Đợi một hồi lâu, cũng không thấy Vương Cô Sơn có động tĩnh gì.
- Vương Cô Sơn, ngươi đang làm gì?
Đại Ma Vương lạnh lùng nói.
Hiện tại, trên người Ma Nhất và Hoàng Thiên Phong đều phát ra giọng nói của Đại Ma Vương.
Hiển nhiên, Thiên Ma chỉ khu, đều có thể làm thiết bị truyền âm của Đại Ma Vương. Đưa tiếng nói của Đại Ma Vương truyền đi.
Nhưng, Vương Cô Sơn vẫn ôm eo Ác Hoàng, hắn không nói gì, chỉ bắt lấy Nguyệt Thần Loan Đao, nhìn chiến trường khắp nơi. Tả hữu Kiếm Tiên đứng đó không nhúc nhích, không biết nên làm gì. Ma Nhất ở nơi xa đuổi giết Vương Khả, cũng không thể chất vấn.
Chỉ có Hoàng Thiên Phong đi tới gần.
- Vương Cô Sơn, lão gia đang nói với ngươi, hỏi ngươi vì cái gì luôn không nhúc nhích, ngươi không nghe hay sao?
Hoàng Thiên Phong trừng mắt kêu lên.
Ánh mắt Vương Cô Sơn biến thành lạnh lùng, nhìn chằm chằm vào Hoàng Thiên Phong. Trong mắt xuất hiện sát khí.
- Vương Cô Sơn, ngươi nhìn ta như vậy làm gì? Ta đã nói, trước kia đều nghe lệnh của lão gia, chúng ta đều nguyện trung thành với lão gia, ta không có làm gì cả, mấy năm nay chri đi theo bên người Ác Hoàng, thậm chí, vì hoàn thành mệnh lệnh của Ác Hoàng, ta còn đối địch với Ma Thập Tam, ngươi còn mang thù?
Hoàng Thiên Phong cả kinh kêu lên.
Vương Cô Sơn lại nhìn về phía Ác Hoàng:
- Tiểu Huyền, ngươi hiện tại nhìn Hoàng Thiên Phong, ngươi có cảm giác gì?
- Ghê tởm!
Ác Hoàng oán hận nói.
Không chỉ bị Hoàng Thiên Phong lừa, không chỉ bị giám thị, càng có rất nhiều là ghê tởm nhân phẩm của Hoàng Thiên Phong, chính đạo Hoàng gia năm xưa xem trọng Hoàng Thiên Phong cỡ nào, kết quả, hắn lại phản bội gia tộc? Vốn tưởng rằng vì mình nên hắn mới phản bội gia tộc, thì ra, hắn đã sớm phản bội mình.
- Ác Hoàng, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, thiên hạ này sớm muộn gì cũng thuộc về Đại Ma Vương, ta chỉ đưa ra lựa chọn chính xác mà thôi!
Hoàng Thiên Phong nói.
~ Tiểu Huyền nói, ngươi không nghe được, hắn nói ngươi ghê tởm!
Vương Cô Sơn nói.
- Vương Cô Sơn, ngươi muốn làm gì? Ta là người của lão gia đấy!
Hoàng Thiên Phong lại có cảm giác không tốt.
- Oanh!
Vương Cô Sơn chợt ra tay, một chưởng đánh lên đầu Hoàng Thiên Phong.
- A, Vương Cô Sơn, ngươi đang làm gì? Ngươi đang làm gì? A, đây là ngọn lửa gì, nó thiêu nguyên thần của ta? Lão gia, lão gia cứu ta!
Hoàng Thiên Phong hoảng sợ kêu to.
Hoàng Thiên Phong bị ngọn lửa bảy màu đốt cháy, dường như hắn đang trải qua sự việc đáng sợ nhất trên đời.
- Ầm ầm ẩm!
Lửa lớn đốt cháy, Hoàng Thiên Phong kêu gào thảm thiết.
- Vương Cô Sơn, ngươi muốn làm gì?
Đại Ma Vương cả kinh kêu lên.
- Chếu Vương Cô Sơn rống to một tiếng.
- Oanh!
Lúc này, Hoàng Thiên Phong đã bị lửa lớn đốt cháy, trong nháy mắt hóa thành một làn sương khói, dường như muốn trọng sinh, lại bị Vương Cô Sơn lấy tay nhéo, sương khói bị ngọn lửa ngưng tụ thành một viên đan hoàn màu đỏ.
- Đây là...
Ác Hoàng kinh ngạc nói.
- Đây là lực lượng của Thiên Ma, Tiểu Huyền, hé miệng, ăn nó!
Vương Cô Sơn trầm giọng nói.
- Cái gì? Đây là Hoàng Thiên Phong!
- Không phải Hoàng Thiên Phong, tất cả dấu vết của Hoàng Thiên Phong đã bị ta đốt cháy không còn, đây là Thiên Ma chỉ lực thuần túy nhất, chỉ là một loại năng lượng thuần túy, không có Thiên Đạo khắc lục ý thức của Hoàng Thiên Phong, không sao cả, ăn!
Vương Cô Sơn nói lần nữa.
Ác Hoàng nhìn Vương Cô Sơn, không chút do dự, nàng ăn vào.
- Oanhl!
Trên người Ác Hoàng lập tức xuất hiện ngọn lửa màu đen.
- Vương Cô Sơn, ngươi đang làm gì? Ngươi phá chú ấn của ta trong người Khương Huyền?
Đại Ma Vương lạnh lùng quát.
- Không thích hợp, Đại Ma Vương, Vương Cô Sơn không thích hợp!
Thi Đế đột nhiên cả kinh kêu lên.
Đại Ma Vương nhìn Thi Đế? Không thích hợp?
Quả nhiên, ngay sau đó Đại Ma Vương phát hiện không thích hợp.
- Vương Cô Sơn, ngươi đang nung khô đao linh của ta? Ngươi hoàn toàn luyện hóa đao linh?
Đại Ma Vương tức giận nói.
Nơi xa xôi, Ma Nhất đại chiến với Đại Nhật Nguyên Thần lại biến sắc, quay đầu nhìn lại.
- Luyện cho ta!
Vương Cô Sơn gào to một tiếng.
- Oanh!
Vương Cô Sơn bên ngoài thân toát ra từng luồng ngọn lửa bảy mảu.
- Ngươi luyện đao của ta linh? Không có khả năng, ngươi chỉ là một Nhân Tiên, cho dù đao linh thành lập khế ước cùng ngươi, ngươi cũng không có khả năng hoàn toàn luyện hóa đao linh, ngươi làm như thế nào? Chẳng lẽ..., ngươi gạt ta? Ngươi không phải Nhân Tiên? Ngươi là Địa Tiên?
Đại Ma Vương lạnh lùng quát.
Ngọn lửa bảy màu bao phủ quanh người Vương Cô Sơn, tay cầm Nguyệt Thần Loan Đao cũng bị ngọn lửa bảy màu bao vây vào bên trong.
- Đa tạ Đại Ma Vương, tặng Nguyệt Thần Loan Đao cho ta, ha ha ha ha ha ha! Vương Cô Sơn bỗng nhiên cười to nói.
Hắn cười to, dường như đang trào phúng Đại Ma Vương.
- Không tốt, Vương Cô Sơn muốn phản bội ngươi? Hắn lừa gạt Nguyệt Thần Loan Đao của ngươi?
Thi Đế cả kinh kêu lên.