Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1919 - Chương 1920: Giả Ác Hoàng Vs Giả Ác Hoàng

Chương 1920: Giả Ác Hoàng VS giả Ác Hoàng

Giờ phút này, Diêm La Nhân Hoàng cùng Hoàng thiên sư cũng lo lắng, hai người tuy mạnh, nhưng, Ác Hoàng đích thân tới, chính mình chống đỡ được sao? Mẹ nó, hôm nay đừng ngã ở chỗ này chứ! Hiện tại làm sao bây giờ?

Cửa đại điện ầm ầm đóng lại, Hồng Liên Nhân Hoàng lưu lại trong điện, Hoàng tướng quân cùng Ác Hoàng toàn thân bao phủ bởi sương đen ra ngoài.

Hắc Liên Nhân Hoàng phụ trách ở ngoài điện nghênh đón Ác Hoàng mới tới.

- Vương Khả? Ma Tôn?

Đồng tử Hắc Liên Nhân Hoàng đột nhiên co rụt lại, nhìn về phía ba người đang từ xa bay đến.

- Hô!

Lại là tổ hợp ba người Vương Khả, Ma Tôn, Ác Hoàng, dừng ở cửa Long Đài điện.

- Di? Hắc Liên Nhân Hoàng, như thế nào chỉ có một mình ngươi?

Tam đại Nhân Hoàng còn lại đâu? Nhìn thấy Ác Hoàng đích thân tới, cư nhiên không tới nghênh đón? Rốt cuộc các ngươi muốn làm gì? Muốn tạo phản sao?

Vương Khả đánh đòn phủ đầu khiển trách nói.

Vương Khả muốn đem lực chú ý của Hắc Liên Nhân Hoàng dời đến trên người mình, làm Hắc Liên Nhân Hoàng không chú ý Long Ngọc giả trang Ác Hoàng bên cạnh mình, muốn hấp dẫn sự chú ý của Hắc Liên Nhân Hoàng, tốt nhất là chọc giận hắn, mắng hắn, một khi hắn mất đi lý trí, vậy chỉ chú ý ta, không chú ý Ác Hoàng bên cạnh là thật hay giả.

Nhưng, giờ phút này Hắc Liên Nhân Hoàng lại không hề tức giận, dù sao hắn cũng là kẻ từng trải, vừa mới gặp qua một Ác Hoàng, nay lại có thêm một Ác Hoàng khác tới, chính mình cần gì tức giận với Vương Khả?

Thế nhưng, vì sao Ác Hoàng trước mắt này cũng dùng sương đen che đi thân thể?

- Ác Hoàng?

Thần sắc Hắc Liên Nhân Hoàng cổ quái nhìn về phía Long Ngọc đang dùng sương đen che phủ trước mắt.

- Hoàng Thượng vừa mới tế luyện Thiện Hoàng kiếm, giờ phút này toàn thân tụ lực, hắc vụ quấn thân, lát nữa còn phải mở phong ấn ra, nên tạm thời không tiện mở miệng, sẽ do hạ thần nói thay!

Vương Khả tức khắc mở miệng nói.

Vương Khả nói xong, Hắc Liên Nhân Hoàng ngẩn ra, này, những lời này, vì cái gì có chút quen thuộc? dường như ban nãy ta đã nghe qua một lần?

- Nhìn cái gì mà nhìn? Hoàng Thượng chuẩn bị mở ra phong ấn, tụ lực toàn thân, ngươi còn muốn ở đây soi thật giả? Trên đời này, ai dám giả mạo Hoàng Thượng?

Vương Khả trừng mắt mắng.

Chính là, Hắc Liên Nhân Hoàng cũng không vì bị Vương Khả chọc giận mà dời đi lực chú ý.

- Sao chỉ có các ngươi đến đây? Chư vị Ma Thần đâu?

Hắc Liên Nhân Hoàng nhíu mày hỏi.

- Đang trên đường thì gặp người của Thiện Hoàng, nhị vị Ma Thần đã đi giữ chân bọn họ, không khỏi rút dây động rừng, cho nên, Hoàng Thượng mới chỉ mang chúng ta đến!

Vương Khả mở miệng nói.

Hắc Liên Nhân Hoàng:

x Mọi người trong Long Đài điện:

— gui Này không phải là lời Hoàng tướng quân vừa nói sao? Giống nhau như đúc? Này mẹ nó tà môn!

- Làm gì? Hắc Liên Nhân Hoàng, ngươi nhìn chằm chằm Hoàng Thượng cái gì? Ánh mắt kia của ngươi là muốn mạo phạm Hoàng Thượng sao? Ngươi có phải muốn chết hay không?

Vương Khả trừng mắt mắng.

Hắc Liên Nhân Hoàng quay đầu trừng mắt nhìn về phía Vương Khả:

- Vương Khả, sao Ác Hoàng có thể chỉ mang hai người các ngươi đến đây? Miệng Ác Hoàng không thể nói? Chỉ có thể để ngươi thuật lại? Hừ, ngươi muốn lừa trẫm?

- Lừa? Ha hả, Hắc Liên Nhân Hoàng, ngươi không muốn sống nữa sao? Ác Hoàng trước mặt cũng dám nghi ngờ? Đã nói với ngươi rồi, Ác Hoàng tụ lực toàn thân, không tiện phát lực, phải giữ sức để lát nữa mở phong ấn ra, còn ngươi ở đây làm gì? Nghi ngờ Ác Hoàng? Vậy ngươi xem, ta có phải giả hay không? Ma Tôn này, có phải giả hay không?

Vương Khả trừng mắt khiển trách nói.

Bất Giới giả mạo Ma Tôn ở bên cạnh thần sắc cổ quái, ta chính là giả mà! Ngươi đừng có dẫn lửa lên người ta, ta chỉ là tới giúp thôi.

- Hừ, vậy trẫm thỉnh tam đại Nhân Hoàng khác cũng lại đây, ngươi cùng mọi người đối chất, như thế nào?

Hắc Liên Nhân Hoàng trầm giọng nói.

- Ngươi có ý gì? Không phải Hoàng Thượng đã bảo bốn người các ngươi cùng nhau tới sao? Ba Nhân Hoàng khác đâu? Làm gì?

Đều muốn tạo phản phải không? Lúc này các ngươi dám phá hư Hoàng Thượng mổ ra phong ấn, các ngươi một người cũng đừng mong sống!

Vương Khả trừng mắt cả giận nói.

Sắc mặt Hắc Liên Nhân Hoàng trở nên khó coi, gánh hát rong ba người Vương Khả trước mắt này so với đội nghi thức trong Long Đài điện thoạt nhìn còn không đáng tin hơ nhiều, thế nhưng, ba người Vương Khả lại dâm kêu Tứ Đại Nhân Hoàng cùng lại đây vết kiến? Ngươi không sợ bị vạch trần sẽ chạy không thoát sao?

Vương Khả trước mắt càng giống giả, chính là, thái độ Vương Khả lại không giống với Hoàng tướng quân ở bên trong kia, có vẻ Hoàng tướng quân kia không muốn tập hợp Tứ Liên Nhân Hoàng chúng ta! Này... !

- Lại làm sao? Hắc Liên Nhân Hoàng, hôm nay ngươi thần thần bí bí gì hả? Bảo ngươi kêu bọn họ lại đây, ngươi không nghe được à? Làm Hoàng Thượng ở chỗ này làm chờ ngươi? Ngươi đi kêu đi!

Chẳng lẽ còn hoài nghi Hoàng Thượng là giả?

Vương Khả trừng mắt nói.

Trên người của ngươi cũng không có Nhị Phẩm Liên Hoa, ngươi ở chỗ này, ta lừa dối ngươi nửa ngày cũng không chiếm được chỗ tốt, ngươi mau kêu những người khác tới.

Thần sắc Hắc Liên Nhân Hoàng phức tạp nhìn về phía Long Ngọc giả mạo Ác Hoàng, bởi vì Vương Khả chắc chắn cùng tự tin như thế, làm tính chân thật của Ác Hoàng trước mắt tăng cao.

Nếu là púc trước, chính mình có lẽ còn phải thử một chút, nhưng giờ phút này thì không cần thiết, để Ác Hoàng đối chất với Ác Hoàng đi, qua một hồi chắc chắn sẽ có một tên lộ tẩy.

Mà Vương Khả với Bất Giới hòa thượng ở bên cạnh lại liếc nhìn nhau, dựa theo tính toán lúc trước của Vương Khả, lúc này nhất định Hắc Liên Nhân Hoàng sẽ động thủ vạch trần Long Ngọc, khi đó, mình và Bất Giới hòa thượng cần ra tay cùng lúc, mình thì ngăn cản Hắc Liên Nhân Hoàng đánh Long Ngọc, Bất Giới hòa thượng thì đánh một chưởng sao cho giống phong thái Ma Tôn là được. Sau đó liền chờ Hắc Liên Nhân Hoàng động thủ.

Chính là, Hắc Liên Nhân Hoàng không động thủ mà là mở miệng nói:

- Không phải ta hoài nghi Ác Hoàng là giả, mà là trước khi các ngươi tới, Ác Hoàng đã đến!

- Cái gì?

Sắc mặt Vương Khả cứng đờ.

Ác Hoàng tới trước? Vậy ta đây cùng Long Ngọc không phải muối rơi vào tình huống khó xử?

Bình Luận (0)
Comment