Mặc dù Viên Diệu La Hán đã đánh một chưởng sau lưng Cung Vi, cả người Cung Vi vẫn bốc lên hắc khí cuồn cuộn, làm Cung Vi thống khổ run rẩy.
- A, a, a! Cung Vi kêu lên thống khổ.
- Viên Diệu La Hán, phải làm sao đây? Hiện tại còn có thể đem Đế Long Châu lấy ra được không?
Sắc Dục Thiên nôn nóng hỏi.
- Không còn kịp rồi, Cung Vi đã dung hợp với Đế Long Châu, thực lực của Cung Vi, chắc chắn không thể luyện hóa được Đế Long Châu, nàng đang bị Đế Long Châu luyện hóa!
Viên Diệu La Hán nôn nóng nói.
- Cái gì?
Sắc mặt Vương Khả cũng biến đổi.
- Long Đế đã chết, nhưng ý chí của hắn vẫn luôn tồn tại trong Đế Long Châu, giờ phút này, Cung Vi huyết nhục chính là thứ Long Đế thiếu. Đế Long Châu muốn luyện hóa huyết nhục Cung Vi, làm huyết dẫn giúp hắn sống lại. Đế Long Châu vốn ẩn chứa sức mạnh khổng lô, lại có huyết dẫn, hơn nữa toàn bộ Long tộc oán linh, oán khí hội tụ, thực mau, Long Đế có thể trọng sinh! Đến lúc đó, Cung Vi huyết nhục tan rã, nguyên thần băng tán, hoàn toàn tử vong! Viên Diệu La Hán nôn nóng nói.
- Vậy làm sao bây giờ? Vậy làm sao bây giờ? Viên Diệu La Hán, ngươi là mẹ nàng, ngươi có biện pháp gì không, làm ta thế mạng Vi Vi cũng được, ngươi nói đi!
Sắc Dục Thiên tức khắc hoảng sợ.
- Ngươi nguyện ý một mạng đổi một mạng cho Vi Vi?
Viên Diệu La Hán kinh ngạc nhìn về phía Sắc Dục Thiên.
- Nguyện ý, nguyện ý, ngươi có biện pháp đúng hay không? Chỉ cần có thể cứu Vi Vi, ta chết cũng đáng!
Sắc Dục Thiên mừng như điên nói.
Viên Diệu La Hán mặt mày phức tạp nhìn Sắc Dục Thiên, khe khẽ thở dài:
- Là bần tăng nghĩ sai rồi, mắt nhìn của Cung Vi, chung quy cũng không nhìn lầm người!
- Viên Diệu La Hán, ngươi mau nói đi, ta phải làm thế nào?
Sắc Dục Thiên nôn nóng nói.
- Long Đế sống lại, huyết nhục của Cung Vi muốn hóa thành huyết dẫn, đã không thể thay đổi. Long Đế tụ tập toàn bộ Long tộc oán linh, tụ tập ngàn năm oán khí luyện thân, đến lúc đó thực lực của hắn có thể sánh bằng với tiên nhân, không ai có thể đánh lại, cho nên, cơ thể Cung Vi giữ không nổi, chỉ có trước tiên bảo vệ nguyên thần của nó!
Viên Diệu La Hán nói.
- Có thể tồn tại là được, ngươi nói làm sao bây giờ?
Sắc Dục Thiên nôn nóng nói.
- Long Đế muốn trọng sinh thành mạnh nhất, yêu cầu hút toàn bộ oán linh, oán khí bên ngoài vào trong cơ thể, mới có thể đạt tới thực lực có thể so với tiên nhân. Đến lúc đó, ý thức của nguyên thần Cung Vi sẽ không còn đường cứu. Biện pháp duy nhất chính là làm suy yếu thực lực Long Đế. Trong lúc Long Đế cắn nuốt oán linh oán khí, ngăn hết chúng lại, thế thì dù Long Đế trọng sinh, thực lực cũng chỉ có thể đạt tới Đăng Tiên Cảnh.
Trong tình huống đó, hắn muốn hủy diệt ý thức Cung Vi cũng sẽ không dễ dàng. Vì Cung Vi cùng Đế Long Châu dung hợp, lực lượng không sánh ngang tiên nhân thì không thể diệt!
Viên Diệu La Hán nói.
- Ý của ngươi là, chỉ cần chặn oán linh, oán khí bên ngoài là được?
Vương Khả lập tức nói.
- Không sai, hắc khí toát ra từ người Cung Vi bây giờ cũng là oán khí, oán linh được tinh luyện, số đó không thể để lại cho Long Đế, phải thu hồi toàn bộ!
Viên Diệu La Hán nói.
- Thu về như thế nào đây?
Tây Môn Tĩnh mờ mịt nói.
- Dẫn hết chúng vào biển máu của ta. Viên Diệu La Hán, làm phiền ngươi, mau dẫn chúng vào biển máu của ta! Thế mới giữ được mạng của Vi Vi Sắc Dục Thiên nôn nóng nói.
- Dẫn vào biển máu? Ngươi chịu không nổi! Vạn long phệ hồn, oán hướng biển máu, độc khí diệt thể, ngươi chắc chắn sẽ chết!
Ngươi nghĩ kỹ rồi?
Viên Diệu La Hán trầm giọng nói.
- Ta nghĩ kỹ rồi, dẫn lại đây hết đi!
Sắc Dục Thiên trầm giọng nói.
- Được!
Viên Diệu La Hán gật đầu.
Giờ phút này nhìn nhận Sắc Dục Thiên như một đưa con rể, không còn bài xích như xưa nữa.
- Viên Diệu La Hán, oán linh hắc long, ta có lẽ thu thập không được, nhưng oán khí chỉ độc ta lại không để bụng, có thể dẫn vào trong người ta!
Vương Khả nói.
Viên Diệu La Hán trừng mắt:
- Ngươi nói cái gì? Ngươi biết Long Cung rốt cuộc có bao nhiêu oán độc chi khí sao? Sắc Dục Thiên bởi vì có biển máu, có thể nhốt lại oán khí, ngươi có biết nếu oán khí không bị nhốt lại, chỉ cần Long Đế vẫy tay một cái chúng sẽ nhào hết về hướng hắn, không thể ngăn được! Nếu Sắc Dục Thiên đưa hết chúng vào biển máu, ta cũng có thể dùng Luân Hồi Bàn đưa hắn đi luân hồi, khiến Long Đế không làm gì được! Ngươi cũng muốn chết sao?
- Không, ta không có muốn chết. Ta thật sự không sợ oán khí, ta thích ăn oán khí!
Vương Khả nói.
Viên Diệu La Hán:
= sa Ngươi vừa rồi nói ngươi ' ăn” ?
- Trước đừng quan tâm nhiều như vậy, ngươi trước thử xem xem, ta không thể lấy không thứ tốt của Cung Vi, biển máu của Sắc Dục Thiên vây nhốt oán linh là được, có thể bảo vệ mạng của mọi người, trước giữ mạng của mọi người đã!
Vương Khả khuyên nhủ.
- Hừ, là chính ngươi tìm chết, vậy đừng trách ta!
Viên Diệu La Hán lạnh lùng nói.
Oanh!
Viên Diệu La Hán dẫn một phát, tức khắc, trong cơ thể Cung Vi toát ra cuồn cuộn hắc khí xông thẳng phía Vương Khả, không chỉ như thế, Viên Diệu La Hán vẫy tay một cái, vô số hắc khí bên ngoài cũng xông thẳng đến phía Vương Khả.
Vương Khả đứng ở đó, vẫn không nhúc nhích, giống như không có chuyện gì.
- Này... !
Viên Diệu La Hán trừng mắt nhìn.
Không có?
Những oán khí ấy sao vừa vào trong cơ thể Vương Khả liền biến mất?
- Viên Diệu La Hán, không có việc gì, cứ đưa oán khí cho ta, ta không sợ, ngươi trước cứu người đi! Còn có, Sắc Dục Thiên, đưa toàn bộ oán khí trong biển máu của ngươi cho ta, ngươi nhốt oán linh là được!
Vương Khả nói.
- Được!
Sắc Dục Thiên đáp lời.
Tức khắc, toàn bộ hắc khí trong biển máu đều dũng mãnh tiến vào trong cơ thể Vương Khả. Viên Diệu La Hán cũng vẫy tay, oán linh bốn phía bị hút đến, toàn bộ dũng mãnh tiến vào trong biển máu của Sắc Dục Thiên.
Gào Đầu rồng Thủy Tinh Điện tức khắc rít gào một tiếng.
- Các ngươi đi ra ngoài trước, còn có, Luân Hồi Bàn, lập tức chờ đợi lệnh của Tây Môn Tĩnh! Tây Môn Tĩnh điều động lực lượng Luân Hồi Bàn, đem oán linh, oán khí cuốn vào trong cơ thể Vương Khả và Sắc Dục Thiên, mau!