Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1701 - Chương 1702: Thiên Đạo Chi Nhãn

Chương 1702: Thiên đạo chi nhãn

- Còn nữa, Quỷ Thần Kiếm vì sao nhận ngươi, lại nhận Quỷ Đế?

Rất rõ ràng, Quỷ Thần Kiếm trước kia là bội kiếm của Quỷ Đế! Bà ngoại ngươi? Đúng là khủng bố, lại có tâm tư trảm sát Thiên Đạo, khi còn sống đúng là ngưu nhân!

Vương Khả sợ hãi than.

Thiên đạo chi nhãn, quan sát Âm Sơn!

Hai đại Minh Vương hung mãnh đánh thẳng vào nhau, thế nhưng, thiên đạo khống chế khôi lỗi Minh Vương có thực lực càng mạnh hơn, lần lượt trùng kích, thân thể Minh Vương do long mạch tạo thành không ngừng rung động.

Chung quy vừa mới dùng năm trăm đầu đại địa long mạch ngưng tụ Minh Vương chỉ thân, mặc dù có Quỷ Thần Kiếm, cuối cùng không địch lại thi thể của mình.

- Oanh] Một tiếng nổ vang thật lớn, long mạch Minh Vương té ngã vào trong Hoàng Tuyền hải.

- Trảm!

Khôi lỗi Minh Vương rống to một tiếng.

- Oanhl!

Chém xuống một kiếm, trong nháy mắt, long mạch Minh Vương bị chém thành hai nửa. Khôi lỗi Minh Vương thu kiếm, đứng ở một bên.

- AI Long mạch Minh Vương phát ra tiếng hét thảm thiết, lại nhìn thấy thân thể long mạch Minh Vương đang nhanh chóng băng tán. Minh Vương chỉ tâm cũng triệt để lộ ra ngoài, phía trên có một khe hở, giống như bị chém một cái.

Long mạch Minh Vương bại, bại triệt để. Vừa rồi đại chiến Hổ Hoàng, Tử Liên Nhân Hoàng bá khí như vậy, hiện tại lại bại dễ dàng như vậy.

Giờ khắc này, Hổ Hoàng, Tử Liên Nhân Hoàng, Vương Khả, U Nguyệt đều kinh hãi nhìn thiên đạo chỉ nhãn.

Thiên đạo chi nhãn mạnh bao nhiêu không biết, một khôi lỗi Minh Vương của hắn đã mạnh mẽ như thế, có ai chống lại được không?

- Quỷ Đế? Ngươi không nguyện ý tiếp nhận kết quả bị phong ấn, vậy ngươi cũng không cần sống nữa, một kiếm này, đoạn sinh cơ của ngươi, ngươi không có khả năng sống lại!

Thiên đạo chỉ nhãn lạnh lùng nói.

Hiện tại, thân hình khôi lỗi Minh Vương hơi hơi chớp động, biến mất trong mắt mọi người, hiển nhiên bị thiên đạo chỉ nhãn thu hồi.

- A, ha ha ha, đoạn sinh cơ của ta? Ta không quan trọng, nhưng, ta tin tưởng vững chắc, thiên đạo không thể nào bị ngươi tế luyện, thương sinh, cũng vĩnh viễn sẽ không tình nguyện trở thành xem như đồ ăn, ta chết đi, sẽ có người mới trảm sát ngươi, nguyện thiên hạ thương sinh, vĩnh viễn không bị ăn!

Trái tim phát ra tiếng nói bi thảm.

Bầu trời đột nhiên bắn ra một tia chớp vàng óng, trong nháy mắt bay thẳng vào trái tim.

- Oanh!

Một tiếng nổ vang thật lớn, trái tim chia năm xẻ bảy, đốt cháy, cũng không còn tiếng động.

- Trảm ta? Không biết tự lượng sức mình!

Thiên đạo chi nhãn lạnh lùng nói.

Ông!

Quỷ Thần Kiếm chậm rãi lơ lửng giữa không trung.

Thiên đạo chỉ nhãn chỉ liếc nhìn, giống như không quan tâm chuôi kiếm này.

Thiên đạo chỉ nhãn nhìn Hoàng Tuyền Thủy phía dưới rút đi, có Hổ Hoàng cùng Tử Liên Nhân Hoàng hư nhược nằm ở nơi đó.

- Bành!

Quỷ Thần Kiếm bỗng nhiên bay về nơi đó, đâm vào giữa hai người.

Thiên đạo chỉ nhãn giống như đem Quỷ Thần Kiếm ban thưởng một lần nữa, để cho người ta tranh đoạt.

- Thiên đạo tại thượng, đa tạ thiên đạo ban thưởng!

Tử Liên Nhân Hoàng lập tức hư nhược bò dậy bái.

- Thiên đạo ban cho ta, đa tạ thiên đạo ban thưởng!

Hổ Hoàng cũng chật vật bò dậy.

Thiên đạo chi nhãn nhìn hai người một chút, cũng không để ý tới hai người bái tạ, giống như không quan tâm hai người.

- ầm ầm!

Thiên nhãn to lớn chậm rãi khép kín. Thời điểm thiên đạo chỉ nhãn biến mất, vô số mây đen bốc lên cũng biến mất.

Thiên Đạo chú ý, biến mất!

Hoàng Tuyền hải chung quanh đang nhanh chóng rút đi, Âm Sơn sơn mạch ban đầu, hiện tại đã hủy đi hơn phân nửa, chỉ còn lại phế tích vô cùng hỗn độn.

Tử Liên Nhân Hoàng, Hổ Hoàng chịu đựng thương thế, lập tức nhào về phía Quỷ Thần Kiếm.

Trong nháy mắt muốn thu lấy Quỷ Thần Kiếm, đột nhiên một bàn tay xuất hiện trên chuôi kiếm Quỷ Thần Kiếm, bắt lấy Quỷ Thần Kiếm.

- Cái gì?

Hai người biến sắc.

Vào lúc này, hai đóa Phật Nộ Hồng Liên bay về phía hai người.

- Thiên kiếp tử lôi hỏa!

Tử Liên Nhân Hoàng biến sắc.

- Oanh!

Vô số lôi điện lập tức phun ra ngoài, trong nháy mắt đụng vào một đóa Phật Nộ Hồng Liên, cũng đụng trở về, nguy hiểm lại càng nguy hiểm tránh thoát Phật Nộ Hồng Liên.

Hổ Hoàng bỗng nhiên uốn éo thân thể.

- Răng rắc!

Eo hổ bị vặn gảy, rốt cục nguy hiểm lại càng nguy hiểm tránh thoát Phật Nộ Hồng Liên. Bởi vì thiên đạo cai quản Phù Không Thạch quá quen thuộc, ngay lúc đó, Hổ Hoàng bị doạ hồn sắp biến mất.

- Vương Khả, lại là ngươi?

Hổ Hoàng kinh sợ quát.

- Ôi chao, các ngươi tránh thế nào? Thế mà tránh thoát Phật Nộ Hồng Liên của ta?

Vương Khả kinh ngạc nói.

Quả nhiên, tốc độ phản ứng của Võ Thần cảnh quá nhanh, cho dù hai người trọng thương, cũng nghìn cân treo sợi tóc tránh đi.

- Không có việc gì, còn có ta!

Ủ Nguyệt kêu to.

Lại nhìn thấy, U Nguyệt vừa rồi bắt được Quỷ Thần Kiếm, bỗng nhiên chém ra một kiếm.

- Oanh] Tử Liên Nhân Hoàng bị một kiếm chém toàn thân đẫm máu, thân hình bỗng nhiên lui nhanh, nhập vào đại địa, ném ra một cái hố to, tóe lên rất nhiều Hoàng Tuyền Thủy.

Vương Khả bỗng nhiên nhào về phía Hổ Hoàng:

- Hổ huynh, ngươi đừng chạy! Giúp ta cầm xuống Tử Liên Nhân Hoàng!

Trong nháy mắt, tám đoá Phật Nộ Hồng Liên từ tám hướng bay về phía Hổ Hoàng.

Hổ Hoàng vừa rồi xoay eo bị gãy, lại hấp hối suy yếu, nào dám đối kháng với Vương Khả? Lúc đầu muốn chạy, khi nghe được Vương Khả bỗng nhiên oan uổng bản thân, Hổ Hoàng giận không chỗ phát tiết.

- Vương Khả, lão tử liều mạng với ngươi!

Hổ Hoàng bi phẫn rống to một tiếng.

- Oanh!

Hổ Hoàng lại gãy thêm vài khối xương, nguy hiểm lại càng nguy hiểm né tránh tám đóa Phật Nộ Hồng Liên, cũng vung một trảo về phía Vương Khả.

- Đại Nhật Nguyên thần!

Vương Khả nhìn đối phương.

- Ông!

Đại Nhật Nguyên Thần lập tức xuất thể, hình thành một quang cầu, bao phủ Vương Khả vào trong đó.

- Oanh!

Hổ trảo hung hăng đập vào Đại Nhật Nguyên Thần phía trên.

- Hổ Hoàng, ngươi đã suy yếu thành như vậy? Uy lực một chưởng này không dễ chịu đâu!

Vương Khả cười to nói.

- Tử Liên Nhân Hoàng, ta thương thế quá nặng, đã hết hơi, ngươi cũng động thủ đi!

Hổ Hoàng bi phẫn quát.

Ở cách đó không xa, Tử Liên Nhân Hoàng xuất ra một chưởng.

Đánh vào Đại Nhật Nguyên Thần của Vương Khả.

- Vương Khả!

Nơi xa, U Nguyệt đang truy sát một Tử Liên Nhân Hoàng khác, bỗng nhiên quay đầu, sắc mặt hoàn toàn thay đổi.

Bình Luận (0)
Comment