Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1739 - Chương 1740: Lão Hàn Theo Ta Đi

Chương 1740: Lão Hàn theo ta đi

Nhưng nhìn hai mắt Tử Bất Phàm đỏ bừng, còn thái độ nóng lòng báo thù, chỉ có thể run rẩy, cắn răng, hung tợn nhìn về phía Vương Khả, gật đầu một cái:

- Đúng thế!

- Thấy không, lão Chu đáp ứng! Yên tâm đi! Cứ bao trên người lão Chu, chuyện này, hắn quen rồi!

Vương Khả lập tức tự tin nói.

Chu Hồng Y:...

Quen em gái ngươi! Ngươi mẹ nó, chỉ biết tai họa ta!

- Nhiếp Thanh Thanh đây là...

Tử Bất Phàm nhìn về phía Nhiếp Thanh Thanh bị băng phong.

- Nàng? Cũng giống ngươi mấy ngày trước, ta lại cho lão Nhiếp bảo vật đề cao tu vi!

Vương Khả nói ra.

Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm thần sắc cổ quái nhìn về phía Vương Khả, ngươi lấy được từ chỗ nào?

- Ùng ục ục!

Hàn Băng Thần Trùng Vương phát ra một loạt tiếng vang.

- Lão Hàn, ngươi phải đi?

Vương Khả kinh ngạc nhìn về phía Hàn Băng Thần Trùng Vương.

x Ùng ục ục!

- Ngươi muốn đi tìm một quả trái cây? Phải cáo biệt ta? Trái cây ở đầu?

Vương Khả hiếu kỳ nói.

Hàn Băng Thần Trùng Vương nhìn một phương hướng:

- Ùng ục ục!

- Phương hướng đó? Hướng đó ở đâu?

Vương Khả cổ quái.

Ngươi chỉ một phương hướng, ta nào biết được ngươi nói địa phương nào?

- Ùng ục ục!

- Ngươi cũng không biết địa phương nào, chỉ biết ở hướng kia?

Không thấy?

Vương Khả cau mày nói.

5 Ùng ục ục!

Hàn Băng Thần Trùng Vương thân mật cọ lên mặt Vương Khả, nó muốn rời đi.

- Lão Hàn, nếu không, ngươi ở lại vài ngày đi, chờ ta đi giúp ngươi tìm trái cây?

Vương Khả cau mày nói.

- Ùng ục ục!

Hàn Băng Thần Trùng Vương nhìn về phía Vương Khả.

- Chỗ ngươi đến cũng là băng thiên tuyết địa, quá bắt mắt, lần này, Bạch Liên Nhân Hoàng, Tử Liên Thánh Sứ tính toán ngươi, chắc chắn sẽ không cứ để như vậy, bọn họ khẳng định sẽ còn đối phó ngươi, ngươi lần trước chạy ra khỏi Tuyết Ma Sơn, lại bị Bạch Liên Nhân Hoàng ép tới nơi này, đã nói rõ tất cả, cho dù ngươi đi từ lòng đất, hắn cũng có biện pháp truy tung ngươi, ngươi sẽ rất nguy hiểm! Nếu không, tạm thời đi theo ta? Chờ ta giải quyết xong việc trên tay, ta giúp ngươi đi tìm trái cây kia?

Vương Khả khuyên nhủ.

- Ùng ục ục!

Hàn Băng Thần Trùng Vương nghi ngờ nhìn về phía Vương Khả.

- Chung quanh trái cây rất nguy hiểm? Ngươi đi qua mấy lần đều ăn không được? Yên tâm, giao cho ta, chờ chúng ta cùng đi sẽ nghĩ biện pháp giúp ngươi! Nhất định giúp ngươi ăn vào!

Vương Khả trịnh trọng nói.

- Ùng ục ục!

Hàn Băng Thần Trùng Vương lập tức lộ ra vẻ vui mừng, giãy giụa đầu, xem như đồng ý.

Tử Bất Phàm trợn mắt nhìn về phía Vương Khả:

- Các ngươi nói cái gì? Hắn nghe hiểu được ngươi nói chuyện?

- Đương nhiên, bình thường học thêm một môn ngoại ngữ, đến thời điểm mấu chốt, sẽ rất hữu dụng!

Vương Khả giải thích.

Chu Hồng Y, Tử Bất Phàm bộ mặt co rúm lại, ngươi khoác lác làm gì? Ngươi vừa rồi rõ ràng nói chuyện bình thường với Hàn Băng Thần Trùng Vương có biết hay không? Ở đâu ra ngoại ngữ?

- Tốt rồi, chúng ta nhanh rời khỏi nơi này, đừng để Bạch Liên Nhân Hoàng kịp phản ứng, giết hồi mã thương liền hỏng bét, chúng ta đi mau!

Vương Khả thúc giục nói.

- Hừi Chu Hồng Y hừ lạnh một tiếng.

Chu Hồng Y khiêng khối băng Nhiếp Thanh Thanh, bốn ngươi mang theo Hàn Băng Thần Trùng Vương cao ba trượng bay về phía Ác Thần Đô.

Sau năm ngày, Ác Thần Đô! Hồng Liên Thánh Sứ đảo! Sản nghiệp viên Thần Vương số 2! Phòng khách sạn sản nghiệp viên suối nước nóng.

Một nam tử khôi ngô, đóng kỹ cửa phòng, thân hình uốn éo.

- Bành!

Nam tử khôi ngô biến hóa thành một đầu mãnh hổ, dậm chân đi tới trước cửa sổ thuỷ tinh, nhìn đám người rộn ràng bên ngoài.

Mãnh hổ không phải người khác, chính là Hổ Hoàng vừa mới thương thế khôi phục.

- Thứ này gọi là pha lê một mặt? Có thể từ bên trong nhìn thấy bên ngoài, bên ngoài không nhìn thấy bên trong? Đúng là thú vị, những cửa hàng pháp bảo kia, không biết có bao nhiêu pháp bảo tương tự, ngươi cũng không cảm thấy ngại đánh dấu cái gì 'Công nghệ cao' ? Thật cho rằng bản Hổ Hoàng không kiến thức sao?

Hổ Hoàng trợn mắt nhìn ra ngoài.

- Căn phòng nát này cần mười vạn cân linh thạch một đêm?

Vương Khả, ngươi đúng là gia hoả tim đen nhất thế gian, căn phòng nát này chỉ có một cái giường, một ao suối nước nóng nhỏ mà thôi, mẹ kiếp, một đêm cần mười vạn cân linh thạch? Tại sao ngươi không đi cướp đi?

Hổ Hoàng tức giận nói.

Mặc dù Hổ Hoàng không quan tâm mười vạn cân linh thạch nhiều tiền như vậy, nhưng, cũng chưa từng có xa xỉ như vậy bao giờ.

Một đêm mười vạn cân linh thạch, một tháng, chính là ba trăm vạn cân linh thạch, một năm chính là ba mươi sáu ngàn vạn cân linh thạch? Đây còn là căn phòng nát sao? Mắc như vậy? Ai bệnh tâm thần đến thuê khách sạn suối nước nóng của ngươi?

Nhìn đám người rộn ràng ngoài phòng, Hổ Hoàng muốn mắng người, cuối cùng đã ngừng lại.

Bởi vì, số lượng phòng khách sạn suối nước nóng có hạn, muốn ở cũng không ở được, còn phải hẹn trước lấy số, mình có thể đạt được số có hẹn trước, mới có thể vào trong khách sạn suối nước nóng này. Hơn nữa, tất cả gian phòng gần đó đều đã đây.

- Mẹ kiếp, đầu năm nay, người ngốc nhiều tiền thật nhiều!

Hổ Hoàng buồn bực nhìn ra cửa sổ.

- Đây là sản nghiệp viên Thần Vương số 2? Còn chưa chính thức bắt đầu khai trương, chỉ là thử buôn bán, thế mà còn náo nhiệt hơn sản nghiệp viên Thần Vương số 12 Người ta tấp nập? Nhiều người như vậy? Tìm Vương Khả, cũng không tìm được!

Hổ Hoàng phiền muộn.

Hổ Hoàng chữa thương tốt, trở về Âm Sơn tìm Vương Khả, vì không đánh rắn động cỏ, lặng lẽ nghe lén nhân viên công ty Thần Vương đối thoại, mới biết được Vương Khả đến Ác Thần Đô, chuẩn bị khai trương sản nghiệp viên Thần Vương số 2, Hổ Hoàng tự nhiên chuẩn bị tới giết Vương Khả.

Thế nhưng mà, đến nơi này, căn bản tìm không thấy Vương Khả ở đâu.

Làm sao bây giờ? Đại náo một trận?

Làm vậy khác gì muốn chết sao? Nơi này chính là Ác Thần Đô, có Ác Hoàng trấn giữ. Ác Hoàng, Thiện Hoàng, đều tuyên bố mình là thiên hạ đệ nhất Trung Thần Châu, Thiện Hoàng còn tốt một chút, còn có thể giảng đạo lý. Nghe nói Ác Hoàng mất nữ nhi, hiện nay cảm xúc thất thường, ai làm nàng không thoải mái, nàng muốn người nào chết!

Hổ Hoàng tự nhiên không dám đại náo, cho nên chỉ có thể ôm cây đợi thỏi _

Bình Luận (0)
Comment