Mà Cung Vi há mồm nuốt Đế Long Châu bị Như Ý Thần Châm đâm vào trong miệng rồi khoanh chân ngồi.
- Ẩm ầm ầm!
Người Cung Vi toát ra vô tận hắc khí.
- Toàn bộ tới đây đi!
Sắc Dục Thiên nôn nóng dẫn hắc khí vào biển máu.
Cung Vi nuốt Đế Long Châu, hơi thở quanh thân cũng nhanh chóng tăng lên, từng luồng gió lốc cường đại cuồng quyển bốn phía, ép Vương Khả liên tục lui về phía sau.
- Được rồi! Mau, mau, mau!
Vương Khả kích động nhìn Cung Vi, chỉ cần Cung Vi luyện hóa Đế Long Châu, mình sẽ có công đức Long tộc tích lũy vạn năm!
Giờ phút này có thể không kích động sao? Tốn chút tiền thì tốn chút tiền đi!
Bên trong Thủy Tỉnh Điện.
Cung Vi nuốt vào Đế Long Châu bị Như Ý Thần Châm đâm xuyên, ngồi khoanh chân luyện hóa, hắc khí của Đế Long Châu điên cuồng tỏa ra từ người Cung Vi. Cũng may đám hắc khí cuồn cuộn này đều bị biển máu của Sắc Dục Thiên hấp thụ.
- Không đúng, không đúng, rốt cuộc là Vi Vi luyện hóa Đế Long Châu hay là Đế Long Châu luyện hóa Vi Vi? Tại sao hắc khí lại nhiều như thế này? Đám hắc khí này là oán khí, hơn nữa vẫn là oán khí tỉnh hoa, nồng đậm đến cực điểm, biển máu của ta đều... !
Sắc Dục Thiên biến sắc nói.
- Lão sư, bên ngoài không thích hợp!
Tây Môn Tĩnh cách đó không xa kêu lên.
Tây Môn Tĩnh đang dùng Định Quang Kính cố định Viên Diệu La Hán, trên mặt lộ ra sắc mặt kinh hoàng.
- Làm sao vậy?
Vương Khả hỏi.
- Ngươi xem! Tây Môn Tĩnh kinh hoàng kêu lên Lại nhìn thấy, bên ngoài Thủy Tinh Điện, vô số oán khí, oán linh hóa thành khói đen, xông thẳng phía Thủy Tinh Điện, khi oán khí chạm vào kết giới bỗng nhiên đều biến mất, Thủy Tinh Điện giống như một cái lốc xoáy, điên cuồng hút oán linh khắp nơi ở Long Cung. Lúc này, Tào Hùng đang mệt mỏi ở nơi xa tự nhiên cảm thấy áp lực được xoa diu đi - Oán khí, oán linh, đều hướng về phía Thủy Tinh Điện?
Tào Hùng lộ ra vẻ mặt vui vẻ.
- Thủy Tinh Điện hút lấy oán khí, oán linh? Sao vậy?
Vương Khả kinh ngạc nói.
- Các ngươi còn không ngừng tay? Long Đế sắp tỉnh, các ngươi còn không ngừng tay! Cung Vi sắp bị các ngươi hại chết, Cung Vi, mau dừng lại, dừng lại!
Viên Diệu La Hán trừng mắt hét lớn.
- Viên Diệu La Hán, ngươi còn muốn lừa chúng ta? Hừ, vừa rồi thần thức của cha Vi Vi đã đến, hơn nữa còn đang trợ giúp Vi Vi luyện hóa Đế Long Châu, ngươi muốn chúng ta dừng là dừng?
Dựa vào cái gì? Chúng ta không tin Cung Sơn Hải mà phải tin tưởng ngươi? Ngươi là gì của Vi Vi2 Sắc Dục Thiên trừng mắt.
Sắc mặt Viên Diệu La Hán khó coi, nhưng lúc này, bị Định Quang Kính giam giữ, trong lúc nhất thời cái gì cũng không làm được, lòng đầy sự không cam lòng.
Nhưng thấy Cung Vi tiếp tục luyện hóa Đế Long Châu thì biết không thể kéo dài mãi.
- Ta là mẹ của Cung Vi, ta sẽ hại nó sao?
Viên Diệu La Hán cắn môi căm hận nói.
- Cái, cái gì?
Vương Khả trừng mắt kinh ngạc nói.
Này sao tự nhiên lại có một tin tức ghê gớm vậy? Một tên ni cô như ngươi, làm La Hán mà còn có thể sinh con?
- Ngươi, ngươi, ngươi là mẹ của Vi Vi? Sao có thể? Ngươi chính là La Hán Phật môn, ngươi chính là... ! Ngươi không cần gạt ta!
Sắc Dục Thiên cũng trừng mắt kinh ngạc nói.
Viên Diệu La Hán nhìn Sắc Dục Thiên, trầm giọng nói:
- Lần trước Cung Vi từ Thập Vạn Đại Sơn ra tới, mạng sống như chỉ treo chuông, sao cứu về được?
- Đúng vậy, ta nhớ rõ lúc trước Long Bà nói, muốn cứu Cung Vị, cần có pháp bảo Luân Hồi hoàng triều, không phải do Cung Sơn Hải cứu sao?
Vương Khả tò mò nói.
- Lúc ấy? Lúc ấy Long Bà mang theo chúng ta, đến La Hán điện, cầu kiến Viên Diệu La Hán, Viên Diệu La Hán tuy rằng không có ra mặt, nhưng, vẫn là vận dụng Luân Hồi Bàn bản thể, cứu Vi Vị, Vi Vi mới vừa tỉnh, Cung Sơn Hải liền đến, hơn nữa nhận nữ nhi này, đem chúng ta mang về Luân Hồi thần đô!
Sắc Dục Thiên nói.
- Hừ, ngươi không biết La Hán điện là nơi nào? Nếu không phải nể mặt Cung Vi, ngươi cho rằng tà ma một tên tà ma như ngươi có thể bước vào La Hán đảo? Luân Hồi Bàn bản thể trấn phong Long Cung, can hệ trọng đại, không phải ta ra tay, ai dám dùng Luân Hồi Bàn cứu người?
Viên Diệu La Hán trừng mắt nói.
Sắc mặt Sắc Dục Thiên trở nên khó coi:
Vương Khả cũng đã nhìn ra, kinh ngạc nhìn về phía Viên Diệu La Hán. Đây thật là mẹ của Cung Vi?
- Phật môn hiện tại đều tôn trọng tự do yêu đương sao? Bất Giới hòa thượng cùng Sắc Dục Thiên cũng liền thôi, các ngươi cũng... ?
Vương Khả trừng mắt kinh ngạc nói.
Viên Diệu La Hán trừng Vương Khả:
- Cái gì tôn trọng tự do yêu đương, Vương Khả, ngươi lại nói hươu nói vượn, ta xé nát miệng ngươi!
Vương Khả:
F8 suy)
Viên Diệu La Hán thở dài nói:
- Bần tăng, Cung Sơn Hải, Bất Giới, ba chúng ta năm đó là sư huynh muội, bái Đại Quang Minh Bồ Tát làm thầy. Sau khi Đại Quang Minh Bồ Tát chết, ba người chúng ta ở Phật môn cũng ở không nổi nữa. Bất Giới sư huynh càng là lọt vào ám toán, tu hành khó tiến thêm. Bất Giới sư huynh lấy thân mình lưu tại Phật môn, hấp dẫn chú ý kẻ thù của sư tôn năm đó, làm ta cùng Cung Sơn Hải tới Trung Thần Châu Đại Phật môn tọa trấn nơi đây.
Một lần ngoài ý muốn, trúng kế tà ma, ta cùng Cung Sơn Hải mới ngoài ý muốn tạo ra Cung Vi. Cung Sơn Hải hoàn tục lập quốc, lòng ta vẫn còn Phật đạo, sao có thể tự sa ngã, tất nhiên vạch ra giới hạn với Cung Sơn Hải. Sau khi Cung Vi sinh ra, không tiện nuôi ở La Hán điện nên nhờ Long Bà mang theo, rời đi nuôi nấng, hơn nữa nói mẹ nó đã mất, vốn dĩ hết thảy kết thúc như vậy, lại không nghĩ Cung Vi cư nhiên bị hại thành như vậy! Ta tự nhiên không đành lòng, liền ra tay cứu giúp, không ngờở... !
- Ngươi, ngươi thật là mẹ của Cung Vi? Vậy... !
Sắc Dục Thiên kinh ngạc nói.
- Ngươi, Cung Sơn Hải, Bất Giới hòa thượng, thế mà là sư huynh muội? Bất Giới không biết xấu hổ như vậy, các ngươi cũng sẽ không... !
Vương Khả kinh ngạc nói.
- Câm miệng, đừng có vũ nhục Bất Giới sư huynh! Bất Giới sư huynh năm đó là La Hán có tiểm năng cao nhất Phật môn, há lại để ngươi làm nhục?
Viên Diệu La Hán trừng mắt nói.