Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 2007 - Chương 2008: Ma Cửu

Chương 2008: Ma Cửu

- Chúng ta không biết hắn đang tìm thứ gì, nhưng, hắn mang nhiều người đến như thế, nhất định là có ý đồ, thậm chí còn qua mặt Ma Thập Tam, dưới thâm uyên hẳn phải có thứ gì đó vô cùng quan trọng!

Tử Bất Phàm nói.

- Sau đó thì sao?

Vương Khả trừng mắt nhìn ba người.

- Ý của Ác Hoàng là để chúng ta mượn cơ hội này, nhân lúc Hồng Liên Ma Thần đi lẻ, tiêu diệt hắn!

Chu Hồng Y trịnh trọng nói.

- Tiêu diệt hắn? Tiêu diệt kiểu gì? Tử Bất Phàm, mặc dù ngươi là Đăng Tiên Cảnh, nhưng so ra vẫn kém hắn một năm, ngươi đối phó được hắn?

Vương Khả hiếu kỳ nói.

- Không phải ta đối phó, là ngươi đi đối phó hắn!

Tử Bất Phàm trịnh trọng nói.

Vương Khả:

— uy - Ác Hoàng nói, nàng không quản lần trước ngươi giết Tử Liên Ma Thần bằng cách nào, lần này, ngươi cứ dùng cách tương tự giết chết Hồng Liên Ma Thần là được. Vừa khéo nhân lúc Hồng Liên Ma Thần đi lẻ, đây chính là cơ hội ra tay tốt nhất!

Tử Bất Phàm nói.

Vương Khả đen mặt lại, nhìn ba người hỏi:

- Các ngươi cố ý lừa ta?

Lần trước ta giết Tử Liên Ma Thần thế nào? Ta tiêu tốn mất một nửa công đức của Nhân Hoàng hai đại hoàng triều, nhiều công đức như vậy, còn phải kết hợp với cổ dẫn Vạn Niên Cổ, cộng thêm Tử Liên Ma Thần chủ quan mới giết được! Giờ làm lại? Đùa chắc?

- Đây là lệnh của Ác Hoàng! Nếu không phải Hoàng Thiên Phong cần lưu tại Ác Thần Đô hấp dẫn chú ý, Hoàng Thiên Phong cũng sẽ tới, Ác Hoàng lệnh chúng ta phối hợp ngươi, chung tay tiêu diệt Hồng Liên Ma Thần!

Tử Bất Phàm nói.

Vương Khả:

x-- Không phải ngươi muốn Hồng Liên Nghiệp Hỏa ư? Tiêu diệt Hồng Liên Ma Thần là có thôi!

Chu Hồng Y nói.

Vương Khả:

Tu Đúng là ta nói muốn thần hỏa, nhưng ta đâu có nói phải liều mạng đi cầm!

- Chẳng lẽ ngươi muốn trái lệnh Ác Hoàng?

Tử Bất Phàm nhíu mày nói.

Vương Khả:

- 1 Mẹ nó, sớm biết thế ta chậm mấy ngày hẳng đến. Tiêu diệt Đăng Tiên Cảnh Hồng Liên Ma Thần? Thế mà các ngươi cũng nghĩ ra được?

- Vương Khả, hình như Hồng Liên Ma Thần kia nhiều lần muốn đẩy ngươi vào chỗ chết, ngươi tiêu diệt hắn, chẳng phải càng tốt? Sao còn ngập ngừng?

Trương Lý nhi hiếu kỳ nói.

Vốn là Trương Lý nhi cũng lo lắng cho Vương Khả, nhưng mà, một năm trước, Trương Lý nhi tận mắt thấy được kiếm kia của Vương Khả, lúc này cũng cảm thấy tiêu diệt Hồng Liên Ma Thần không phải là điều gì quá mức khó khăn.

Vương Khả:

=..

- Hồng Liên Ma Thần đã xuống dưới thâm uyên ba ngày, còn không đi xuống, Hồng Liên Ma Thần liền sẽ đi ra, đến lúc đó e rằng vuột mất cơ hội!

Chu Hồng Y nói.

Vương Khả:

= va] - Vương Khả, ngươi có được không?

Tử Bất Phàm trừng mắt hỏi.

Trầm ngâm thoáng chốc, cuối cùng Vương Khả thần tình cổ quái nói:

- Ác Hoàng khó được có lúc hạ lệnh cho ta, giờ mà không đi xuống, chẳng phải thành kháng chỉ! Chỉ là, ta không dám chắc có thể đối phó Hồng Liên Ma Thần. Chúng ta cẩn thận chút, từ xa xa đứng nhìn, vạn nhất có nguy hiểm, lập tức chạy trốn, được không?

Hiện tại Vương Khả điều lo lắng nhất là chúng nhân quá mức tự tin, đến lúc đó thật nghênh ngang đi lên, ngược lại bị Hồng Liên Ma Thần tiêu diệt. Mặc dù bản thân còn có công đức để dùng, nhưng mà, tốc độ mình theo không kịp, lỡ vung kiếm chặt không đến người thì phải làm sao?

- Yên tâm, đến lúc đó lỡ gặp nguy hiểm, có ngươi ngăn ở mặt trước!

Tử Bất Phàm nói.

- Yên tâm đi, đến lúc đó lð gặp nguy hiểm, ta nhất định dẫn Thanh nhi và Tử Bất Phàm đi trước!

Chu Hồng Y cũng gật đầu nói.

Vương Khả:

Ta)

Các ngươi đây là cố ý... cố ý đẩy ta ra trước mặt tìm chết?

Trong thâm uyên!

Đám người Vương Khả lần nữa tiến vào thâm uyên biên bức yêu hoành hành này, ai nấy đều được bao bọc bởi hắc khí, không cho biên bức yêu phát hiện ra tung tích.

- Lần này rất kỳ quái, Hồng Liên Ma Thần len lén đến thâm uyên, tiến vào xong liền lần nữa vá lại phong ấn, nhưng hắn không biết, phong ấn thâm uyên là phong ấn đặc thù do Ác Hoàng đích thân bố trí, hắn vừa đụng chạm vào phong ấn, Ác Hoàng liền đã biết được tin tức, lập tức sai chúng ta tới đây!

Tử Bất Phàm nói.

- Không có ba tòa Long Thành, thâm uyên này càng đen kịt, chẳng qua như thế cũng tốt, chỉ cần Hồng Liên Ma Thần vừa phát ra quang mang, chúng ta liền có thể phát hiện tung tích hắn!

Vương Khả nói.

- Ố kia! Trương Lý nhi đột ngột reo lên kinh hỉ.

Cả đám nhìn về nơi xa, quả nhiên, nơi xa có hồng quang thoáng hiện, mặc dù cách rất xa, song vẫn thấy được cực kỳ rõ ràng.

- Thế là tìm được?

Vương Khả kinh ngạc nói.

- Đi, qua đó xem xem!

Chu Hồng Y nói.

Cả nhóm năm người lập tức bay về nơi xa, chẳng mấy chốc liền đã áp sát lại gần, ở một nơi chân núi, năm người náu mình trong trong tối âm thầm quan sát.

Chỉ thấy, trước mặt là một biển máu khổng lồ, trên biển máu, Hồng Liên Ma Thần mang theo bốn tên thủ hạ đang từ trên cao nhìn xuống.

Lại thấy, trong biển máu có một quang tráo màu vàng! Lúc này, một đám người đang bị nhốt trong quang tráo.

- Đại Quang Minh Bồ Tát? Bất Giới hòa thượng? Long Bà? Tây Môn Tĩnh và Sắc Dục Thiên?

Vương Khả tròn mắt nhìn đám người kia.

- Đó là...

Trương Lý nhi hiếu kỳ hỏi.

Vương Khả bèn giới thiệu qua một lượt cho Trương Lý nhi.

- Quanh thân Đại Quang Minh Bồ Tát bốc lên kim quang, hình thành quang tráo kia? Hai tay Bất Giới hòa thượng và Long Bà giơ lên chạm vào nhau, đây là đang song tu? Hòa thượng cũng có thể song tu?

Trương Lý nhi không khỏi nghi hoặc.

- Bọn họ hẳn là đang tu hành đến thời khắc then chốt! Tạm thời không thể động!

Tử Bất Phàm nhíu mày nói.

- Chỉ có Sắc Dục Thiên và Tây Môn Tĩnh là rảnh tay, bọn họ đang ngăn cản Hồng Liên Ma Thần tấn công?

Chu Hồng Y cũng nhíu mày nói.

- Đại Quang Minh Bồ Tát nói muốn bế quan, không cho ta cất giấu bọn họ mà tự mình tìm một nơi bế quan, tìm nửa ngày, hóa ra là về thâm uyên? Bản sự ẩn nấp của đám này đúng là quá kém!

Vương Khả thần sắc cổ quái nói.

- Sao Hồng Liên Ma Thần lại đánh nhau với bọn hắn?

Nhiếp Thanh Thanh cau mày hồi.

Đúng lúc này, Hồng Liên Ma Thần trên biển máu cao giọng hét lớn.

Bình Luận (0)
Comment