Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1785 - Chương 1786: Hổ Hoàng Khó Lắm

Chương 1786: Hổ Hoàng khó lắm

- Sát Thập Đại Ma lập tức vung binh khí đánh về phía Hổ Hoàng chắn trước mặt Vương Khả.

- Cái gì? Các ngươi chém ta làm gì?

Hổ Hoàng biến sắc mặt cả kinh kêu lên.

- Oanhl Hổ Hoàng bùng nổ khí tức, lập tức chặn Thập Đại Ma lại.

- Hổ Hoàng, ngươi che chở Vương Khả, hôm nay, chúng ta phải giết ngươi!

Khương Song lộ vẻ dữ tợn kêu lên.

Lúc này Hổ Hoàng mới thấy rõ mặt từng người.

Quay đầu một cái, Hổ Hoàng lại nhìn thấy Vương Khả mặt mày ngơ ngác đứng phía sau mình, bộ dáng kia, dường như Vương Khả cũng đang sợ ngây người.

- Các ngươi muốn giết Vương Khả? Tốt lắm, các ngươi giết đi, ta cũng muốn giết Vương Khả, ta và các ngươi có cùng chung ý tưởng đó! Mẹ nó, ta cũng muốn giết Vương Khả, các ngươi động thủ với ta làm gì?

Hổ Hoàng kinh giận nói.

- Đừng nghe hắn nói, ban nãy hắn nói gì bốn chúng ta đều nhớ rõ, hắn là cố ý, hắn nói mình muốn giết Vương Khả, mục đích là để khiến chúng ta thả lỏng cảnh giác, chỉ cần chúng ta thả lỏng phòng bị, hắn sẽ cắm đao sau lưng chúng ta! Đánh lén chúng ta từ phía sau! Khiến chúng ta chết không có chỗ chôn!

Một Đại Ma tức khắc cả kinh kêu lên.

Hổ Hoàng biến sắc mặt:

- Ngươi nói thúi lắm, ai muốn đánh lén ngươi? Ta thật sự muốn giết Vương Khải! Ai nói ta với Vương Khả là cùng một phe?

- Là chính ngươi nói, trước đó ngươi đã nói như vậy, ta nhớ rất rõ ràng, không, là bốn người chúng ta đều nhớ rất rõ ràng!

Đại Ma kia kêu lên.

- Không sai, ngươi là cố ý, ngươi muốn đánh lén chúng ta, mới cố ý gạt chúng tai Ba Đại Ma còn lại trừng mắt gật đầu nói.

Hổ Hoàng: -... !

- Các ngươi bị bệnh tâm thần à? Sao các ngươi không buông ta ra, để ta giết Vương Khả cho các ngươi xem? Sao các ngươi không xem ta động thủ đi?

Hổ Hoàng bi phẫn quát.

- Hổ Hoàng, ngươi chớ có gạt chúng ta, hừ, lúc trước khi chúng ta chưa chuẩn bị động thủ, ngươi đã nói cho chúng ta biết chân tướng, hiện tại chúng ta muốn động thủ, ngươi còn muốn bổn cũ soạn lại? Ngươi cho chúng ta là đồ ngu sao? Những lời ngươi đã nói ban nãy là đánh rắm sao?

Một Đại Ma trừng mắt nói.

- Ngươi mới đánh rắm, lão tử nói chuyện với các ngươi khi nào?

Ta từng nói chuyện với các ngươi khi nào! ! !

Hổ Hoàng bi phẫn nói.

Ta cũng chưa gặp qua các ngươi, sao lại nói chuyện với các ngươi chứ?

- Đừng nghe hắn, ta lấy nhân cách của ta bảo đảm, Hổ Hoàng đang diễn kịch, hắn cùng Vương Khả chính là hảo huynh đệ!

Một Đại Ma trừng mắt quát.

Hổ Hoàng: -... !

Hảo huynh đệ cái em gái ngươi, ai là hảo huynh đệ với Vương Khả chứ?

- Hừ, Hổ Hoàng, khi nãy ngươi biến thành Trương Chính Đạo như thế nào? ngươi đã lừa gạt mọi người chúng ta như thế nào?

Khương Song cũng trừng mắt nhìn về phía Hổ Hoàng.

- Ai biến thành Trương Chính Đạo? Ngươi mẹ nó có bệnh à!

Hổ Hoàng bi phẫn nói.

- Cùng nhau dùng sức, xử lý hắn!

Một Đại Ma quát.

- Sát!

Thập Đại Ma đồng thời rống to.

Oanh!

Phốc!

Hổ Hoàng lập tức bị lực lượng của Thập Đại Ma đánh sâu vào, hắn phun ra một ngụm máu tươi, nội phủ bị thương nặng.

Tuy rằng Thập Đại Ma không bằng Hổ Hoàng, nhưng hợp lực lại liền mạnh hẳn lên. Hổ Hoàng là Võ Thần cảnh, Thập Đại Ma cũng là Võ Thần cảnh, huống chỉ Hổ Hoàng đã tiêu hao quá nhiều lực lượng với Hàn Băng Thần Trùng Vương, giờ phút này đã có chút suy yếu, tự nhiên bị đánh hộc máu trọng thương.

- Các ngươi, các ngươi đều là bệnh tâm thần à? Ta với Vương Khả có thù không đội trời chung, ta muốn giết hắn, các ngươi cũng muốn giết hắn, các ngươi đánh ta làm gì?

Hổ Hoàng bi phẫn quát.

- Không sai, chính là giọng điệu này! Hổ Hoàng đang gạt chúng ta!

Một Đại Ma kêu lên.

Hổ Hoàng: -... !

Các ngươi mẹ nó!

- Ách, Hổ huynh, ngươi, ngươi sao lại ở đây?

Vương Khả trừng mắt nhìn về phía Hổ Hoàng đã bị đánh cho thê thảm.

Hổ Hoàng nhìn Vương Khả, mắng:

- Mẹ nó, Vương Khả, ngươi là ngôi sao chổi sao? Vì cái gì, vì cái gì mỗi lần đều như vậy. Lão tử có thù oán với ngươi! Ngươi mau giải thích với bọn họ một chút!

- Ách, vốn dĩ ta cùng Hổ huynh không oán không thù, nhưng nếu Hổ huynh đã nói thế, cũng được thôi. Các vị tướng quân, kỷ thật các ngươi hiểu lầm rồi, ta là có thù oán với Hổ huynh, Hổ huynh cũng giống như các ngươi, đều muốn giết ta. Các ngươi không nên giết hại lẫn nhau!

Vương Khả nói với Thập Đại Ma.

Thập Đại Ma trừng mắt nhìn về phía Vương Khả, Hổ Hoàng cũng trừng mắt nhìn về phía Vương Khả, ngươi, ngươi đây là đang giải thích giúp Hổ Hoàng? Xem mọi người đều là đồ ngốc sao?

- Nhìn thấy không, nhìn thấy không? Vương Khả lại phối hợp diễn kịch với Hổ Hoàng. Lần này các ngươi tin hết rồi chứ? Hổ Hoàng cùng Vương Khả chính là hảo huynh đệ, bọn họ muốn diễn kịch làm chúng ta cho rằng bọn họ có thù oán, sau đó ở thời điểm chúng ta thả lỏng cảnh giác, Hổ Hoàng sẽ bất chợt đánh lén chúng ta!

Đại Ma ban nãy nói.

Hổ Hoàng méo mặt:

- Các ngươi, các ngươi mẹ nó có bệnh hết à? Ta nói muốn đánh lén các ngươi khi nào?

- Trước đó ngươi nói thế! Chính tai chúng ta nghe thấy!

Tứ Đại Ma lại cường điệu lần nữa.

Hổ Hoàng: -... !

- Hổ huynh, ngươi cũng thấy đó, ta rất muốn giúp ngươi, nhưng mà bọn họ không chịu nghe ta, ta cũng rất bất đắc di.

Vương Khả nói.

Hổ Hoàng: -... !

Giờ phút này Hổ Hoàng đã trọng thương, vẻ mặt bi phẫn, hắn hiểu ra hôm nay chắc chắn là không giết được Vương Khả.

- Đám bệnh tâm thần các ngươi, hôm nào đó bổn Hổ Hoàng lại tìm các ngươi tính sổi Hổ Hoàng bi phẫn rống to.

- Phốc!

Oanh!

Liều mạng phun ra một búng máu, Hổ Hoàng tránh thoát khỏi Thập Đại Ma, tức khắc bay lên tận trời, muốn rời khỏi cái nơi đầy bệnh nhân tâm thần này.

- Hắn muốn chạy!

Một Đại Ma cả kinh kêu lên.

- Không đúng, không phải hắn muốn chạy, chắc chắn hắn định nấp đâu đó trong sương khói kim sắc, đợi thời cơ đánh lén chúng tai Một Đại Ma khác hốt hoảng la lên.

- Đừng cho hắn chạy!

- Đứng lại!

Tức khắc, có sáu Đại Ma đuổi giết theo.

- Đám bệnh tâm thần các ngươi, ta chạy rồi, các ngươi còn không tin ta? Chờ thương thế của ta khôi phục, ta nhất định xử đẹp các ngươi!

Bình Luận (0)
Comment