Ác Hoàng lạnh lùng nói.
Hồng Liên Nhân Hoàng đỏ mắt nhìn Vương Khả.
Vương Khả lại tiếp tục mở miệng nói:
- Hoàng Thượng, những gì Hồng Liên Nhân Hoàng nói trước đó chỉ là lời nói phiến diện của hắn. Khi ấy là ta đấu trí đấu dũng với đâm người Diêm La Nhân Hoàng mới trấn an được bọn họ đi xuống, rồi chuẩn bị đơn độc giải thích với Hồng Liên Nhân Hoàng đó là bọn lừa đảo. Sau đó, chúng ta vào Long Đài điện, ta thiết trí cách âm trận pháp, định giải thích đường hoàng cho Hồng Liên Nhân Hoàng nghe, kết quả, Hồng Liên Nhân Hoàng bỗng nhiên ra tay đánh lén chúng ta!
- Ồ?
Ác Hoàng nhíu mày nói.
- Ngươi đánh rắm, là các ngươi đánh lén ta! Không phải ta đánh lén các ngươi!
Hồng Liên Nhân Hoàng tức giận nói.
- Hoàng Thượng bảo ngươi câm miệng, ngươi không nghe hiểu sao?
Ma Thập Tam trừng mắt nói.
Hồng Liên Nhân Hoàng: -... !
- Hoàng Thượng, ngươi biết đấy, bù nhìn không thể chịu lửa, bù nhìn giả mạo ngươi kia đã bị đốt cháy thành tro bụi tại chỗ, mà Ma Tôn càng là trọng thương thê thảm, mắt thấy Hồng Liên Nhân Hoàng nổi điên đại khai sát giới, kinh động đến đám người Diêm La Nhân Hoàng, Ma Tôn chỉ có thể liều mạng nhào qua, dùng Như Ý Thần Châm đâm vào giữa mày Hồng Liên Nhân Hoàng! Hoàng Thượng, ngươi hiểu cho, ta là ổn định đám người Diêm La Nhân Hoàng, muốn giải thích rõ ràng với Hồng Liên Nhân Hoàng, nếu hắn gây ra động tĩnh quá lớn, khiến đám người Diêm La Nhân Hoàng ra tay, kế hoạch của ta và Ma Tôn sẽ thất bại trong gang tấc! Đến lúc đó, không chỉ ta và Ma Tôn đương trường bỏ mạng, mà Long Đài này cũng sẽ bị hủy hoại! Vì bảo hộ Long Đài này, vì để động tĩnh không bị truyền ra ngoài, Ma Tôn chính là liều mạng đó! Hồng Liên Nhân Hoàng là thực lực gì?
Chúng ta là thực lực gì? Nếu không nhờ Ma Tôn liều mạng, căn bản không ngăn nổi hắn! Rốt cuộc vất vả lắm mới chế trụ nổi Hồng Liên Nhân Hoàng, mà Ma Tôn thì đã sắp chết!
Vương Khả giải thích.
- Cái gì?
Sắc mặt Ác Hoàng trầm xuống.
- Không phải như thế, Vương Khả, ngươi nói hươu nói vượn, rõ ràng là các ngươi có dự mưu... !
Hồng Liên Nhân Hoàng trừng mắt quát.
- Ngươi câm miệng, chờ Vương Khả nói xong thì sẽ tới lượt ngươi nói!
Ma mười ba cả giận nói.
Ma Thập Tam hận Vương Khả thật, nhưng, giờ phút này điều quan trọng nhất là cứu chủ thượng thoát khốn, ân oán cá nhân kéo dài được bao nhiêu cứ kéo. Lúc này đây, cho dù hắn cũng giống Hồng Liên Nhân Hoàng, vẫn phải áp chế xúc động muốn giết Vương Khả xuống, cứu chủ thượng thoát khốn trước mới là cần thiết nhất, cho nên hiện tại hắn không thể thiên vị ai.
- Hoàng Thượng, các chư vị nữa, có lẽ các ngươi biết, trong cơ thể Ma Tôn dung luyện hai đóa Nhị Phẩm Liên Hoa, Ma Tôn có chết cũng không sao, nhưng nếu Ma Tôn chết, có phải Nhị Phẩm Liên Hoa cũng bị hủy hoại theo? Hồng Liên Nhân Hoàng là cái đồ thần kinh bệnh hoạn, hắn muốn xử lý Ma Tôn! Ma Tôn vừa chết, không có hai đóa Nhị Phẩm Liên Hoa thì làm sao mở được Tam Tài Phong Đế trận? Tất cả những gì chúng ta đã làm không phải sẽ thất bại trong gang tấc ư? Mà biện pháp duy nhất để cứu Ma Tôn chính là đại địa long mạch nơi này! Cái nào nặng cái nào nhẹ, vừa xem là biết ngay! Vì để Ma Tôn sống sót, ta mới mời Ma Tôn thu đại địa long mạch nơi này. Tuy rằng khiến long mạch bại lộ ra ngoài, nhưng Ma Tôn cũng là hy vọng mở ra phong ấn mà? Ma Tôn thu đại địa long mạch rồi, lúc ấy, Nhị Phẩm Hồng Liên ngo ngoe rục rịch, ta lo lắng Hồng Liên Nhân Hoàng nổi điên thúc giục Nhị Phẩm Hồng Liên nổ mạnh, mới bảo Ma Tôn cùng nhau luyện! Chờ làm xong hết thảy, tuy Ma Tôn sống lại, nhưng thương thế vẫn không nhẹ, ta liền bảo hắn trốn đi chữa thương trước, ở nơi này chắc chắn là không được, nhõỡ đâu đám Hắc Liên Nhân Hoàng nổi điên đánh tới, với thương thế của Ma Tôn căn bản không cách nào ngăn cản, đến lúc đó, vạn nhất Ma Tôn chết thì làm sao bây giờ? Ta phải bảo hắn đi trước! Ta tự mình ở lại, làm chút bảo hộ cuối cùng, dùng chính sinh mệnh ta bảo hộ Long Đài này! Nếu đám người Hắc Liên Nhân Hoàng muốn chạm vào Long Đài dù chỉ một ngón tay, cũng phải bước qua thi thể ta!
Vương Khả trầm giọng nói.
Vương Khả nói xong, mọi người trầm mặc một trận, mẹ nó ngươi mà vĩ đại vậy sao? Khoác lác vừa thôi!
- Được rồi, Hồng Liên Nhân Hoàng, ngươi có gì muốn bổ sung thì tới đi.
Vương Khả nhìn về phía Hồng Liên Nhân Hoàng.
Hồng Liên Nhân Hoàng sửng sốt một hồi, bỗng nhiên phát hiện, hình như bản thân chẳng biết nói thế nào, bởi vì cốt truyện mà Vương Khả miêu tả vừa rồi càng sát với thực tế hơn?
- Ác Hoàng, Vương Khả nói hươu nói vượn, bọn họ rõ ràng là ba người, lúc ấy... !
Hồng Liên Nhân Hoàng lập tức cũng miêu tả tình huống lúc ấy một lần.
Thế nhưng, nghe xong phiên bản của Vương Khả, lại nghe phiên bản của Hồng Liên Nhân Hoàng, bỗng nhiên cảm giác có trăm ngàn chỗ hở.
- Ngươi nói, lúc ngươi bị Ma Tôn cuốn lấy, Vương Khả dùng ngôn ngữ kích thích ngươi liều mạng với Ma Tôn? Vương Khả chung phe với Ma Tôn, hắn có bệnh hay gì mà kích ngươi cùng Ma Tôn đồng quy vu tận?
Hoàng Thiên Phong nhíu mày nói.
Vương Khả bên cạnh thần sắc cổ quái, lúc ấy ta giúp Bất Giới hòa thượng khuyên Hồng Liên Nhân Hoàng không cần giãy dụa, ta khuyên các ngươi liều mạng khi nào?
- Hồng Liên Nhân Hoàng, có phải ngươi cố ý vu hãm cho Vương Khả cùng Ma Tôn hay không? Lúc này rồi mà ngươi còn muốn vu hãm bọn họ? Đám Vương Khả muốn cùng ngươi vạch trần âm mưu của bọn Diêm La Nhân Hoàng, ngươi bỗng nhiên ra tay giết người làm gì?
Bạch Liên Nhân Hoàng cũng nhíu mày nói.
- Đúng thế, đã lúc này rồi mà ngươi còn rối rắm chuyện đám người Vương Khả là hai người hay ba người? Chuyện này có ý nghĩa gì?
Hoàng Thiên Phong cũng nhíu mày nói.
- Ta không có, bọn họ là một đám, bọn họ... !
Hồng Liên Nhân Hoàng cứng miệng.
Vừa rồi đã chứng minh rồi, Vương Khả và đám Diêm La Nhân Hoàng không phải cùng một giuộc, mà chính là mình và Hắc Liên Nhân Hoàng bị lừa? Này mẹ nó chứ, sao quanh quẩn một hồi, mình lại thành hạng chả ra gì?
- Đủ rồi, đừng nói nữa!
Ma Thập Tam trừng mắt nhìn Hồng Liên Nhân Hoàng.
Hiển nhiên, trải qua mấy màn vừa rồi, đám người Ma Thập Tam càng tin tưởng lời nói Vương Khả hơn, bởi vì lời của Vương Khả ^ gần sát thực tế.