Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 1990 - Chương 1991: Hai Tên Rác Rưổi

Chương 1991: Hai tên rác rưổi

Tử Liên Ma Thần quát lớn.

- Đại Trận Lôi Hỏa!

Hoàng Giác cũng quát lớn.

- Không!

Vương Khả hét lên một tiếng tuyệt vọng.

- Ha ha ha, thành công!

Hoàng Giác reo lên.

- Vương Khả, ngươi rốt cục chịu hết nổi!

Tử Liên Ma Thần cũng đại hỉ nói.

Oanh!

Chỉ thấy Đại Nhật Nguyên Thần đột nhiên ầm vang, một cỗ khí lưu cường đại cuốn thốc tứ phương, sau đó, Đại Nhật Nguyên Thần vừa nãy còn vàng óng ánh, nháy mắt lại đã biến thành vàng rực sáng chói. Một cỗ khí tức càng lớn tán phát ra, khiến nét mặt Tử Liên Ma Thần và Hoàng Giác cứng lại.

- Cái gì? Ngươi đột phá?

Tử Liên Ma Thần trừng mắt cả kinh kêu lên.

- Khí tức Võ Thần Cảnh tầng thứ hai? Vương Khả đột phá?

Hoàng cảm giác cũng cả kinh kêu lên.

Lúc này vẻ mặt Đại Nhật Nguyên Thần chất đầy bi phẫn, bản thân tưởng rằng Đăng Tiên Cảnh cũng chỉ đến thế mà thôi, vốn cho là mình có thể cầm cự đến khi Diêm La Nhân Hoàng tới.

Nhưng mà, có đánh chết Vương Khả cũng không ngờ được, Đăng Tiên Cảnh lại mạnh đến vậy? Đánh đấm một lúc liền đánh thành đột phá? Tâm tình vốn còn đang rất tốt, bỗng chốc tệ hại vô cùng!

- Công pháp, công pháp này của ngươi rốt cục là gì!

Hoàng Giác hưng phấn kêu lên.

- Có thể ngăn trở thần công Đăng Tiên Cảnh? Hơn nữa dưới áp lực như thế còn có thể đột phá? Vương Khả, công pháp của ngươi đúng là khiến ta ngạc nhiên, ta cũng muốn công pháp này!

Trong mắt Tử Liên Ma Thần chớp qua một tia tham lam.

- Lại nữa?

Vương Khả biến sắc.

Chỉ thấy, lúc này, trong tay Tử Liên Ma Thần hiện ra một thanh trường kiếm, thần sắc hưng phấn đâm thẳng về phía Vương Khả.

- Bắc Đẩu Tử Lôi Trận, Thất Tinh Lôi Châu, vì ta sở dụng!

Hoàng Giác cũng hét lớn.

ầm ầm!

Chợt thấy, trên đại trận, bảy viên lôi hỏa cầu sáng chói như sao trời nháy mắt bay thẳng xuống, hóa thành bảy viên vẫn thạch khổng lồ, vọt về phía Vương Khải!

- Hỗn đản, đã đột phá một tầng, ta không muốn lại thêm một tầng nữa đâu!

Vương Khả biến sắc.

Quay đầu, Vương Khả bay thẳng về hướng địa đạo nơi đám người Trương Chính Đạo vừa trốn đi.

- Chạy đi đâu!

Tử Liên Ma Thần vung kiếm chém tới.

Oanh!

Một kiếm bổ xuống, lại không chém Đại Nhật Nguyên Thần thành hai nửa, mà chỉ gần gần vạch ra một đạo vết rách, đồng thời đánh bay Đại Nhật Nguyên Thần. Gần như đồng thời, vết thương trên Đại Nhật Nguyên Thần liền cấp tốc khôi phục.

Vương Khả còn chưa kịp thở dốc, trên bầu trời lại rơi xuống bảy viên tử hỏa thiên thạch khổng lồ.

- Không!

Vương Khả bi phẫn thét lớn.

Ta không muốn đột phá, ta không muốn!

Sát na Trương Chính Đạo, Trương Thần Hư, Cửu Diệu chân nhân dẫn theo đám người bò ra từ trong địa đạo, lập tức liền nghe được tiếng vang rền vọng lại từ trong Trương phủ, tiếp theo đó, miệng địa đạo chợt tràn ra hỏa diễm ngất trời!

- Nổ tung? Nhà ta nổ tung?

Trương Thần Hư biến sắc.

- Nhà ngươi vẫn còn đang bao phủ trong sương mù trắng, Bắc Đẩu Tử Lôi Trận này đúng là lợi hại!

Trương Chính Đạo cũng kinh ngạc nói.

- Nhanh, nhanh đi tìm Nhân Hoàng, đi mau!

Cửu Diệu chân nhân sốt sắng nói.

- ĐI Ba người ném xuống những người khác, lập tức xông thẳng lên trời, muốn bay ra Thiên Sư Đảo, đi đến Diêm La Thần Đô bên bờ nơi xa.

- Đi? Hôm nay, ai cũng đừng hòng rời đi!

Có tiếng hét to vang lên.

Một đám người bỗng dưng xuất hiện ngăn ở trước mặt ba người Trương Chính Đạo.

Là cường giả Thiên Sư Điện. Cảm đầu chính là Hoàng Soái Phi.

Ngoài ra còn có mấy người đội nón mũ.

- Hoàng Soái Phi, ngươi muốn làm gì?

Trương Chính Đạo trừng mắt quát.

Hoàng Soái Phi là con trai Hoàng Giác, được Thiên Sư Điện gọi là đại công tử, ngày xưa lúc ở Thi Quỷ hoàng triều từng cùng U Nguyệt công chúa tranh đoạt hoàng vị Thi Quỷ Nhân Hoàng, cuối cùng bị Vương Khả khu trục, lúc này lại bất ngờ ngăn cản trước mặt chúng nhân.

- Không làm ggì cả, hiện tại chúng ta hoài nghi, các ngươi cấu kết với tà mà, mời lập tức cùng theo chúng ta tới Thiên Sư Điện tiếp nhận điều tra!

Hoàng Soái Phi trừng mắt nói.

- Cấu kết với tà mà? Là các ngươi cấu kết tà ma mới đúng. Hoàng Soái Phi, sao ngươi biết chúng ta đi ra?

Trương Thần Hư cả giận nói.

- Các vị Phán Quan Thiên Sư Điện, hiện tại lập tức theo ta bắt lại bọn họ, nếu dám phản kháng, giết không cần luận, đây là Thiên Sư Lệnh!

Hoàng Soái Phi lấy ra một tấm lệnh bài, miệng không ngừng kêu hét.

Hiển nhiên, lúc này Hoàng Soái Phi căn bản không nghĩ nhiều lời, trước phải bắt lại đám người này cái đã.

- Vâng!

Đám cường giả Thiên Sư Điện đồng loạt ứng tiếng.

- Ta xem ai đám, gia gia ta Trương Thiên Sư đã trở về, gia gia ta chính là một trong ba đại Đăng Tiên Cảnh trấn áp Vương Cô Sơn, gia gia ta rất nhanh liền sẽ trở về, ai đám động đến ta?

Trương Thần Hư trừng mắt quát mắng.

~ Trương Thiên Sư sắp trở về?

- Trương Thiên Sư không chết?

- Sao lại thế được... ?

Chúng Phán Quan không khỏi xì xào.

- Động thủ!

Hoàng Soái Phi trừng mắt quát.

Dứt lời, Hoàng Soái Phi đi đầu vọt tới, kiếm trong tay chém thẳng về phía Trương Thần Hư.

- Hoàng Soái Phi? Hừ, ngươi tưởng ta vẫn là Trương Thần Hư bị ngươi khi nhục năm đó ư? Chém!

Trương Thần Hư rút ra một thanh trường kiếm, giơ lên nghênh đón.

Oanh!

Một tiếng rên vang, hai đạo kiếm quang xung kích, cuộn lên khí lưu khủng khiếp.

Hoàng Soái Phi và Trương Thần Hư đồng thời tách ra.

- Trương Thần Hư đã đến Võ Thần Cảnh? Làm sao có thể?

Không ít người thốt lên kinh ngạc.

- Không chỉ Trương Thần Hư là Võ Thần Cảnh, ta cũng là Võ Thần Cảnh, các ngươi nhìn cho rõ ràng, huynh đệ chúng ta tấn thăng Võ Thần Cảnh chính là nhờ gia gia ta ban tặng, gia gia ta rất nhanh liền sẽ trở về, ai dám làm càn với bọn ta!

Trương Chính Đạo hét lớn.

Lập tức, ngoài thân Trương Chính Đạo toát ra một cỗ khí lưu cường đại, bay thẳng về phía đám người đi.

- Võ Thân Cảnh?

Chúng Phán Quan cả kinh kêu lên.

- Hoàng Giác nhập ma, chúng ta đang định đi mời Diêm La Nhân Hoàng đến tru ma, các vị không tin thì cùng theo ta đi gặp Diêm La Nhân Hoàng, mời Diêm La Nhân Hoàng tới làm chủ!

Trương Chính Đạo kêu nói.

- Mời Diêm La Nhân Hoàng?

Đám Phán Quan không khỏi ngập ngừng.

- Chúng ta đi!

Trương Chính Đạo kêu lên.

- Ta cho các ngươi đi rồi ư?

Hoàng Soái Phi lần nữa vung kiếm chém tới.

Bình Luận (0)
Comment