- Vừa rồi Long Đế không phải nói, đã xé nát ngươi rồi sao? Ngươi không chết?
- HừI Cung Sơn Hải hừ lạnh một tiếng, không để ý tới Vương Khả mà nhìn về phía Thiện Hoàng.
- Thiện Hoàng, La Hán điện vốn trấn áp oán linh của Long tộc, không nghĩ tới hôm nay lại khiến Long Đế nhân cơ hội sống lại, thiếu chút nữa gây thành đại họa, đa tạ Thiện Hoàng đã ra tay diệt trừ Long Đết Trẫm vô cùng cảm kích!
Cung Sơn Hải cười nói.
- Là vì thương sinh, trãẫm đạo nghĩa không thể chối từi Thiện Hoàng lắc lắc đầu.
Thiện Hoàng giơ tay như muốn thu hồi thân thể của hoàng kim Long Đế.
- Thiện Hoàng, tuy rằng ngươi đã diệt trừ ý thức của Long Đế, nhưng long thân này chính là vật của La Hán điện, ngươi không thể lấy đi!
Cung Sơn Hải trịnh trọng nói.
- Hử?
Hai mắt Thiện Hoàng nhíu lại.
- A di đà phật, Thiện Hoàng, La Hán điện đa tạ ngươi đã ra tay tương trợ, nhưng sự tình của Long tộc thỉnh không cần nhúng tay. Long Đế tuy muốn diệt thế, nhưng chung quy khi xưa cũng là vua của Long tộc, thỉnh Thiện Hoàng trả xác Long Đế cho ta, cũng là cho Long tộc một chút thể diện cuối cùng!
Viên Diệu La Hán hơi hơi thi lễ.
Cung Sơn Hải cùng Viên Diệu La Hán giờ phút này dường như cực kỳ ăn ý cấp thiết muốn giữ lại xác của Long Đế Thiện Hoàng nhìn nhìn hai người, lộ ra một tia cười lạnh:
- Nếu trẫm nhất định phải mang đi thì sao?
Cung Sơn Hải lại thở dài:
- Thiện Hoàng, hôm nay ngươi tới viện trợ, trẫm vốn nên cảm tạ ngươi, nhưng sự tình liên quan đến thể diện cuối cùng của Long tộc, ta cũng không thể không ra mặt ngăn trở, Thiện Hoàng muốn mang xác của Long Đế đi, chỉ sợ cũng không dễ dàng!
- Vậy à?
Thiện Hoàng híp mắt nói.
- Ta biết thực lực Thiện Hoàng cường đại, nhưng ta cũng tự tin, nếu thật sự khởi chiến, ta cũng có thể đem Thiện Hoàng lưu lại, chỉ là ta không muốn dùng tới vũ lực. Không bằng như vậy, vì thể diện của Long tộc, trãẫm dùng một người, trao đổi xác Long Đế như thế nào?
Cung Sơn Hải cười nói.
- Nga?
Thiện Hoàng nghi hoặc nói.
Chỉ thấy Cung Sơn Hải phất tay một cái, trong tay áo liền bay ra một nam tử bị trói. Tu vi của nam tử đã bị phong ấn, giờ phút này sắc mặt khó coi, vẻ mặt oán hận.
- Khương Đệ Nhất?
Vương Khả kinh ngạc nói.
- Đây là trưởng tử của Thiện Hoàng, đáng tiếc đọa nhập ma đạo, bị ta bắt được, Thiện Hoàng vẫn luôn muốn tróc nã hắn về quy án, cấp thiên hạ một công đạo đi! Bây giờ, ta lấy Khương Đệ Nhất đổi xác Long Đế được không?
Mắt Cung Sơn Hải lộ vẻ kiên định nói.
Thiện Hoàng bắt lấy thân thể hoàng kim Long Đế, nhìn Khương Đệ Nhất bị Cung Sơn Hải giữ ở trong tay, sắc mặt một trận khó coi.
Cung Sơn Hải bắt lấy Khương Đệ Nhất uy hiếp Thiện Hoàng trao đổi thân xác Long Đế, giờ phút này, hai bên đều trầm mặc, mắt lạnh nhìn nhau!
- Hoàng Thượng, ý thức Long Đế tuy rằng đã bị diệt trừ, nhưng ý thức của Cung Vi còn ở đây không?
Vương Khả tức khắc phi thân đến phụ cận hỏi.
Thiện Hoàng không để ý đến, mà là nhìn Khương Đệ Nhất bị cầm tù, sắc mặt một trận khó coi.
Khương Đệ Nhất nhìn đến sắc mặt của Thiện Hoàng, giờ phút này cắn môi, trong mắt hiện lên thần sắc phức tạp. Tuy trước mặc là phụ thân của mình, nhưng Khương Đệ Nhất hắn đã phản bội phụ thân, giờ phút này không biết cầu cứu thế nào.
- Cung Sơn Hải, nếu trẫm không đổi, ngươi tính thế nào?
Thiện Hoàng lạnh lùng nhìn Cung Sơn Hải phía xa.
- Thiện Hoàng nếu không muốn đổi, vậy Đại Ác hoàng triều đệ nhất ma thần này trẫm sẽ tự mình xử trí, có không ít cường giả chính đạo trong thiên hạ được mời tới xem tình hình. Trẫm sẽ thiên đao vạn quả hắn ngay trước mặt người trong thiên hạ!
Cung Sơn Hải trầm giọng nói.
Thiện Hoàng nhíu mày.
Cách đó không xa Tây Môn Thuận Thủy cũng lập tức phi thân đến phụ cận.
~- Hoàng Thượng, Đại Thiện nghịch thần, tự nhiên phải để Đại Thiện chính mình xử lý, sao có thể giao cho người ngoài? Hoàng Thượng, thần khẩn cầu Hoàng Thượng, đổi lấy Khương Đệ Nhất, mang hắn về Đại Thiện trừng phạt, thỉnh Hoàng Thượng suy xét!
Tây Môn Thuận Thủy tức khắc nói.
Một bên, Vương Khả trừng mắt nhìn về phía Cung Sơn Hải:
- Cung Sơn Hải, ngươi nếu muốn giết Khương Đệ Nhất, một đao làm thịt không phải được rồi? Sao lại dùng hắn để uy hiếp cha hắn chứ, ngươi không thấy như vậy quá vô sỉ à?
- Hử?
Thiện Hoàng, Cung Sơn Hải, thậm chí Khương Đệ Nhất đang bị cầm tù tất cả đều trừng mắt nhìn về phía Vương Khả.
Cái gì kêu là một đao làm thịt? Mẹ nó, đây là chuyện làm thịt sao? Nơi này liên quan đến thể diện bao nhiêu người ngươi biết cái rắm!
Tây Môn Thuận Thủy một bên cũng lộ vẻ mặt cổ quái. Nhất thời không biết nên khuyên như thế nào.
- Viên Diệu La Hán? Ngươi thấy thế nào?
Thiện Hoàng nhìn về phía Viên Diệu La Hán cách đó không xa.
Viên Diệu La Hán nhìn về phía Thiện Hoàng, chắp tay trước ngực:
- A di đà phật, La Hán điện tuân theo lệnh của Luân Hồi Nhân Hoàng! Cũng khuyên Thiện Hoàng, lưu lại thân xác Long Đế! Đây là vật La Hán điện đã trấn áp ngàn năm, thỉnh Thiện Hoàng giơ cao đánh khẽ, không nên tham lam!
- Ha, ha ha ha ha ha, hay cho câu không nên tham lam. Trẫm sẽ tham long thân này sao?
Thiện Hoàng cười lạnh nói.
- Thiện Hoàng, đề nghị của trẫm ngươi thấy thế nào?
Cung Sơn Hải lần thứ hai mở miệng nói.
Thiện Hoàng híp mắt nhìn Cung Sơn Hải, lại nhìn Khương Đệ Nhất đang cắn môi không nói lời nào, thần sắc một trận phức tạp.
- Cầm đi!
Thiện Hoàng lạnh lùng nói.
- Phanh!
Thân thể long đế trong nháy mắt bị ném hướng Cung Sơn Hải.
Viên Diệu La Hán nháy mắt tiến lên bắt được thân thể xụi lơ của Long Đế. Sau khi cẩn thận xem xét, mắt Viên Diệu La Hán liền sáng lên, vẫn chưa nói chuyện.
Mà Cung Sơn Hải cũng vung tay lên, đem Khương Đệ Nhất ném cho Thiện Hoàng.
Không cần Thiện Hoàng động thủ, một đám Đại Thiện tướng sĩ một phen tiến lên bắt lấy, tiện đà đem Khương Đệ Nhất giam lại.
- Viên Diệu La Hán, ý thức Long Đế mất đi, vậy ý thức của Cung Vi vẫn còn sao? Cung Vi còn sống sao?
Vương Khả lại vội vàng nhìn về phía Viên Diệu La Hán.
Viên Diệu La Hán lại lắc lắc đầu:
- Chuyện của La Hán điện, Vương Khả thí chủ, vẫn là không nên nhúng tay!
- Hử?
Vương Khả nhướng mày.