Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 2121 - Chương 2122: Long Ngọc Xuất Quan

Chương 2122: Long Ngọc xuất quan

- Mặc dù như thế này sẽ khiến cho lão gia không vui, nhưng chỉ cần kia chính là Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm, vậy thì ta đã lập được công lớn rồi.

Ma Thập Tứ cuối cũng đã hạ quyết tâm.

- Ma Thập Tứ, sao ngươi không đánh tiếp thế, ngươi không còn sức nữa sao?

Vương Khả kêu lên đúng lúc.

Ma Thập Tứ nở một nụ cười dữ dằn, đột nhiên vô số tia sáng màu đen xuất hiện khắp trên người của hắn.

- Thiên Ma chỉ lực hội tụ, tự bạo!

Ma Thập Tứ hét lên thật to.

Bùm!

Tự bạo hả? Làm sao Vương Khả có thể nghĩ tới đường đường là một Thiên Ma, vậy mà chưa tới bước đường cùng, đã lựa chọn cách tự bạo như thế chứ? Lực công kích của việc tự bạo không biết còn mạnh hơn gấp bao nhiêu lần so với một nắm đấm chứ?

Điều này cũng khiến cho Đại Nhật nguyên thần ngay lập bị nổ cho căng phồng lên không chỉ gấp mười lần, miệng cũng bị nổ tới mức toác ra một lỗ hổng lớn, sau đó phun ra một luồng khói đen.

Phù!

Làn khói đen từ từ ngưng tụ lại, chậm rãi biến thành hình dáng của Ma Thập Tứ.

Thiên Ma có thể sống lại.

Chỉ trong nháy mắt, Ma Thập Tứ đã trùng sinh và sống lại. Có điều là, cho dù như vậy, cơ thể của Ma Thập Tứ khi sống lại vẫn bị thiếu mất một cánh tay, còn cánh tay bị Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm chém đứt kia vẫn không thể khôi phục lại.

- Chắc chắn là Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm!

Đáy mắt của Ma Thập Tứ lóe lên một tia kích động.

Lại nhìn về phía Đại Nhật nguyên thần đã bị nổ toét miệng ở cách đó không xa, cũng khôi phục hoàn toàn trong nháy mắt.

Không chỉ có như vậy, Đại Nhật nguyên thần cũng chuyển từ màu vàng tươi thành màu vàng sẫm.

Bùm!

Khí tức của Đại Nhật nguyên thần lại tiếp tục tăng vọt lên.

- Võ Thần Cảnh bát trọng sao?

Ma Thập Tứ kinh ngạc hô lên.

Chuyện này làm sao có thể chứ, không những ngươi không có việc gì, mà tu vi lại còn có thể đột phá nữa sao?

- Không! !

Vương Khả hét lên một tiếng đầy thắm thiết. Tại sao tu vi lại tăng lên chứ, chuyện này, chuyện này không thể nào, lần này công đức của ta không có được là bao, vậy mà chỉ mới mấy tháng, Thần Vương Bì cũng chỉ mới thu thập được một chút, vẫn còn thiếu rất nhiều! Lỡ như đều bị thiêu rụi hết, vậy chẳng phải thực sự sẽ xong đời rồi sao!

- Ngươi, tu vi của ngươi đã tăng lên, tại sao ngươi còn kêu gào thảm thiết như thế hả?

Ma Thập Tứ cũng bị tiếng thét của Vương Khả làm cho kinh ngạc.

- Ngươi thì hiểu cái rắm gì, tiếp tục đi! Không phải ngươi muốn lấy kiếm của ta sao, nó ở trong miệng của ta đấy, tới đây đi!

Vương Khả hét lên một cách căm phẫn.

Để bảo vệ Long Ngọc, cho dù nguy cơ bị thiêu rụi càng càng càng gần, Vương Khả cũng không hề do dự một chút nào, vẻ mặt tỏ ra dữ tợn.

- Tiếp tục ư?

Sắc mặt của Ma Thập Tứ trầm xuống.

Thanh kiếm đó rất quỷ dị, tên Vương Khả này cũng rất quái đản, tiếp tục, tiếp tục nổ thêm một lần nữa sao? Nhưng mà, nổ thêm một lần nữa có về như cũng vô dụng, cho dù nổ tung, hắn cũng không không chết được!

- Vương Khả, có phải ngươi không chịu lấy thanh kiếm kia ra đúng không, được, được, được lắm, ngươi cho rằng ta không làm gì được sao? Ngươi vẫn luôn liều mạng để bảo vệ Long Ngọc phải không? Ta sẽ bắt Long Ngọc lại, để xem ngươi có chịu giao thần kiếm ra hay không?

Ma Thập Tứ nói một cách hung ác.

- Chờ một chút!

Vương Khả kêu lên.

Tuy nhiên, Ma Thập Tứ không thèm để ý đến Vương Khả nữa mà xoay người lao về phía Long Ngọc.

Đúng lúc này, kim quang, hào quang, phật quang quanh người Long Ngọc chợt tắt, nàng từ từ mở mắt ra, trong mắt nàng dường như có một cỗ lệ khí hung ác phóng ra, bắn thẳng tới hai mắt của Ma Thập Tứ.

- Cái gì, tỉnh rồi ư, tỉnh rồi cũng vô dụng thôi!

Ma Thập Tứ sầm mặt lại, lao tới bắt lấy Long Ngọc.

- Long Ngọc, cẩn thận!

Vương Khả vội vàng kêu lên.

Nhưng lại nhìn thấy Long Ngọc đột nhiên bước lên trước một bước rồi duỗi tay phải ra.

- Ngũ chỉ sơn!

Bùm!

Ngay lập tức, một bàn tay màu vàng khổng lồ bất ngờ nhốt Ma Thập Tứ trong lòng bàn tay.

- Cái gì thế này?

Ma Thập Tứ hoảng hốt hét lên.

ầm ầm ầm!

Ma Thập Tứ liều mạng giãy giụa một hồi, thế nhưng, làm thế nào cũng không thể thoát khỏi lòng bàn tay của Long Ngọc.

Khoảnh khắc này, không chỉ có mỗi Ma Thập Tứ choáng váng mà ngay cả Vương Khả cũng sửng sốt tới nỗi ngây người ra. Từ bao giờ mà Long Ngọc trở nên mạnh mẽ như thế này chứ? Nàng ấy chỉ cần dùng một tay đã có thể bắt được Ma Thập Tứ, khiến cho hắn không thể động đậy nổi rồi sao? Mặc dù Ma Thập Tứ đã bị chém đứt một cánh tay, thế nhưng hắn cũng là bát trọng Thành Tiên Cảnh đấy, một tay thôi sao? Đây chẳng phải là còn mạnh hơn cả Đại Quang Minh Bồ Tát lấy một địch hai ư?

Bình Luận (0)
Comment