Trương Thần Hư như cũ quay đầu tránh ra.
Mộ Dung lão cẩu nhìn Trương Thần Hư cùng Trương Chính Đạo rời đi.
- Vương Khả, ngươi cố ý đem Trương Thần Hư lưu lại nơi này, để Trương Thần Hư tiếp nhận ngươi cùng U Nguyệt công chúa?
Mộ Dung lão cẩu tiến lên nhỏ giọng hỏi.
Vương Khả đen mặt nhìn Mộ Dung lão cẩu:
- Ngươi nói loạn cái gì? Không biết thì không cần nói hươu nói vượn, muốn châm ngòi mâu thuẫn gia đình của ta?
- Ta có thể không nói, ngươi xem, Trương Chính Đạo, Trương Thần Hư bọn họ đều lấy tiền, đám huynh đệ chúng ta giúp ngươi chiến đấu, ngươi có phải cũng nên nhân đôi phí dịch vụ cho chúng ta không?
Mộ Dung lão cầu thấp giọng uy hiếp.
Vương Khả đen mặt nhìn về phía Mộ Dung lão cẩu, mẹ nó, ngươi là muốn lừa tiền trên người ta?
Ăn vạ à?
Chín ngày nhanh chóng trôi qua!
Uy lực bộ máy quốc gia trong chín ngày này thể hiện ra ngoài, hoàng cung bị thiên kiếp phá vỡ dưới sự tu bổ toàn lực đã khôi phục như cũ.
Chỉ trong chín ngày, chuyện U Nguyệt công chúa muốn đăng cơ làm nữ hoàng cũng được lan truyền khắp cả nước.
Cả nước vui mừng, hai tháng lưu động diễn thuyết chung quy có tác dụng rất lớn, U Nguyệt được bá tánh ủng hộ nhiều nhất so với bất kỳ người kế thừa hoàng vị lúc trước.
Vô số bá tánh ở các đại thành trì càng là chen lấn muốn đích thân tới Thi quỷ thần đô để tham gia buổi lễ long trọng lần này, tự mình cho nữ hoàng chúc phúc chân thành tha thiết nhất. Thế cho nên, mấy ngày nay, người ngoài đến Thi quỷ thần đô càng ngày càng nhiều.
Mà trong chín ngày ngắn ngủi, Thi quỷ hoàng triều từ ngày xưa chia năm xẻ bảy, lần thứ hai cùng nhau đồng lòng. Tất cả đều nguyện trung thành U Nguyệt.
Còn phe Diêm La hoàng triều lại thành chó rớt xuống sông, bị mọi người đuổi đánh.
Theo như câu chuyện được điên cuồng lan truyền khắp các đại thành trì, Hoàng Soái Phi dẫn dắt quan viên phái Diêm La mấy năm nay “làm nhiều việc ác ' đều được vạch trần.
Vô số tiểu chuyện xưa càng là truyền lưu ra tới, tỷ như Hoàng Soái Phi khi dễ bạch mao nữ, tỷ như Hoàng Soái Phi chia rẽ Lương Sơn Bá cùng Chúc Anh Đài, tỷ như Hoàng Soái Phi khinh nhục bà lão rụng hết hàm răng, tỷ như Hoàng Soái Phi ký kết điều ước bán nước cầu vinh...
Mỗi một chuyện đều khiến người giật mình, sở tóc gáy. Mà quan viên phe Diêm La hoàng triều chính là đồng lõa. Không cần các quan viên khác làm gì, bá tánh đã cầm trứng thúi đánh chạy bọn họ.
Chỉ trong vòng chín ngày, trên dưới Thi quỷ hoàng triều dùng tốc độ nhanh nhất làm ai cũng đồng lòng.
Mà bên trong hoàng cung.
Bên trong Thi quỷ thần điện đã tu sửa tốt, Vương Khả nhìn U Nguyệt công chúa còn đang nhập định trước mặt, trong mắt hiện lên sắc mặt mong chờ.
- Nhanh, ta vừa rồi cảm thấy hơi thở U Nguyệt công chúa rung động một chút, hẳn là sắp tỉnh đi?
Triệu Võ Vương hiếu kỳ nói.
- Tất cả mọi thứ đều chuẩn bị tốt sao?
Vương Khả nhìn về phía Khương Bính đứng một bên.
Khương Bính đảo mắt:
- Mấy ngày này chúng ta vội đến điên rồi, chỉ có ngươi là nhàn rỗi nhất, khua môi múa mép là được, nếu không tin chúng ta, chính ngươi đi làm đi!
~ Ta nhàn rỗi? Ta không cần bảo hộ U Nguyệt à, mấy ngày nay đều có thể có người tới đánh lén, ta không cần chú ý à!
Vương Khả trừng mắt nói.
- Ai có thể tới đánh lén? Ai có thể tới đánh lén? Chín ngày nay, một bóng người cũng không có!
Khương Bính không phục nói.
- Đồ đệ đã chết, đại ca ngươi hắn sẽ không tới sao?
Vương Khả trừng mắt nói.
- Nhưng hắn không có tới !
Khương Bính nói.
- Ngươi cùng ta tranh cãi có ý gì, hắn không tới, sao ta biết được? Cũng là kỳ quái, Khương Đệ Nhất kia lần trước khắc nghiệt với ta như vậy, lần này cư nhiên không để bụng đồ đệ mình chết sống? Điều không phù hợp logic !
Vương Khả nhíu mày nói.
- Không tới không tốt sao?
Khương Bính nhíu mày nói.
- Không tốt, thật không tốt, như vậy mới nguy hiểm, hắn tới ta mới yên tâm, ít nhất ở chỗ sáng, liền sợ hắn ở nơi tối tăm bắn tên trộm, vậy mới nguy hiểm!
Vương Khả nhíu mày nói.
- Không cần lo lắng, chúng ta đều ở đây, ai cũng đừng nghĩ tới Thi quỷ hoàng triều làm càn!
Triệu Võ Vương nói.
- Các ngươi? Còn chưa đủ!
Vương Khả lắc lắc đầu.
- Ngươi nói cái gì?
Triệu Võ Vương trừng mắt không thoải mái nói.
- Ngươi cũng đừng nóng giận, ta nói chính là sự thật. Các ngươi cũng liền Võ Thần cảnh cấp thấp trung giai, vạn nhất tới một tên Võ Thần cảnh cao giai làm sao bây giờ?
Vương Khả lắc đầu.
- Hừ! Chúng ta đơn đả độc đấu không bằng Võ Thần cảnh cao giai, nhưng chúng ta có đại quân, có quân trận, giờ phút này đã điều động vô số quân đội tiến đến, liền tính Võ Thần cảnh cao giai lại như thế nào, quân trận vừa ra, gặp thần giết thần!
Triệu Võ Vương tự tin nói.
- Mong là vậy!
Vương Khả gật gật đầu.
- Vương Khả, sư tôn ngươi tới!
Trương Chính Đạo ở ngoài điện bỗng nhiên kêu lên.
- Sư tôn? Thật sự?
Vương Khả đột nhiên vui mừng nói.
Hô!
Lại nhìn đến, Trần Thiên Nguyên từ trên trời giáng xuống, dừng ở trước cửa đại điện, Trương Chính Đạo phất phất tay, làm tướng sĩ ở bên cạnh tản ra.
- Sư tôn, thật là ngươi? Thật tốt quá, có ngươi trấn bãi thì ta an tâm rồi!
Vương Khả tức khắc vui vẻ tiến lên đón mừng.
- Trấn bãi?
Trần Thiên Nguyên hiếu kỳ nói.
- Đúng vậy, sư tôn, hôm nay U Nguyệt đăng cơ, đợi lát nữa khẳng định sẽ có người tới gây sự, sư tôn ngươi có thể tới thật tốt quá!
Vương Khả tức khắc kích động nói.
- Nói bậy, Triệu Tiền Tôn tam đại Võ Vương tại đây, ngươi còn lo lắng cái gì?
Trần Thiên Nguyên trừng mắt nói.
Triệu Tiền Tôn tam đại Võ Vương mặt mày phức tạp nhìn về phía Trần Thiên Nguyên.
- Trần chiến thần? Đã lâu không thấy!
Triệu Võ Vương mở miệng nói.
- Tham kiến ba vị Võ Vương! Hôm nay đột nhiên tới, quấy rây ba vị rồi!
Trần Thiên Nguyên hơi hơi thi lễ.
- Không dám!
Ba người tức khắc đáp lễ lại.
- Sư tôn, các ngươi quen nhau?
Vương Khả tò mò nói.
- Khi Thi Quỷ nữ hoàng còn tại vị, đã từng gặp qua một lần!
Trần Thiên Nguyên nói.
- Sư tôn, sao ngươi biết hôm nay có sự kiện lớn, sao ngươi biết ta ở chỗ này?
Vương Khả hiếu kỳ nói.
~ Ta một tháng trước liền về Thiện Thần đô, lúc ấy liền nghe nói ngươi ở Thi quỷ hoàng triều khắp nơi diễn thuyết nên không có tới quấy rây các ngươi!