Đưa mắt nhìn Hắc Liên Nhân Hoàng rời đi, Bạch Liên Nhân Hoàng cầm chén rượu, uống một ngụm hết sạch.
- Cam nguyện bị Vạn Niên Cổ thao túng? Trẫm làm sao có thể cam nguyện? Chỉ là, giờ này khắc này, không cam lòng, thì có thể thế nào? Vạn Niên Cổ, Vạn Niên Cổ, chỉ mới vào Thành Tiên cảnh, cũng không thoát khỏi được! Trẫm cường thế thì thế nào, giống như ngươi vậy, chỉ có thể chịu nhục nhất Bạch Liên Nhân Hoàng híp mắt nói.
- Vạn Niên Cổ? Chỉ có tiên nhân có thể hái? Tiên nhân ta không có, nhưng, tiên trùng, ta có một con! Hàn Băng Thần Trùng Vương, vũ hóa có thể thành tiên, chỉ cần Hàn Băng Thần Trùng Vương nguyện ý giúp ta hái Vạn Niên Cổ, tất cả đều có thể giải quyết dễ dàng!
Bạch Liên Nhân Hoàng híp mắt nói.
Bạch Liên Nhân Hoàng rót cho mình một chén rượu, nhìn phương xa ngoài điện.
- Hàn Băng Thần Trùng Vương, một con súc sinh, muốn thu phục cũng không dễ dàng, lúc trước, Bạch Liên Thánh Sứ, cũng chính là đứa con trai của Tử Liên Nhân Hoàng, muốn vụng trộm hàng phục nó, ha ha, ta chờ ngươi mấy chục năm, ngươi cuối cùng chỉ là một chuyện cười! Uổng cho ta giám thị ngươi thời gian dài như vậy!
Bạch Liên Nhân Hoàng lạnh lùng nói.
- Lần này, ta đem Hàn Băng Thần Trùng Vương lần thứ hai khốn tại Tuyết Ma Sơn, hơn nữa để cho người ta đem tin tức vụng trộm truyền cho Tử Liên Thánh Sứ? Tử Liên Thánh Sứ, ngươi có quan hệ với Hoàng Thiên Sư, hẳn là có thể mượn quyền trượng đầu thỏ của Thiên Sư Điện nha? Ở Tuyết Ma Sơn, ta dùng một đại trận phong ấn tất cả đường ra tại Tuyết Ma Sơn, chỉ chừa thông đạo giếng bỏ hoang, cũng để cho ngươi có tâm lý may mắn hàng phục Hàn Băng Thần Trùng Vương, ngươi cũng đừng để cho ta thất vọng!
Bạch Liên Nhân Hoàng lần thứ hai uống một hớp rượu hài lòng nói.
- Hẳn là sẽ không lại xảy ra vấn đề, ta dùng tiên khí lồng giam, khốn trụ Hàn Băng Thần Trùng Vương, một lần này, Hàn Băng Thần Trùng Vương không chạy trốn được! Nếu như vậy, Tử Liên Thánh Sứ ngươi cũng không thể thôi miên khiến nó hồi tâm, vậy thật là có lỗi với tính toán của ta!
Bạch Liên Nhân Hoàng ngưng trọng nói.
- Hồi tâm? Ngươi phụ trách hồi tâm, ta phụ trách hái trái cây là được! Ta lấy nhị phẩm bạch liên, phong bế ngũ giác của Hàn Băng Thần Trùng Vương, phong mắt, khóa khứu giác, sửa thính giác. Tử Liên Thánh Sứ, ngươi nói mỗi một câu nói, đều sẽ bị ta lưu lại phong ấn cải biến âm thanh, trở thành âm thanh của ta, mỗi một lần ngươi trấn an Hàn Băng Thần Trùng Vương, đều sẽ làm áo cưới cho ta? A, ha ha ha, Ngũ Giác Biến Hoá Đại Pháp của ta, sẽ để cho Hàn Băng Thần Trùng Vương triệt để ở lại ta, triệt để nghe ta! Một khi thành công, liền có thể hái Vạn Niên Cổ trên người ta, thậm chí có thể khiến cho ta càng tiến một bước! Tử Liên Thánh Sứ, ta cần phải hảo hảo cám ơn ngươi!
Bạch Liên Nhân Hoàng cười lạnh nói.
Bạch Liên Nhân Hoàng tự tin uống rượu, vào thời khắc này, con ngươi Bạch Liên Nhân Hoàng đột nhiên co rụt lại, đột nhiên đứng đậy.
- Không đúng, ta cảm ứng được, Ngũ Giác Biến Hoá Đại Pháp của ta đang bị phá hư? Không có khả năng, Tử Liên Thánh Sứ không thể nào làm được, hắn một khi cưỡng ép mở ra Bạch Liên Hoa trên mắt Hàn Băng Thần Trùng Vương, nhất định sẽ làm cho Hàn Băng Thần Trùng Vương tỉnh lại, sẽ hủy ánh mắt Hàn Băng Thần Trùng Vương, sẽ để cho nó giận dữ, vậy ngươi làm tất cả, không phải sẽ thất bại trong gang tấc sao? Đáng chết, đáng chết!
Bạch Liên Nhân Hoàng cả kinh kêu lên.
Dậm chân, Bạch Liên Nhân Hoàng lập tức xông ra khỏi đại điện, đi thẳng đến Tuyết Ma Sơn. Trong lúc phi hành thuật, vẻ mặt kinh sợ, bản thân bố trí tất cả, sẽ không lại thất bại trong gang tấc?
Tuyết Ma Sơn!
Tử Bất Phàm bay thẳng tới Tuyết Ma Điện trên đỉnh Tuyết Ma Sơn. Mà Tử Liên Thánh Sứ cũng vừa lúc ra khỏi đại điện.
- Tử Liên Thánh Sứ, trả mạng cho đại ca ta!
Tử Bất Phàm phẫn nộ nói.
- Hừ, Tử Bất Phàm? Long Ô ngày xưa? Buồn cười, bằng ngươi cũng dám tới quấy rối ta?
Tử Liên Thánh Sứ tức giận nói.
Dậm chân, Tử Liên Thánh Sứ một chưởng đánh về phía Tử Bất Phàm, hư không xuất hiện chưởng cương màu tím.
Tử Bất Phàm trợn mắt, đánh ra một chưởng, một chưởng cương màu vàng tuôn ra, cùng chạm vào nhau.
- Oanh!
Một tiếng nổ lớn vang lên, một cỗ khí lưu to lớn đánh sập vô số ngọn núi tuyết trong Tuyết Ma Sơn, tuyết lở rất lớn, dẫn động vô số tuyết lớn ngập trời đổ xuống, hình thành gió lốc quét qua bốn phía.
- Cái gì? Ngươi làm cách nào ngăn cản được một chưởng của ta?
Tử Liên Thánh Sứ cả kinh kêu lên.
- Ca ca ta đâu? Thân thể ca ta ở đâu?
Tử Bất Phàm dữ tợn nói.
- Ngươi là Võ Thần cảnh? Tại sao nhanh như vậy?
Tử Liên Thánh Sứ giật mình.
- Oanh!
Cơ thể Tử Liên Thánh Sứ hoá thành Lôi Điểu lớn ba mươi trượng, giống như một con hùng ưng lao xuống tấn công Tử Bất Phàm.
- Oa! Thân thể Tử Bất Phàm biến mất, cũng hóa thành một con Tam Túc Kim Ô to lớn, Tam Túc Kim Ô vàng óng bắn ra vô số hoả diễm về phía Lôi Điểu.
- Ẩm ầm!
Hai đại hung cầm va chạm rất mạnh, trong nháy mắt đã làm Tuyết Ma Sơn sinh ra vô số tuyết lỡ.
Nhiếp Thanh Thanh, Chu Hồng Y đến gần, nhìn chiến đấu lên bầu trời, nhíu mày, không biết có nên đi hỗ trợ hay không.
- Tại sao ngươi không đi hỗ trợ?
Nhiếp Thanh Thanh nhìn về phía Chu Hồng Y.
- Để cho nàng phát tiết đi, bằng không, nội tâm nàng sẽ rất khó chịu, sẽ làm nàng nghẹn tổn thương!
Chu Hồng Y thở dài nói.
- Ngươi đến lúc này vẫn yêu thương nàng!
Nhiếp Thanh Thanh nhìn về phía Chu Hồng Y.
Sắc mặt Chu Hồng Y cứng đờ, ta vừa rồi nói sai?
- A? Tại sao Vương Khả không theo tới?
Chu Hồng Y lập tức đổi chủ đề.
Nhiếp Thanh Thanh nghi ngờ quay đầu nhìn lại, đến giờ phút này, bên ngoài Tuyết Ma Sơn có đại trận che đậy, nội bộ tuyết bạo trùng thiên, hoàn toàn không thể quan sát quá xa.
Thời điểm Nhiếp Thanh Thanh muốn nói gì đó, đột nhiên một bàn tay bay thẳng đến, đánh vào lưng Nhiếp Thanh Thanh.
- Cẩn thận!
Chu Hồng Y cả kinh kêu lên.
Hắn kéo lấy Nhiếp Thanh Thanh, Chu Hồng Y xuất chưởng ngăn cản.
- Oanh!
Một tiếng vang thật lớn, hai cái bàn tay bỗng nhiên một trận giằng co.
Chu Hồng Y sau lưng, đột nhiên toát ra một đầu hỏa diễm cự long hư ảnh, nhìn hằm hằm đối diện. Mà đối diện kẻ đánh lén phía sau lưng, lại toát ra một đầu to lớn lôi điện rắn hư ảnh, hai bên đối chọi tương đối.