Những lời này phải nói rõ ràng, đừng đến lúc quan trọng, bị các ngươi dùng như vũ khí, bắt ta lên đầu, chút sức nhỏ lại bắt đương đầu thứ quá biến thái, bắt một người ngoài hành tỉnh như ta đi chịu chết? Nói đùa cái gì thế?
- Được, có câu này của ngươi là được!
Vương đại tiểu thư cũng không ép buộc.
Dù sao, ép buộc quá cũng không được, Vương Khả cũng không phải trẻ trâu, cái gì cũng nói với bọn họ, chỉ cần hắn chịu ra tay thì dễ nói, nói không chừng còn có thể mời Quỷ Cốc Tử ra tay thì càng tốt - Đạo Môn lãnh tụ, là thê tử Trương Thiên Sư, nhưng quan hệ của bọn họ không thể lộ ra ngoài, vì trong Đạo Môn có chuyện khác biệt, lãnh tụ Đạo Môn phải dùng thân tuẫn đạo, không thể lập gia đình.
Đại Quang Minh Bồ Tát nói.
- Hiểu được, chính là ẩn cưới mà, ta cũng biết! Nhưng có tầng quan hệ này là được rồi, ta muốn công đức, càng nhiều công đức thì ta càng mạnh, có nữa, mẹ vợ ta, không, là bà của mẹ vợ ta là lãnh tụ đạo môn, vậy thì càng tốt, các ngươi mở công ty Thần Vương của ta đến Đông Thần Châu đi.
Vương Khả trịnh trọng nói.
- Thần Vương công ty?
Ba người sững sờ.
- Đúng, một chút công đức cũng không được lãng phí, Thần Vương Tệ của ta cũng phải phát hành ở Đông Thần Châu, thu thập công đức cho ta!
Vương Khả trịnh trọng nói.
- Đi qua thế nào?
Trương Thiên Sư trợn mắt nói.
- Ta sẽ sắp xếp người đi theo các ngươi, dựng hệ thống bên đó lên, nhanh chóng phát triển qua Đông Thần Châu, ta cũng không biết tình hình bên đó thế nào, nhưng chỉ cần Vương tiểu thư đánh tiếng với các tông môn và hoàng triều, chuyện xây dựng phân bộ công ty Thần Vương sẽ không phải là vấn đề. Các ngươi cũng có thể nói rõ với bọn họ, bây giờ cho công ty Thần Vương đi vào. Đợi sau khi đối mặt với Đại Ma Vương, ta có thể rút đi toàn bộ, không ảnh hưởng đến bọn họ quản lý.
Vương Khả trịnh trọng nói.
- Nhưng cũng phải có người đồng ý dùng Thần Vương Tệ mới được, ở Trung Thần Châu là tình hình đặc biệt, Thần Vương Tệ của ngươi mới tung ta thiên hạ, nhưng đến Thần Châu khác thì có tác dụng chó gì?
Vương đại tiểu thư trợn mắt nói.
- Các ngươi nói đùa cái gì thế, phía trên công ty Thần Vương có người, vậy chẳng phải chuyện sử dụng Thần Vương Tệ chỉ là một câu nói thôi sao? Bổng lộc triều đình, ban thưởng trong tông môn đổi hết thành Thần Vương Tệ là được?
Vương Khả trợn mắt nói.
- Nhưng nếu người dân không công nhận thì có tác dụng gì đâu?
- Sao mà không công nhận? Phía trên có chính sách, còn không phổ biến được sao? Không phải ta còn có siêu thị Thần Vương nữa sao? Sau khi siêu thị được xây dựng, bọn họ chỉ cần phối hợp cho siêu thị chiếm lĩnh thị trường, sau đó miễn thuế cho siêu thị, chẳng phải sẽ cháy hàng ngay? Các ngươi không biết làm ăn sao?
Loại thủ đoạn lũng đoạn, đặc cung, miễn thuế cửa hàng mà cũng không biết?
Vương Khả trợn mắt nói.
- Ách!
Ba người trừng mắt nhìn về phía Vương Khả.
- Yên tâm, nếu các ngươi không biết, thuộc hạ của ta đều biết cả, bọn họ sẽ xử lý tốt, dẫn theo người của ta đi, bảo vệ bọn họ an toàn, sau đó, các ngươi bàn bạc với các lãnh tụ cao tầng khác là được!
Vương Khả trịnh trọng nói.
Ba người nhíu mày suy nghĩ một lúc.
- Cửa hàng miễn thuế, có vẻ như ngươi sẽ không lời lãi được bao nhiêu, thế nhưng, chỉ cần là đồ đắt tiền, hoặc là số lượng chiếm ưu thế hơn thì chẳng mấy chốc sẽ thu hút được sự quan tâm của tất cả mọi người thôi, hơn nữa, cũng sẽ không làm mất cân bằng thị trường, rồi sau đó...
Vương Khả đang giải thích cho ba người Trương Thiên Sư hiểu được lợi ích của việc cửa hàng miễn thuế và một số phương pháp kinh doanh, khiến cho cả ba người họ nghe tới nỗi mặt co rũm lại.
Con mẹ nó, có phải ta rảnh rỗi quá rồi không? Đường đường là một cao thủ Thành Tiên cảnh bát trọng tuyệt đỉnh thiên hạ, thế mà lại đứng đây để nghe ngươi giảng giải cách buôn bán thế nào để có thể tiết kiệm được vài đồng bạc vụn củi gạo dầu muối hả?
Nhìn bọn ta giống những kẻ thiếu mấy đồng bạc vụn kia thế sao?
- Được rồi, ngươi không cần nói nữa! Bọn ta không muốn biết cách giổở những thủ đoạn này như thế đâu!
Trương Thiên Sư lập tức ngắt lời của Vương Khả.
Nếu còn để cho ngươi nói thêm thì đêm nay chắc chắn bọn ta sẽ phải ở đây tâm sự cùng ngươi xuyên đêm rồi! Mẹ nó, nói tận ba canh giờ rồi mà vẫn không chịu dừng, ngay cả lúc vừa rồi bọn ta chữa thương cũng chỉ mất có một canh giờ, ngươi không ngại phiền à?
- Trương Thiên Sư, ta cũng vậy mà, chẳng phải vừa rồi các ngươi bảo ta nói rõ chi tiết ra sao? Ta đã nói cho các ngươi nghe rồi, các ngươi lại còn mất kiên nhẫn gì nữa chứ? Nếu các ngươi để tâm những lời ta nói thì nhất định có thể sẽ kiếm được một khoản tiền lớn, đây là ta đang dâng tiền lên cho các ngươi, vậy mà từng người các ngươi lại xem thường như vậy, đúng là uổng công lòng tốt của ta mà.