Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1715 - Chương 1716: Tử Liên Nhân Hoàng Xin Giúp Đỡ

Chương 1716: Tử Liên Nhân Hoàng xin giúp đỡ

Một đám gia đỉnh, thị vệ đều biến sắc mặt, Tử Liên Nhân Hoàng làm sao vậy? Sao có thể không khách khí với Thập Tam Ma Thần như thế?

- Cho hắn tiến vào, các ngươi lui ra đi.

Một thanh âm lạnh băng truyền tới từ trong đại điện cách đó không xa.

- Vâng!

Chúng gia đinh tức khắc vâng lời lui ra.

Tử Liên Nhân Hoàng xông thẳng về phía đại điện kia.

- Ma Thập Tam, mau, mau giúp ta tìm Vương Khả, mau! Hắn tới Ác Thần đô, ta không biết hắn ở đâu, ngươi mau giúp ta tìm!

Tử Liên Nhân Hoàng vội vàng nhảy vào đại điện.

Khi nhảy vào trong đại điện, thái độ Tử Liên Nhân Hoàng vẫn hết sức hùng hổ, như thể căn bản là khinh thường Ma Thập Tam này, hắn tỏ ra vênh váo tự đắc, có ý ra lệnh cho Ma Thập Tam.

Nhưng trong nháy mắt Tử Liên Nhân Hoàng bước vào đại điện, đột nhiên đồng tử hắn co rụt lại, kinh ngạc nhìn hai người trong điện.

Ma Thập Tam ngồi trên ghế, nâng chén uống trà, mà ở trước mặt hắn, Hắc Liên Nhân Hoàng chẳng khác nào một con chó chết nằm xụi lơ trên mặt đất, cả người run rẩy, mồ hôi đổ ra ướt cả một khoảng đất.

Thấy một màn này, sắc mặt Tử Liên Nhân Hoàng lập tức biến đổi, đây là tình huống gì? Thực lực của Hắc Liên Nhân Hoàng không kém gì ta, sao lại thê thảm thế này?

- Hắc Liên Nhân Hoàng? Ngươi, ngươi làm sao vậy?

Tử Liên Nhân Hoàng cả kinh kêu lên.

Chỉ thấy Hắc Liên Nhân Hoàng khó nhọc lết về phía trước, quỳ lạy Ma Thập Tam.

- Thập Tam Ma Thần, ta biết sai rồi, sau này ta không dám có ý nghĩ khác nữa. Mấy năm nay là chúng ta sai rồi, sai hết rồi, chúng ta chính là nô bộc, chỉ là nô bộc, cầu xin Thập Tam Ma Thần tha thứt Ma Thập Tam liên tục dập đầu.

- Hắc Liên Nhân Hoàng, ngươi, ngươi điên rồi?

Tử Liên Nhân Hoàng trợn mắt nhìn tình cảnh trước mắt.

Bên trong Tứ Liên Nhân Hoàng, Hắc Liên Nhân Hoàng là kẻ cấp tiến nhất, cũng là kẻ ngạo khí nhất. Lúc trước thiết kế ám sát Ác Hoàng cũng là do hắn phụ trách cầm đầu, thậm chí hắn còn tỏ ra khinh thường Ma Thập Tam nhiều lần, này, này như thế nào...... !

- Hiểu chuyện là tốt, chỉ cần vì nghiệp lớn của Ma Đạo, ta sẽ bỏ qua cho ngươi. Nhưng ngươi không được có dị tâm, nên nhớ, cảm thụ ban nãy chỉ mới bắt đầu thôi.

Ma Thập Tam trầm giọng nói.

- Vâng.

Hắc Liên Nhân Hoàng nơm nớp lo sợ nói.

- Ngôi đi!

Ma Thập Tam bảo.

- Tạ Thập Tam Ma Thần.

Hắc Liên Nhân Hoàng nơm nớp lo sợ đứng dậy, ngồi lên trên ghế.

- Này, này, này làm sao vậy?

Tử Liên Nhân Hoàng mờ mịt hỏi.

- Hắc Liên Nhân Hoàng không hiểu chuyện, nên ta mới giáo huấn hắn một chút. Tử Liên Nhân Hoàng, sao ngươi lại chật vật như vậy?

Ma Thập Tam nhíu mày nói.

- Ta?

Tử Liên Nhân Hoàng ngơ ngác nhìn nhìn hai người.

- Nói đi, chỉ cần vì nghiệp lớn của Ma Đạo, nếu có thể ta sẽ giúp ngươi.

Ma Thập Tam trầm giọng nói.

- Nhị Phẩm Tử Liên của ta đã bị Vương Khả đoạt đi, ta cảm ứng được Vương Khả đưa nó tới Ác Thần đô, ta cảm ứng được liên hệ với Nhị Phẩm Tử Liên đang chậm rãi biến mất, ta lo Nhị Phẩm Tử Liên của ta sẽ bị hủy, Ma Thập Tam, ngươi mau giúp ta tìm cho ra Vương Khải Tử Liên Nhân Hoàng nôn nóng nói.

- Nhị Phẩm Tử Liên? Ngươi đánh mất nó?

Sắc mặt Ma Thập Tam trở nên lạnh lùng.

Tử Liên Nhân Hoàng lộ ra chút chua xót.

- Không phải hai tháng này ngươi đang đuổi giết Hổ Hoàng sao?

Thế nào lại thành ra chật vật như vậy?

Ma Thập Tam trầm giọng hỏi.

- Ta......, haizz! Ta bị lừa, Hổ Hoàng kia cư nhiên là hảo huynh đệ của Vương Khả, ngày ấy đi Âm Sơn............ Ị Tử Liên Nhân Hoàng cay đắng đáp.

Vốn dĩ Tử Liên Nhân Hoàng còn muốn làm giá một chút, nhưng nhìn thấy Hắc Liên Nhân Hoàng thảm như thế, bỗng nhiên hiểu ra, Ma Thập Tam trước mắt không phải hạng dễ chọc, huống hồ giờ phút này có việc cầu người, chỉ có thể thuật lại rõ ràng mọi việc.

- Thiên Đạo chi nhãn?

Ma Thập Tam đột nhiên đứng dậy trừng mắt nói.

- Đúng vậy, Ma Thập Tam, sao ngươi lại kích động thế?

Tử Liên Nhân Hoàng hiếu kỳ nói.

- Thiên Đạo chi nhãn có dặn dò gì không?

Lúc này, quả thực giọng nói Ma Thập Tam có hơi kích động.

- Không, không có, ta cũng không biết! Tình huống lúc đó rất khó nói.

Tử Liên Nhân Hoàng khó hiểu nói.

- Quỷ Đế đáng chết, cư nhiên chọc đến lão gia tự mình lộ diện tru sát, Hổ Hoàng đáng chết, lần sau xem ta xử lý ngươi thế nào!

Ma Thập Tam siết chặt nắm đấm hung dữ quát.

- Lão gia? Ngươi gọi Thiên Đạo là lão gia?

Tử Liên Nhân Hoàng hiếu kỳ hỏi.

- Hừ, ngươi tiếp tục nói, ngươi vậy mà lại bị một tên Vương Khả hại thành thảm như thế.

Ma Thập Tam vẻ mặt khinh thường nói.

- Vốn trước đó ta và Hổ Hoàng đã lưỡng bại câu thương, sau lại bị Qủy Đế làm bị thương nặng, càng thêm hư nhược, cuối cùng bởi vì quá mức suy yếu, cộng thêm Vương Khả kia quả thực quá âm hiểm, lại có Hổ Hoàng ở bên giúp Vương Khả, ta mới... ! Lại nói, tuy ta thảm thật, nhưng không phải lúc trước ngài cũng bị Vương Khả chém nhiều kiếm lên người, không phải cũng thảm y như ta sao?

Tử Liên Nhân Hoàng không phục nói.

- Sao?

Ma Thập Tam trợn mắt.

- Ta,......, Thập Tam Ma Thần, ta không nên nhắc lại chuyện đó, nhưng không thể để mất Nhị Phẩm Tử Liên được! Ta cảm ứng Vương Khả đã đến Ác Thần đô, ngài là người quen thuộc Ác Thần đô nhất, phiền ngài xem giúp ta với!

Tử Liên Nhân Hoàng cười khổ nói.

Ma Thập Tam lạnh mặt nhìn Tử Liên Nhân Hoàng, hồi lâu sau mới hừ một tiếng.

- Người tới!

Ma Thập Tam hô.

- Vâng!

Tức khắc, một đám thuộc hạ đi vào đại điện.

- Nhanh chóng tìm kiếm tin tức Vương Khả, hắn đang ở Ác Thần đô, ta muốn lập tức biết hắn ở đâu.

Ma Thập Tam phân phó.

- Vâng!

Đám thuộc hạ lập tức rời khỏi đại điện.

- Trước cứ chờ đi!

Ma Thập Tam nói.

Tử Liên Nhân Hoàng gật đầu, ngồi qua một bên chữa thương, thỉnh thoảng lại nhìn sang Hắc Liên Nhân Hoàng, đồng thời lặng lẽ truyền âm dò hỏi Hắc Liên Nhân Hoàng tình huống.

Hắc Liên Nhân Hoàng sợ sệt nhìn Ma Thập Tam, dường như không dám nhiều lời với Tử Liên Nhân Hoàng.

- Hắn muốn biết thì ngươi cứ nói cho hắn, không chỉ riêng gì Tử Liên Nhân Hoàng, chẳng phải ngươi phụ trách việc liên lạc giữa đám Nhân Hoàng với nhau sao? Đem lời ta nói khi nãy cũng báo cho Hồng Liên Nhân Hoàng và Bạch Liên Nhân Hoàng. Ta không muốn lần sau lại nghe được mấy lời dị tâm của các ngươi!

Bình Luận (0)
Comment