Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1956 - Chương 1957: Thế Đạo Thay Đổi

Chương 1957: Thế đạo thay đổi

Trước mặt Vương Cô Sơn là Thiện Hoàng.

Giờ phút này, Thiện Hoàng đẩy ra song chưởng, xông thẳng về phía Vương Cô Sơn, nhưng Vương Cô Sơn lại đứng bên trong tầng ánh sáng của hình cầu màu lam, khiến Thiện Hoàng có làm cách nào cũng không đánh đến người Vương Cô Sơn được.

- Vương Cô Sơn, ngươi bị phong ấn cả ngàn năm, Tiên lực hao tổn hầu như không còn, ngươi không phải là đối thủ của ta, mau từ bồ đi! Ta sẽ nể mặt Khương Huyền mà tha cho ngươi một con đường sống.

Thiện Hoàng lạnh lùng nói.

Phía sau Vương Cô Sơn là vô số uổng mạng quỷ, chúng đang ở trong hình cầu màu lam kêu gào thảm thiết, mà tầng ánh sáng trước mắt lại đang ra sức ngăn chặn Thiện Hoàng đánh vào.

- Ha ha ha, Khương Hoàng? Trước kia ngươi chính là là một tên nhóc ham chơi, giờ cũng có tư cách làm càn trước mặt ta? Ngươi là coi trọng Đại Đế vị này của ta, đúng không? Tới đây, nếu ngươi có năng lực thì tự mình tới lấy! Ta bất động, ngươi cũng chẳng làm gì được ta.

Vương Cô Sơn lạnh lùng nói.

Thiện Hoàng lạnh mặt nhìn vầng sáng màu lam kia, nói:

- Ngươi cho rằng ta không lấy được?

- Đại Đế vị há là thứ ngươi có thể nhúng chàm? Bổn Tiên dùng 2 tỷ uổng mạng quỷ chịu tải, hai tỷ uổng mạng quỷ ngưng tụ ra Địa Ngục Âm Hàn này, đừng nói là ngươi, cho dù là Tiên Nhân khác cũng đừng mơ phá vỡ được Địa Ngục Âm Hàn của ta! Tới, ta để ngươi lấy, Đại Đế vị đã ngưng kết lần nữa, ở ngay tại trung ương của Địa Ngục Âm Hàn, nếu ngươi có thể lấy được thì ta cho ngươi luôn!

Vương Cô Sơn cười lạnh nói.

HôiI Ngay lúc đó, có bảy bóng người xông thẳng đến chỗ này, chính là Chiến Thần Điện Tam Đại Chiến Thần và Tứ Đại Liên Hoàng.

- Thiện Hoàng, đã cứu được người rồi! Đa tạ!

Trương Tây Lai cảm kích nói.

- Chủ thượng, chúng ta vô năng, trúng phải gian kế bọn chúng, đã để một đăng Tiên cảnh chạy thoát!

Bạch Liên Nhân Hoàng về mặt nôn nóng nói.

Nhưng, giờ phút này, cả Thiện Hoàng lẫn Vương Cô Sơn đều không để ý tới bảy người bên ngoài.

Bởi vì ngay lúc đó, quanh thân Thiện Hoàng bỗng nhiên toát ra hàn khí cuồn cuộn, hắn vươn một tay đâm xuyên tầng sáng màu lam, khiến sắc mặt Vương Cô Sơn thoáng nét kinh ngạc.

Oanh!

Vương Cô Sơn đánh ra một chưởng, ầm ầm chặn lại bàn tay Thiện Hoàng.

- Hàn khí của Địa Ngục Âm Hàn vượt xa mọi hàn khí trên thế gian này, sao ngươi lại xuyên qua nó được?

Vương Cô Sơn kinh ngạc hỏi.

- 2 tỷ uổng mạng quỷ ngưng tụ Địa Ngục Âm Hàn? Vương Cô Sơn, ngươi quả thật nhẫn tâm! Địa Ngục Âm Hàn như thế, đúng là vượt xa mọi Địa Ngục Âm Hàn trong lịch sử, ngay cả Tiên Nhân bình thường cũng chỉ có thể thoáng thấy liền chạy, nhưng, hàn khí này lại không kháng cự được ta.

Thiện Hoàng tự tin nói.

- Không có khả năng! 2 tỷ uổng mạng quỷ ngưng tụ Địa Ngục Âm Hàn, trên đời này không thứ gì càng hàn hơn nó, trừ phi là hàn khí của Nguyệt Thần Cầu trong tay Ma Vương mới có thể vượt qua, ngươi...

Vương Cô Sơn kinh ngạc bật thốt.

- Không gì là không có khả năng, Vương Cô Sơn, đã một ngàn năm rồi, thiên hạ bây giờ không còn là thiên hạ của một ngàn năm trước, thế đạo đổi thay, những chuyện ngươi cảm thấy không có khả năng còn rất nhiều. Ngươi không xứng đáng có Đại Đế vị!

Thiện Hoàng giọng điệu lạnh lùng nói.

Oanh!

Vừa nói xong, Thiện Hoàng đồn thêm lực vào tay đánh sâu vào Vương Cô Sơn.

- Ha, ha ha ha, thế đạo thay đổi? Bổn Tiên chỉ là bị phong ấn ngàn năm, suy yếu đến cực điểm thôi, nếu không còn chẳng tóm ngươi như xách cổ một con gà nhép! Khương Hoàng, ngươi quá tự đại rồi!

Vương Cô Sơn khinh bỉ nói.

ầm ầm ầm!

Bên trong tầng sáng màu lam, Vương Cô Sơn cũng đẩy mạnh song chưởng, ngăn chặn Thiện Hoàng từng chút một.

- Địa Ngục Âm Hàn này của ta, càng tiến sâu một phân, hàn khí lại càng nặng một phân, số hàn khí đó chính là lực lượng của ta, ngươi càng đi vào sâu, lực lượng của ta càng lớn. Ta bị trấn áp ngàn năm, quả thật có phần hư nhược, nhưng vẫn dư sức xử lý ngươi.

Vương Cô Sơn nói.

ầm ầm ầm!

Thiện Hoàng, Vương Cô Sơn giằng co nhau. Thiện Hoàng đánh sâu vào trong từng chút một, mà Vương Cô Sơn cũng điều động lực lượng từ Địa Ngục Âm Hàn càng ngày càng khổng lồ.

Bên cạnh đó, Tứ Đại Liên Hoàng cũng đang chiến đấu với Tam Đại Chiến Thần.

Có lẽ thực lực của Trần Thiên Nguyên, Trương Tây Lai quá mạnh, nên hai người dần dần đều có thể lấy một địch hai, giúp Hoàng Nguyệt Nga rảnh tay.

- Thiện Hoàng, ta tới giúp ngươi!

Hoàng Nguyệt Nga hét lớn.

Vừa hét xong, cái nồi vũ khí trong tay cũng bay thẳng về phía Vương Cô Sơn.

- Không cần!

Thiện Hoàng biến sắc mặt kêu lên.

- Nguyệt Nga, cẩn thận!

Trần Thiên Nguyên cũng cả kinh kêu lên.

Ngay khoảnh khắc cái nồi nhảy vào trong tầng sáng màu lam...

Ca ca ca cai Cái nồi bị đông cứng bên trong khối băng ngay lập tức, mà Hoàng Nguyệt Nga cũng cùng chung số phận, băng lạnh đông cứng thân nàng.

Oanh!

Ngay lúc ấy, Trần Thiên Nguyên đột nhiên chém xuống một kiếm, chặt đứt liên hệ giữa Hoàng Nguyệt Nga và cái nồi, mới giúp Hoàng Nguyệt Nga thoát ly hiểm cảnh. Dù vậy, toàn thân Hoàng Nguyệt Nga vẫn bị băng đá bao bọc, phải nhờ chưởng lực của Trần Thiên Nguyên cứu trợ mới đập tan được băng đá trên người.

- Cạc cạc cạc cạc lạc, lạnh quá, cạc cạc cạc cạc!

Hoàng Nguyệt Nga run lẩy bẩy.

Hoàng Nguyệt Nga chính là Võ Thần cảnh đỉnh, vậy mà cũng không ngăn được hàn khí đó.

Trong chốc lát đó, mọi người mới biết được Địa Ngục Âm Hàn này đáng sợ cỡ nào, và cũng hiểu ra Thiện Hoàng cho tay vào trong đó là ghê gớm đến đâu.

- Đây là nha đầu nhà họ Hoàng nhỉ? A, cũng thành đại cô nương rồi, ta còn nhớ rõ, năm đó cha ngươi muốn gả ngươi cho ta kìa, thật đáng tiếc.

Vương Cô Sơn lạnh lùng cười nói.

- Giết!

Tứ Đại Liên Hoàng cùng gào to.

ầm ầm ầm!

Tứ Đại Liên Hoàng lập tức bộc phát lực lượng khổng lồ, Tử Liên Nhân Hoàng hóa thành Đại Nhật Như Lai, Bạch Liên Nhân Hoàng hóa thành Tuyết Nguyên lĩnh vực, Hắc Liên Nhân Hoàng hóa thành Cốt Hải lĩnh vực, Hồng Liên Nhân Hoàng hóa thành Huyết Hải lĩnh vực xông tới chỗ ba người.

- Giết!

Kiếm đạo cùng côn pháp trong tay Trần Thiên Nguyên và Trương Tây Lai cũng mang uy lực to lớn, nhất thời, hư không chiến đấu kịch liệt, rung chuyển không thôi.

Thiện Hoàng chậm rãi đánh sâu vào Địa Ngục Âm Hàn, mà Vương Cô Sơn cũng dần dần lui về phía sau, hắn điều động lực lượng Địa Ngục Âm Hàn càng thêm lớn mạnh, mới miễn cưỡng giữ vững thế giằng co.

Bình Luận (0)
Comment