Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1912 - Chương 1913: Như Ý Thần Châm Nghe Lời

Chương 1913: Như Ý Thần Châm nghe lời

Đại La Kim Bát tức khắc cả kinh kêu lên.

- Cái gì?

Mọi người kinh ngạc nói.

Vừa rồi Bất Giới hòa thượng xoa nửa ngày, Như Ý Thần Châm đều không nghe lời, này chỉ mới bị người nhặt lên, Như Ý Thần Châm liền phản bội Cung Sơn Hải, nguyện ý đi theo?

Mọi người nhìn người trước cửa.

- Long Ngọc? Là ngươi? Sao ngươi lại tới đây?

Vương Khả tức khắc kinh hỉ ra đón.

Lại nhìn đến, Long Ngọc cầm Như Ý Thần Châm vừa nhặt lên, cười đi tới.

~ Ta là tới tìm ngươi!

Long Ngọc ôn nhu cười nói.

~ Tìm ta? Tìm ta thì tốt rồi! Ta vẫn luôn tìm không thấy bóng dáng ngươi, Ma Tôn lại không chịu nói cho ta ngươi đang ở đâu, ngươi như thế nào biết ta ở đây?

Ánh mắt Vương Khả tức khắc sáng lên, lộ ra vui mừng.

- Ma Tôn nói cho ta! Đúng rồi, thứ này, các ngươi sao lại ném lung tung vậy? Hình như là một pháp bảo không tồi?

Long Ngọc hiếu kỳ nói.

- Lại là ngươi?

Sắc mặt Bất Giới hòa thượng biến đổi.

- Long Ngọc? Là Long Ngọc? Long Ngọc, ngươi thu ta đi, ta muốn đi theo ngươi! Ta phải làm pháp bảo của ngươi!

Đại La Kim Bát tức khắc kích động kêu.

- Ông!

Đại La Kim Bát toát ra đại lượng kim quang, không chỉ có Đại La Kim Bát, Luân Hồi Bàn cũng toát ra đại lượng kim quang, mà Như Ý Thần Châm trong tay Long Ngọc cũng nở rộ kim quang mạnh nhất, dường như đều muốn đi theo Long Ngọc.

Bất Giới hòa thượng đen mặt nhìn Như Ý Thần Châm, chính mình xoa nửa ngày đều thờ ơ, ngươi mẹ nó thật không phải đồ vật. Bần tăng xoa nửa ngày không công? Chơi không ta nửa ngày, giờ lại đi theo người khác?

- Như Ý Thần Châm? Ngươi muốn đi theo Long Ngọc? Đùa cái gì vậy, thứ pháp bảo không đứng đắn như vậy, một cây gậy thọc cứt, có tư cách gì đi theo Long Ngọc? Đừng ô uế tay Long Ngọc!

Vương Khả một phen đoạt lại Như Ý Thần Châm, khiển trách nói.

- Ong ong ong!

Như Ý Thần Châm chấn động. Dường như đang cãi nhau với Vương Khả.

- Một cái người câm, cũng đừng rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, cách Long Ngọc của ta xa một chút!

Vương Khả trừng mắt nói.

- Vương Khả, Như Ý Thần Châm lại thăm hỏi tổ tông nhà ngươi!

Đại La Kim Bát tức khắc nói.

Long Ngọc đứng bên nhìn Vương Khả, trên mặt nở rộ một nụ cười an tâm hiếm có.

Thập Vạn Đại Sơn, Phật Đầu tựt Tuy là Như Ý Thần Châm ra sức mắng cũng vô dụng, bởi vì nó là người câm! Vương Khả chỉ cần khiến Đại La Kim Bát không thuật lại, Như Ý Thần Châm chỉ có thể giương mắt nhìn.

Con mẹ nó, ngươi mới là gậy thọc cứt, các ngươi cả nhà đều là gây thọc cứt.

- Long Ngọc, sao Ma Tôn biết ta ở đây? Còn để ngươi tới? Ma Tôn đã chịu gả ngươi cho ta?

Vương Khả ánh mắt sáng lên hỏi.

Long Ngọc nhìn Vương Khả, lắc đầu, mày nhíu lại, dường như không biết mở miệng như thế nào.

Vương Khả vừa thấy, lập tức thần sắc nghiêm túc:

- Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì? Ma Tôn làm ngươi khó xử?

Long Ngọc hơi hơi cười khổ, lắc đầu:

- Sư tôn có chuyện, để ta tìm ngươi thương lượng một chút, xem ngươi có chủ ý gì không - A? Ma Tôn để ngươi tới mở lời? Khẳng định là đại sự, đại sự thì tốt rồi! Nếu ta làm tốt, nói không chừng có thể dùng đó làm sính lễ cấp Ma Tôn, thỉnh Ma Tôn gả ngươi cho ta!

Ánh mắt Vương Khả sáng lên.

Long Ngọc thần sắc nghiêm túc nói:

- Gần nhất Đại Ác hoàng cung, hắc khí bao phủ, bất luận kẻ nào cũng vô pháp tới gần, bên trong kiếm minh tận trời, nở rộ hắc bạch nhị quang! Ngươi nghe qua chưa?

- Ách? Còn không có tới kịp, gần nhất tương đối vội! Ác Hoàng đã xảy ra chuyện?

Vương Khả lắc đầu.

- Là Thiện Hoàng kiếm đã bị Ác Hoàng luyện không sai biệt lắm, chỉ sợ, gần nhất tùy thời có thể hoàn toàn luyện xong. Lập tức sẽ mổ ra phong ấn!

Long Ngọc trịnh trọng nói.

- A? Mở ra phong ấn Thập Vạn Đại Sơn?

Sắc mặt Vương Khả biến đổi.

- Ác Hoàng muốn động thủ, thả ma đạo tiên nhân dưới vực sâu kia?

Sắc mặt Bất Giới hòa thượng cũng thay đổi.

- Đúng vậy, lúc này, tất cả cung nữ, thị vệ ở hoàng cung đều bị hơi thở cường đại bức ra ngoài. Hoàng Thiên Phong và các cường giả của Đại Ác đều đang bộ bảo hộ hoàng cung, chỉ chờ Ác Hoàng xuất quan, hẳn là nhanh!

Long Ngọc nhíu mày nói.

- Vậy ý của Ma Tôn là... ?

Vương Khả hiếu kỳ nói.

~ Trong cơ thể sư tôn luyện nhị phẩm tử liên cùng nhị phẩm hắc liên, ngươi hẳn là biết đi?

Long Ngọc hỏi.

- Đương nhiên, hơn một năm trước, ta lúc ấy gặp nguy cơ, ít nhiều Ma Tôn đem công đức của hai đại Nhân Hoàng đưa hết cho ta. Nếu không có Ma Tôn, lúc ấy ta thảm rồi. Một năm qua, ta liên hệ Ma Tôn nhiều lần, muốn cảm ơn nhưng vẫn không liên hệ được!

Vương Khả gật gật đầu.

- Tứ liên Nhân Hoàng có một đóa nhị phẩm liên hoa, hợp làm cửu phẩm kim liên, sư tôn đã được đến hai đóa, sư tôn còn muốn hai đóa còn lại, muốn đạt được trước khi mở ra phong ấn Ác Hoàng!

Long Ngọc trịnh trọng nói.

- Cửu phẩm kim liên? Phật môn đệ nhất chí bảo?

Sắc mặt Bất Giới La Hán biến đổi.

- Phật môn đệ nhất?

Vương Khả kinh ngạc nói.

- Đúng vậy, năm đó sư tôn mang theo cửu phẩm kim liên tiến đến trận chiến ở Trung Thần Châu. Đáng tiếc, cuối cùng cửu phẩm kim liên nát, hóa thành bốn đóa nhị phẩm liên hoa! Đáng tiếc!

Bất Giới La Hán lắc đầu.

- Đáng tiếc cái gì? Liền tính hóa thành bốn đóa nhị phẩm liên hoa, mỗi một đóa đều thành hoàng triều trấn quốc chỉ bảo, đều được người trong thiên hạ thèm thuồng!

Long bà nói.

- Ma Tôn vì cái gì muốn hai đóa nhị phẩm liên hoa còn lại?

Vương Khả hiếu kỳ nói.

Long Ngọc hơi hơi cười khổ:

- Bởi vì mổ ra phong ấn yêu cầu dùng đến cửu phẩm kim liên.

Nói cách khác muốn gom đủ bốn đóa nhị phẩm liên hoa có công hiệu như cửu phẩm kim liên mới có thể mở ra phong ấn! Đến lúc đó sẽ có một cổ lực lượng lớn, thậm chí khả năng xé nát bốn đóa liên hoa. Mà sư tôn luyện hai đóa nhị phẩm liên hoa, đến lúc đó cũng sẽ bị xé nát như hai đóa kia!

- Cái gì? Ma Tôn sẽ chết? Vậy sao còn mổ ra phong ấn? Không mở chẳng phải được rồi sao?

Sắc mặt Vương Khả biến đổi.

- Sư tôn không thể không nghe mệnh lệnh Ác Hoàng, bởi vì sư tôn đã ăn một quả Vạn Niên Cổ, chỉ cần Ác Hoàng thúc giục, sư tôn muốn sống không được muốn chết không xong!

Bình Luận (0)
Comment