Hoàng Soái Phi sắc mặt cuồng biến, sao đến giờ Thi Quỷ quốc sư còn không có động tĩnh? Cứ tiếp tục thế này mình còn có thể đi hay không?
- Hoàng Soái Phi, ngươi đám thôi miên ta, ta muốn mạng ngươi!
Ọec!
Phía dưới tôn Võ Vương vừa phun vừa nhớ lại, muốn bay lên trời.
- ĐI Hoàng Soái Phi buồn bực rống to. Tức khắc, Hoàng Soái Phi từ bỏ ngăn trở Triệu Võ Vương, xông thẳng phía dưới. Mà thủ hạ Hoàng Soái Phi không dám chần chờ, tức khắc quay đầu bỏ chạy.
- Đứng lại! Có giỏi đừng chạy!
Một đám lão Binh quát.
Nề hà, này nhóm người đã quyết, liều mạng bị thương nặng cũng muốn theo Hoàng Soái Phi chạy đi.
Toàn bộ hoàng cung hỗn loạn. Nhưng hết thảy đều phát triển theo hướng tốt.
- Bất Giới La Hán, ôm lấy lão tiền, đúng rồi đa tạ Bất Giới La Hán liều mạng, ta tới đánh thức hắn!
Triệu Võ Vương kêu lên.
- Ta có La Hán kim thân, có đau cũng không chịu nổi lâu lắm, nhanh lên!
Bất Giới hòa thượng ôm lấy tiền Võ Vương từ phía sau lưng quát.
- Phanh!
Triệu Võ Vương cầm một bình giải dược khác nhét vào trong miệng tiền Võ Vương, tiền Võ Vương vốn dĩ muốn giãy giụa, nhưng đục chân nguyên vừa vào miệng, cả người khựng lại rồi run rẩy.
- Ọel Tiền Võ Vương nháy mắt nôn mửa không ngừng, tuyệt vọng run rầy.
- Phù, rốt cuộc đã tỉnh, mau, ngươi đỡ tiền Võ Vương, ta đi xem Vương Khả thế nào!
Bất Giới La Hán đưa tiền Võ Vương cho Triệu Võ Vương.
- Ọe, ai cho ta ăn cái gì, ọe, cứu mạng, ọe!
Tiền Võ Vương nôn mửa không ngừng.
Triệu Võ Vương nâng tiền Võ Vương rơi từ không trung xuống, đồng thời ngẩng đầu nhìn trời.
- Này, này sao lại thế này? Còn có thiên kiếp?
Triệu Võ Vương cả kinh kêu lên.
- Không đúng, Bạch Liên Thánh sứ đã trốn xa, hơn nữa mang theo một thiên phạt kiếp vân rời đi, sao đỉnh đầu vẫn còn? Chẳng lẽ, có hai thiên phạt? Đúng rồi, còn có Thi Quỷ quốc sư đâu, chẳng lẽ Vương Khả còn có rất nhiều Phù Không Thạch Thiên Đạo giám thị?
Trương Thần Hư kinh ngạc nói.
- Đừng nhiều lời, vào xem!
Bất Giới La Hán đứng mũi chịu sào, xông thẳng Thi Quỷ thần điện mà đi.
- Đương!
Đột nhiên một tiếng kim thạch vang lên, đầu Bất Giới La Hán đụng vào đầu Vương Khả.
- A, đau quá, ai?
Bất Giới La Hán ôm trán cả kinh kêu lên. Lại thấy Vương Khả ôm đầu đi ra từ Thi Quỷ thần điện.
- Đầu ai đó? Lớn như vậy, đâm đau ta, ai đấy!
Vương Khả trừng mắt quát. Lại thấy cách đó không xa Bất Giới La Hán ôm đầu.
- Ta là La Hán kim thân, đầu đụng ngươi một chút, đầu của ta đỏ, sao đầu ngươi chả có phản ứng gì thế?
Bất Giới La Hán ôm trán cả kinh kêu lên.
- Có thể có phản ứng gì? Ai nói ta không đau! Bên ngoài tình huống như thế nào? Bạch Liên Thánh sứ đâu? Đi đâu vậy?
Vương Khả kêu lên.
Giờ khắc này, tất cả long mạch bốn phía hoàng cung bỗng nhiên hướng về Thi Quỷ thần điện.
- Không tốt, công chúa còn ở bên trong!
Triệu Võ Vương kêu lên.
- Ai cũng đừng đi vào, Thi Quỷ nữ hoàng đang hộ pháp trợ giúp U Nguyệt độ kiếp, các ngươi đều canh giữ ở bên ngoài!
Vương Khả tức khắc ngăn cản mọi người.
- Cái gì? Vương Khả, ngươi nói ai?
Triệu Võ Vương kích động nói.
- Ngươi vừa rồi nói, nữ hoàng? Ọe!
Tôn Võ Vương giật mình bò dậy.
- Nữ hoàng ở bên trong? Ọe, ngươi nói nữ hoàng ở bên trong?
Tiền Võ Vương cũng kích động bò dậy.
Giờ khắc này, dù có tanh cỡ nào hai người đều có thể chịu đựng được, một đám kích động phấn khởi.
Bên trong hoàng cung Thi Quỷ Vương Khả ra khỏi Thi Quỷ thần điện, nói rằng bên trong có nữ hoàng, tam đại Võ Vương tức khắc thay đổi sắc mặt, một đám bỗng nhiên kích động lên.
- Vương Khả, ngươi nói lại lần nữa, bên trong là ai?
Triệu Vũ Vương kích động muốn vọt vào.
Tiền Võ Vương, Tôn Võ Vương vậy mà cũng nhịn xuống khó chịu, muốn xông vào Thi Quỷ thần điện.
Liên ngay lúc đó, bên trong Thi Quỷ thần điện bỗng nhiên truyền ra một giọng nữ.
- Quần long khởi lục, chư thần lảng tránh, tam trọng quan trận, tụ lực nghênh thiên!
Giọng nữ từ trong điện truyền ra.
Âm! Ẩm!
Long mạch bốn phía bay thẳng về Thi Quỷ thần điện. Trong nháy mắt, tất cả long mạch xâm nhập hết vào đại điện, tỏa ra khí thế khổng lô.
Âm!
Trên bầu trời truyền xuống một tiếng rồng ngầm.
Lại nhìn tiếp, một con huyết sắc lôi long từ trên trời giáng xuống, hướng về phía Thi Quỷ thần điện.
Oành uych uych uych!
Huyết sắc lôi long bị kết giới của nhất trọng quan tài chắn được, liền thấy kết giới mãnh liệt run rẩy.
- Thiên kiếp? Thiên kiếp khủng khiếp quá, Võ Thần kiếp sao? Sao lại lợi hại như thế?
Trương Chính Đạo kinh ngạc kêu lên.
- Là nữ hoàng, là nữ hoàng!
Triệu Vũ Vương vui đến nỗi chảy nước mắt.
- Nữ hoàng !
Tôn Võ Vương, Tiền Võ Vương cũng kích động nói.
- Triệu Tiền tôn hộ pháp, bất luận kẻ nào cũng không được tới gần! Nhanh chóng rút lui khỏi tam trọng quan đại trận, đồng thời bảo hộ bá tánh trong thành!
Trong đại điện lần thứ hai truyền đến thanh âm của nữ hoàng.
- Tuân lệnh !
Tam đại Võ Vương gầm lên khàn cả giọng.
Âm! Âm! Ẩm!
Trên không trung, lần thứ hai có năm con huyết sắc lôi long xông thẳng xuống, mạnh mẽ oanh toạc về phía tam trọng quan đại trận.
Oành!
Đại trận lần thứ hai nổ vang một tiếng, sức mạnh khủng khiếp, làm đại trận đột nhiên đong đưa một trận.
- Mọi người đi ra ngoài, mau!
Triệu Vũ Vương quát.
- Toàn thành chư vị quan tướng nghe lệnh, nhanh chóng di tán bá tánh chung quanh hoàng cung, bảo hộ hoàng cung!
Tiền Võ Vương, Tôn Võ Vương rống to một tiếng.
- Tuân lệnh!
Lúc này vô số tướng sĩ thủ thành Thi Quỷ thần đô đã bị dị tượng trên bầu trời làm bừng tỉnh, nhanh chóng tập trung vào công tác bảo hộ bá tánh.
- Thi quỷ tinh hoa thủy, tới, nhập U Nguyệt nguyên thần, ngưng Minh Vương nguyên thần thể!
Thanh âm nữ hoàng lần thứ hai truyền đến từ đại điện.
Liền nhìn thấy, thi quỷ tinh hoa thủy bên trong bốn phía hồ nước nháy mắt dũng mãnh tràn vào đại điện.
- Vương Khả, các ngươi mau đi ra!
Triệu Vũ Vương nói.
Vương Khả tất nhiên phải rời khỏi, bởi vì không trung lần này có chín con huyết sắc lôi long xông thẳng xuống, tam trọng quan đại trận cũng không biết có thể kiên trì bao lâu.
Võ Thần kiếp, khủng bố như thế sao?
Nhưng thôi, hiện tại có Thi Quỷ nữ hoàng, có tam trọng quan đại trận phòng ngự, càng có tam đại Võ Vương hộ pháp, hẳn là không nguy hiểm nhiều lắm.