Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1783 - Chương 1784: Khương Song Tức Muốn Hộc Máu

Chương 1784: Khương Song tức muốn hộc máu

- Ngọn lửa bình thường là được, không tin ngươi thử xem, ta không chạm vào!

Vương Khả nói.

Đại Ma kia tỏ ra kỳ quái nhìn Vương Khả một chút, mà hắn cũng không biết ban nãy Vương Khả đã động tay động chân với lệnh bài rồi, nên theo bản năng cũng dấy lên một ngọn lửa thiêu thử lệnh bài.

- Ngươi làm gì? Hắn nói ngươi cũng tin?

Khương Song trừng mắt nói.

Liên nhìn thấy, trong nháy mắt lệnh bài tiếp xúc với ngọn lửa, oanh một tiếng, lửa dâng ngập trời.

- Đốt cháy? Sao có thể? Chẳng lẽ thật sự là giả? A nha, nóng quá!

Đại Ma kia cả kinh kêu lên.

- Các ngươi là một bọn? Đây là lệnh bài Ma Thập Tam cho ta, sao có thể là giả? Mau trả lại cho ta!

Khương Song tức muốn hộc máu, lập tức nhào tới.

Vừa cầm vào tay, Khương Song nhanh chóng chụp chưởng xuống lệnh bài.

Thế nhưng, dùng đục chân nguyên thiêu cháy quả thật không dễ dập tắt như vậy. Khương Song hết phủi lại đập, còn dùng thủy cầu bao lại, nhưng thật là quỷ dị, ở trong nước rồi mà lệnh bài kia vẫn cháy phừng phừng.

ầm ầm ầm!

Cháy một hồi, đục chân nguyên cũng hết, ngọn lửa tắt, nhưng lệnh bài cũng đã bị thiêu không còn ra hình dạng.

Râm!

Một đám Đại Ma tức khắc chĩa vũ khí về phía Khương Song, vẻ mặt phẫn nộ.

- Các ngươi chỉ ta làm gì? Vừa rồi là Vương Khả ra tay, Vương Khả ra tay!

Khương Song trừng mắt quát.

- Khương Song, ngươi cũng đừng khoác lác nữa, không ai tin đâu!

Ngươi vẫn nên đi nhanh đi!

Vương Khả thúc giục nói.

- Là ngươi, là ngươi ra tay, Vương Khả, ngươi tìm chết!

Khương Song trừng mắt quát.

Vẻ mặt Vương Khả cực kỳ vô tội, giờ phút này, trong lòng Vương Khả đã bình ổn lại.

Ngươi là bị Khương Đệ Nhất tẩy não, mới không dám tới đụng đến ta, mà muốn mượn đao giết người, hiện tại số đao này lại chỉa vào ngươi, ta không phải được an toàn rồi?

- Các vị tướng quân! Khương Song này không hổ là Dạ Xoa Nhân Hoàng, bản lĩnh diễn xuất đúng là nhất tuyệt, ban nãy các ngươi đều bị hắn lừa, đi nhanh đi, chỗ này cứ để ta xử lý!

Vương Khả kêu lên với Thập Đại Ma.

Thập Đại Ma gật đầu, nhìn Vương Khả, chuẩn bị rời đi.

- Các ngươi đừng đi! Ta thật sự là nằm vùng do Ma Thập Tam an bài. Ta là thật!

Khương Song quát.

Thập Đại Ma nhìn Khương Song, có kẻ muốn động thủ với Khương Song, nhưng lại bị người khác ngăn cản, rốt cuộc đánh nhau ở đây cũng có chút không tốt.

Một đám người sắp rời đi.

- Vương Khả? Vương Khả, ngươi, ngươi dám vu tội ta?

Khương Song tức khắc xông thẳng về phía Vương Khả.

Vương Khả biến sắc mặt:

- Ngươi làm gì, ngươi làm gì, không phải ngươi nói ngươi không đám động thủ với ta sao? Sao ngươi lại động thủ rồi? Chờ chút đất Oanh!

Khương Song thẹn quá thành giận, một chưởng ầm ầm đánh vào ngực Vương Khả.

- Nhị ca, đừng mà!

Khương Bính cũng cả kinh kêu lên, lập tức tung chưởng đối chọi lại Khương Song.

Oanh!

- AI Lực lượng của Khương Song quá mức cường đại, Khương Bính lập tức nổ bay ra ngoài, mà Vương Khả cũng bị cỗ lực lượng này đánh sâu vào văng ngược ra sau, rơi trúng người lão Hổ béo múp do Trương Chính Đạo biến thành.

Oanh!

Một tiếng vang lớn, lão Hổ béo múp đội Hàn Băng Thần Trùng Vương lên quẳng vào trong sương khói kim sắc, mà Vương Khả thì ổn định lại thân hình, sắc mặt biến đổi.

- Hừ, quả thực Đại ca đã quá cẩn thận rồi, Vương Khả ngươi căn bản không có bất kì uy hiếp gì hết! Không đỡ nổi một chưởng của ta? Nếu lúc trước Đại ca không cẩn thận như vậy, ngươi đã chết từ sớm! Làm hại ta cũng khẩn trương nửa ngày, thì ra ngươi chỉ là một con Hổ giấy!

Khương Song lập tức thở phào nhẹ nhõm, cười lạnh nói.

Dựa theo ý tưởng phía trước, Khương Song sẽ không động thủ với Vương Khả, nhưng do vừa rồi quá tức giận, thật sự nhịn không nổi nữa, chẳng qua Vương Khả này giống như không dùng được, một chưởng đã bay?

Oanh!

Bên ngoài thân thể Vương Khả phóng ra một luồng khí.

- Vương Khả không có việc gì?

- Khí tức của Nguyên Thần cảnh đệ tam trọng?

- Khương Song ban nãy là diễn kịch sao? Vương Khả không hề hấn chút nào?

Thập Đại Ma kinh ngạc nói.

- Vương Khả, tu vi ngươi lại đột phá?

Khương Bính té ngã trên mặt đất, kinh ngạc nhìn về phía Vương Khả.

Sắc mặt Vương Khả vô cùng khó coi, mẹ nó cái tên Khương Song này là bệnh tâm thần sao? Đã nói sẽ không công kích ta, sao lại đột nhiên ra tay? Ta không hề chuẩn bị, vậy là ta lại gần hỏa táng thêm một bước! Lần trước vượt qua kiếp nạn, ta đã dùng hết một nửa công đức của Thi Qủy hoàng triều, bây giờ ta còn chưa kịp thu thập thêm công đức, thế này không phải là muốn mạng ta sao?

- Ngươi, ngươi, ngươi.... sao ngươi lại không có việc gì? Một chưởng ban nãy của ta.... ?

Khương Song cũng trừng mắt nói.

- Ta đương nhiên không có việc gì, vừa rồi không phải ta va vào Hổ Hoàng sao? Hổ Hoàng đã đố giúp ta một chưởng, còn giúp ta đột phá tu vi. Khương Song, ngươi có bệnh à? Còn mười tên các ngươi nữa, trơ mắt nhìn hắn vung tay đánh ta? Hôm nay, nếu ta chơi xong rồi, nhất định sẽ tính sổ món nợ này trên đầu các ngươi! Ác Hoàng sẽ không tha các ngươi! Ma Thập Tam cũng sẽ không tha cho các ngươi, các ngươi lại dâm hợp tác với một Chính Đạo Nhân Hoàng, các ngươi không hề ngăn cản giúp ta!

Vương Khả buồn bực mắng.

Thập Đại Ma: -... !

- Vương Khả, không có khả năng, sao ngươi lại không có việc gì?

Còn nữa, ta đã đầu nhập Ma Đạo, ngươi lại muốn châm ngòi để bọn họ đối nghịch với ta?

Khương Song trừng mắt nói.

- Tới đây! Tới động thủ xem nào! Khi nãy Khương Đệ Nhất còn không dám động đến ta, ngươi lại đến thử xem, ta bảo đảm khiến ngươi chết!

Vương Khả dữ tợn nói.

Khương Song: -... !

Nếu không có một chưởng khi nãy, chắc chắn Khương Song sẽ cho rằng Vương Khả là cố làm ra vẻ, nhưng chính mình toàn lực đánh ra một chưởng, Vương Khả ngay cả đánh một cái rắm cũng không có, này, lúc này còn có thể hoài nghi phán đoán của Khương Đệ Nhất sao?

- Ma Thập Tam, hiện tại ta đang ở cùng chúng Ma Tướng, bọn họ đang bị Vương Khả lừa xoay vòng vòng, định ra tay với ta. Ngươi nói cho bọn họ nghe, ta có phải cùng một phe với các ngươi không!

Khương Song bỗng nhiên cao giọng quát với trời cao.

Vương Khả biến sắc mặt, Khương Song này lại không biết xấu hổ như thế, dám tìm hỗ trợ?

Bình Luận (0)
Comment