tiến vào Thi Quỷ thần điện có che đậy, người khác không nhìn thấy bên trong. Tây Môn Tĩnh cũng đuổi theo. Nhưng rất nhanh lại đi ra.
- Tây Môn Tĩnh? Bên trong tình huống như thế nào?
Khương Bính vừa chiến đấu vừa hô.
- Ừm lão sư nói, hắn có thể thu phục!
Tây Môn Tĩnh hô một câu.
- Vương Khả và muội muội ra sao có thể đối phó Thi Quỷ quốc sư? Hắn thu phục cái rắm!
Khương Bính kêu.
- Không phải đối phó Thi Quỷ quốc sư, còn có một bản thể một phân thân Bạch Liên Thánh sứ nữa!
Tây Môn Tĩnh nói một câu.