Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1836 - Chương 1837: Lễ Nhường Ngôi

Chương 1837: Lễ nhường ngôi

Tào Hùng buồn bực nói.

- Xem ra lúc trước Vương Khả thu phục Hàn Băng Thần Trùng Vương sớm đã có âm mưu rồi!

Khương Đệ Nhất nói.

- Nhưng mà Vương Khả trở thành gia chủ cũng là chuyện tốt!

Tào Hùng cười nói.

Khương Đệ Nhất yên lặng.

- Vương Hữu Kiếm kia ngu xuẩn mất không. Ngày xưa chúng ta khuyên nhủ hắn rất nhiều lần, hắn vẫn không chịu nhập ma đạo.

Lần này, lúc đầu chúng ta định để Khương Song nhường ngôi cho một tên ma đạo gián điệp nằm vùng khác. Nhưng cũng không địch lại được với địa vị của Vương Hữu Kiếm. Lần này Vương Hữu Kiếm bị thiệt lớn trong tay Vương Khả, lòng oán giận, cuối cùng cũng chấp nhận nhập ma đạo. Hôm trước ta đi tìm Vương Hữu Kiếm nói chuyện, cuối cùng hắn cũng đồng ý! Nguyện làm gián điệp nằm vùng của ma đạo! Thật sự là quá tốt rồi! Từ đó, chúng ta sẽ không còn là một hoàng đế bù nhìn nữa, mà sẽ nắm được cả Dạ Xoa hoàng triều!

Tào Hùng tự tin nói.

- Đúng vậy, chấp niệm của Vương Hữu Kiếm quá sâu. Cuối cùng cũng chịu thỏa hiệp!

Khương Đệ Nhất hài lòng nói.

- Mặc dù Vương Khả có gia chủ lệnh, nhưng uy tín của Vương Hữu Kiếm ở Vương gia vẫn rất lớn. Một khi Vương Hữu Kiếm trở thành hoàng đế Dạ Xoa thì sẽ gây khó khăn đối với Vương Khả, nghi ngờ gia chủ lệnh của hắn. Sau đó lấy lại hết quyền lực. Sư tôn, ngươi cứ chờ mà xem! Tất cả đều đang trong dự tính!

Tào Hùng tự tin nói.

- Tốt!

Khương Đệ Nhất hài lòng nói.

- Hiện tại tất cả mọi việc đã sẵn sàng. Chỉ chờ Khương Song nhường ngôi cho Vương Hữu Kiếm!

Tào Hùng tự tin.

Ố nơi xa, bách quan.

Vương Hữu Kiếm đang chờ đợi thời khắc nhường ngôi, thở sâu nhìn về phía một đệ tử Vương gia ở cách đó không xa.

- Hữu Kiếm thúc yên tâm, đã chuẩn bị sẵn sàng rồi!

Đệ tử Vương gia kia nói với Vương Hữu Kiếm.

Lúc này Vương Hữu Kiếm mới hài lòng, ngẩng đầu tiếp tục nhìn về phía Khương Song trên tế đàn.

Mắt Khương Song đảo qua tất cả mọi người một lượt.

Tất cả mọi người đều cho là đã nắm mọi thứ trong lòng bàn tay, chỉ có Khương Song nhìn những ánh mắt tự tin kia thì lộ ra vẻ căm hận sâu sắc. Có lẽ, chỉ có sự an ủi duy nhất đến từ ánh mắt lo lắng mà Khương Bính nhìn mình.

Hít một hơi thật sâu, Khương Song giơ ngự ấn lên.

- Con dân Dạ Xoa hoàng triều, trẫm Khương Song là hoàng đế Dạ Xoa 482 năm, công lao bình thường không đủ ca ngợi. Hôm nay đặc biệt mang theo công đức vân hải, truyền lệnh tới tận tai tất cả bách tính, quyết định... !

Khương Song bình tĩnh nói.

- Uỳnh!

Đầu công đức vân hải bốc lên, lập tức truyền âm thanh tới tất cả dân chúng Dạ Xoa.

Cũng không phải là tất cả bách tính biết hôm nay nhường ngôi.

Trong lúc nhất thời, vô số dân chúng tò mò lắng nghe.

- Trẫm Khương Song, là con trai thứ hai của hoàng đế Đại Thiện do Thiện Hoàng đề cử, được Vương gia Dạ Xoa ủng hộ, trở thành hoàng đế Dạ Xoa. Gia phụ Thiện Hoàng, có một đứa con trai cả lại đại ca ta Khương Đệ Nhất, đầu ma nhập đạo, có một Khương Bính kiên trì đi theo chính đạo! Cả đời ta đã bị đại ca Khương Đệ Nhất ảnh hưởng quá nhiều, đã lâm đường lạc lối, nhập vào ma đạo, nghịch cha giết đệ không còn chút nhân tính! Cũng may kịp thời tỉnh ngộ, toàn bộ tu vi đã truyền sang cho đệ đệ Khương Bính. Giờ phút này tuổi già sức yếu, chỉ đợi chết. Tự cảm thấy không thể chống đỡ Dạ Xoa hoàng triều nữa. Hôm nay, có con dân thiên hạ chứng kiến, trẫm muốn nhường ngôi cho một vị có đạo đức chính đạo. Để Dạ Xoa hoàng triều tiếp tục trường cửu.

Để Dạ Xoa hoàng triều tiếp tục bình an hạnh phúc!

Khương Song trầm giọng nói ra.

- Uỷỳnh!

Âm thanh của Khương Song thông qua công đức vân hải được truyền đi khắp nói, toàn bộ Dạ Xoa hoàng triều đều sôi trào. Vô số dân chúng mở to hai mắt nhìn, quả nhiên là giờ mới biết nhiều tin tức bí ẩn như vậy. Kinh ngạc hơn là hoàng đế muốn nhường ngôi.

- Hoàng đế Dạ Xoa phải là ngươi có đức, có lòng chính đạo, mới có tư cách thừa kế. Có ngự ấn Dạ Xoa ở đây, có sự chứng kiến của toàn bộ bách tính Dạ Xoa, trẫm nhường vị trí hoàng đế Dạ Xoa cho... !

Khương Song trịnh trọng nói ra.

Trong nháy mắt, toàn bộ Dạ Xoa hoàng triều đều nín thở. Tất cả mọi người đều đang đợi Khương Song mở miệng.

Vương Hữu Kiếm siết chặt nắm đấm. Mặc dù trước đó đã đồng ý Tào Hùng và Khương Đệ Nhất nhập ma đạo. Nhưng trong lòng vẫn lo lắng, nhưng giờ phút này đây vị trí hoàng đế đang ở ngay trước mắt, Vương Hữu Kiếm nhận ra mọi thứ đều đáng giá, ta muốn làm hoàng đết - Nhường ngôi cho Khương Bính! Con trai thứ ba của Thiện Hoàng, là đệ đệ của trẫm, Khương Bính!

Khương Song mở miệng quát.

- Uỷỳnh!

Toàn bộ công đức vân hải ở Dạ Xoa hoàng triều như nổ to một tiếng, sau đó giống như truyền đến tiếng của rồng.

- Ẩm!

Lập tức thấy tất cả ánh sáng từ công đức vân hải bay thẳng xuống giống như một cái đầu rồng, bay tới xung quanh Khương Bính.

- Ẩm ầm!

Trong nháy mắt, Khương Bính bị vô số ánh sáng bao lấy, vô số công đức nhập thể. Khương Bính giống như hóa thành mặt trời màu vàng.

- Uỳnh!

Vô số công đức chậm rãi nâng Khương Bính bay lên tế đàn. Mà ngự ấn của Khương Song cũng chậm rãi giao cho Khương Bính.

Trong phút chốc, tất cả đều thay đổi, giống như tới thời điểm mấu chốt, trước trời đất, trước dân chúng chứng kiến, hoàng đế mới của Dạ Xoa đã xuất hiện.

Mà lúc này, Vương Hữu Kiếm lại giật mình.

Cái gì, không phải ta? Làm sao có thể? Tào Hùng, Khương Đệ Nhất, bọn chúng làm cái gì vậy? Không phải đã sắp xếp xong xuôi rồi sao? Không phải là ta sao? Làm sao lại thế này?

- Không đúng, không đúng, không đúng!

Vương Hữu Kiếm kinh ngạc kêu lên.

Mà dưới mái hiên ở nơi xa.

Tào Hùng và Khương Đệ Nhất cũng mở to hai mắt.

- Tào Hùng, xảy ra chuyện gì vậy? Sao Khương Song lại nhường ngôi cho A Bính, ngươi nhất định phải cho ta một lời giải thích?

Khương Đệ Nhất trừng mắt giận dữ nói.

- Không thể nào, tại sao lại như vậy? Khương Song đã đồng ý với ta rồi, làm sao lại thế này? Không phải hắn nói sẽ nhường ngôi cho Vương Hữu Kiếm sao? Hắn gạt ta? Vì sao?

Tào Hùng kinh ngạc kêu lên.

Vương Khả, Vương Hữu Lễ ở nơi xa thở dài một hơi.

- Được rồi, tốt rồi, ta không cần phải gánh hậu quả thay ngươi nữa!

Vương Hữu Lễ kích động nói.

- Bái kiến hoàng thượng, Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuết _

Bình Luận (0)
Comment