Nguyệt Thần Cầu to lớn bại lộ ra ngoài, phía dưới trấn áp một trăm tiên nhân, một trăm tiên nhân bạo phát khí tức cuồng bạo bao phủ Nguyệt Thần Cầu.
Long Đế đạp lên Nguyệt Thần Cầu, toàn lực thôi động Nguyệt Thần Cầu.
- Nguyệt Thần Cầu? Long Đế? Hừ! Thật can đảm!
Vương Cô Sơn trợn mắt, muốn đi đánh Long Đế.
- Ông!
Chỉ thấy Nguyệt Thần Cầu đột nhiên xuất hiện hào quang màu bạc, trong nháy mắt đã đánh bay Vương Cô Sơn.
- Vương Cô Sơn, ngươi điên rồi? Đại Ma Vương muốn giết các ngươi, ngươi còn giúp Đại Ma Vương?
Long Đế mắng.
- Đại Ma Vương giết ta? Những lời khích bác ly gián cấp thấp này cũng nói ra được? Ngươi cho rằng ta sẽ tin tưởng?
Vương Cô Sơn trợn mắt nói.
Vương Cô Sơn thấy không cách nào tới gần Nguyệt Thần Cầu, thân hình thoắt một cái, xuất hiện trước mặt Trần Thiên Nguyên.
- Oanh!
Vương Cô Sơn tới quá nhanh, trong nháy mắt đã xuất một chưởng đánh Trần Thiên Nguyên rơi vào trong biển rộng, sóng biển ngập trời bạo phát. Tả hữu hai Kiếm Tiên cũng sững sờ, nhất thời không biết phản ứng như thế nào.
- Ma Nhất, còn đứng ngây ra đó làm gì? Thao túng hai Kiếm Tiên, còn có ngươi, cùng theo ta xông phá lực trường Nguyệt Thần Cầu, cứu ra trăm tiên nhân, chỉ có cứu ra bọn họ, mới có thể khắc chế Nguyệt Thần Cầu!
Vương Cô Sơn kêu lên.
- A? Phối hợp như thế nào?
Ma Nhất mờ mịt nói.
Nguyệt Thần Cầu bộc phát lực trường, căn bản không đến gần được, ngươi vừa rồi bị đánh bay, ngươi không thấy sao? Phối hợp như thế nào?
- Ngươi đúng là phế vật, chỉ cần lực đạo của chúng ta đồng bộ, lấy điểm phá diện là được rồi, ba người các ngươi đồng tâm hiệp lực theo ta!
Vương Cô Sơn quát.
- Ta, ta, ta...
Sắc mặt Ma Nhất cứng đờ.
Ngươi nói thì dễ dàng, đồng tâm hiệp lực, lấy điểm phá diện?
Làm sao có thể làm được đồng bộ?
~ Tay cầm Nguyệt Thần Loan Đao, ngươi cũng không biết dùng sao?
Vương Cô Sơn trợn mắt mắng.
Ma Nhất:...
Ma Nhất trầm mặt, Nam Thần Châu, Thi Đế và Đại Ma Vương nhìn hình ảnh trước mặt và im lặng.
- Đại Ma Vương, năng lực của Ma Nhất thật sự...
Sắc mặt Thi Đế vô cùng cổ quái.
Đại Ma Vương đến bây giờ đã mất hết lòng tin vào Ma Nhất.
- Ma Nhất cuối cùng không có bản lãnh gì, chỉ không biết Vương Cô Sơn, có đáng giá tín nhiệm hay không!
Thi Đế lắc đầu.
Thi Đế nói xong, hắn không nói chuyện.
Đại Ma Vương nhìn chằm chằm Ma Nhất vô năng trong hình ảnh, im lặng một chút, cuối cùng mở miệng.
- Vương Cô Sơn!
Đại Ma Vương mở miệng nói.
- Oanh!
Giọng nói của Đại Ma Vương truyền từ hình ảnh của Ma Nhất ra bốn phía, Ma Nhất giống như loa phóng thanh, cũng truyền ra giọng nói của Đại Ma Vương.
- Đại Ma Vương?
Vương Cô Sơn sầm mặt lại.
- Đại Ma Vương?
Ác Hoàng, Thiện Hoàng và Long Đế cũng biến sắc.
- Phu nhân ngươi nói chuyện, ngươi có nghe lọt không?
Đại Ma Vương hỏi.
Vương Cô Sơn thi lễ với đầu nguồn của tiếng nói:
- Đại Ma Vương, ngươi là thường Vương Cô Sơn ta sao? Hành vi khích bác ly gián cấp thấp như vậy, ta làm sao có thể tin tưởng?
Năm đó ta nói trung với ngươi, đương nhiên sẽ không do dự! Ta tin tưởng, ngươi luôn có một ngày sẽ rời khỏi Thần Châu tinh trở về báo thù nha? Đến lúc đó, ngươi chắc chắn không phải một người cô đơn trở về, ta cảm thấy, ta có thể theo ngươi xuất chinh!
- Tốt!
Đại Ma Vương lạnh lùng nói.
- Còn chuyện ngươi chiếm đoạt tà ma? Ta cảm thấy là giả, nhưng, cho dù là thật thì như thế nào? Cho dù ngươi thật thôn phệ rất nhiều tà ma, ta cũng tin tưởng ngươi sẽ không thôn phệ ta, bởi vì ta có năng lực, ngươi nhất định sẽ lưu ta lại, theo ngươi xuất chinh!
Vương Cô Sơn tự tin nói.
- Tốt!
Đại Ma Vương hài lòng nhìn Vương Cô Sơn.
Vương Cô Sơn hơi thi lễ, giống như đang đợi thái độ của Đại Ma Vương.
Đại Ma Vương không có lập tức lựa chọn triệt để tín nhiệm Vương Cô Sơn, bỗng nhiên mở miệng nói:
- Hoàng Thiên Phong!
- Có thuộc hạt Nơi xa, trên quảng trường Ác Thần điện, Hoàng Thiên Phong bỗng nhiên cong lưng xuống.
- Lão Hoàng, ngươi làm gì? Ngươi quên thân phận của mình?
Vương Khả cả kinh kêu lên.
Ngươi kinh sợ Đại Ma Vương như thế? Chẳng phải ngươi muốn cùng chúng ta đối kháng Đại Ma Vương sao?
- Lão Hoàng? A, ta đã sớm không phải Hoàng Thiên Phong năm đó, thân thể của ta đã bị lão gia cải tạo thành Thiên Ma! Ta không giống các ngươi! Ta là người của Đại Ma Vương!
Hoàng Thiên Phong cười lạnh nói.
- Cái gì?
Vương Khả kinh ngạc nói.
- Hoàng Thiên Phong, Vương Cô Sơn có đáng tin hay không?
Đại Ma Vương trầm giọng nói.
- Bẩm lão gia, thuộc hạ luôn tiềm phục bên cạnh Ác Hoàng Khương Huyền, bảo trì sơ tâm không thay đổi, từ trước tới giờ không nhúng tay vào nhiệm vụ của các Thiên Ma với thiên hạ, nhiệm vụ của thuộc hạ chỉ có một, nhìn chằm chằm Ác Hoàng và Vương Cô Sơn, những năm qua xảy ra rất nhiều việc, thậm chí vì nhận được Ác Hoàng tín nhiệm, thuộc hạ không tiếc trở mặt với Ma Thập Tam, nhưng, tất cả đều trong mắt ta, Ác Hoàng nghe theo đám người Vương Khả xúi giục, cho nên tâm tính biến hóa.
Mà Vương Cô Sơn, từ đầu đến cuối, đều trung thành với lão gia, đáng giá tin tưởng!