- Chết đến nơi, còn người sỉ nói mộng, ngươi thật sự không biết sống chết!
Trần Thiên Nguyên lạnh lùng nói.
- ầm ầm ầm!
Lúc này, lại có mấy chục đạo kiếm cương xông thẳng về phía Đại Ma Vương, Đại Ma Vương lại bại lui, rốt cuộc, một lần không địch lại đã bị Trần Thiên Nguyên chém đầu.
- Oanh!
Đại Ma Vương rơi đầu. Vương Cô Sơn ở nơi xa mừng như điên:
- Hảo!
Nhưng, Đại Ma Vương bị chém đầu cũng không có lộ ra ánh mắt tuyệt vọng, mà là cười lạnh.
- Ngươi cho rằng, đây là bản thể của ta sao?
Đại Ma Vương đầu cười dữ tợn nói.
- Ngươi nói cái gì?
Trần Thiên Nguyên trầm giọng nói.
- Đây không phải bản thể của ta, bản thể của ta đang tìm hiểu Thiên Đạo Thần Kiếm, mười Đại Ma Vương chúng ta, chỉ là một giọt máu của bản thể ngưng tụ mà thôi, Trần Thiên Nguyên, ngươi đã chọc giận ta. Bản thể của ta tới, chờ chết đi, ha, ha ha ha ha ha!
Đại Ma Vương cười to.
Đại Ma Vương thứ hai cũng bị Trần Thiên Nguyên giết? Nhưng mà, Trần Thiên Nguyên hiện tại cảm thấy lông tơ toàn thân như nổ tung.
Bởi vì trên đỉnh đầu Trần Thiên Nguyên, vết nứt trên bầu trời nhanh chóng co rút lại, nhanh chóng ngưng tụ, dần dần ngưng tụ thành viên cầu bảy màu bao phủ trên đầu Trần Thiên Nguyên, bên trong viên cầu, một nam tử đang ngồi đó, nam tử không phải Đại Ma Vương, lại là ai?
Trong tay Đại Ma Vương đang cầm một thanh trường kiếm màu đen, trường kiếm đen nhánh, nó giống như hắc động làm người ta tuyệt vọng, ngay cả tâm thần cũng đắm chìm vào trong đó.
- Phanh!
Bản thể Đại Ma Vương bước ra khỏi viên cầu, tất cả quang mang của viên cầu đều rút vào thanh kiếm.
- Đại Ma Vương?
Sắc mặt Trần Thiên Nguyên trầm xuống.
- Đến là hảo thủ đoạn, có thể chém giết hai giọt máu của ta?
Bản thể Đại Ma Vương cười khẽ.
- Hai giọt máu?
Trần Thiên Nguyên kinh ngạc nói.
- Không hổ là kiếm đạo thiên hạ đệ nhất, Trần Thiên Nguyên! Ta biết ngươi rất mạnh, nhưng, ngươi phải biết rằng, đôi khi, kiếm đạo không đại biểu tất cả!
Bản thể Đại Ma Vương cười lạnh nói.
- Hừ, vậy thử xem đi!
Trần Thiên Nguyên chém ra một kiếm.
- Oanh!
Một đạo kiếm cương bay thẳng về phía Đại Ma Vương.
Đại Ma Vương vung tay lên, mũi kiếm trường kiếm đen nhánh trong tay chỉ vào Trần Thiên Nguyên, cứ chỉ vào như vậy.
- Ông!
Kiếm cương khủng bố của Trần Thiên Nguyên bị một đạo lực lượng không hiểu tiêu diệt trong vô hình, tan thành mây khói.
- Cái gì?
Sắc mặt Trần Thiên Nguyên thay đổi.
- Đây là Thiên Đạo, Thiên Đạo Thần Kiếm vừa ra, có thể viết ra kiếm đạo quy tắc! Kiếm đạo của ngươi mạnh? Hay là Thiên Đạo của ta mạnh?
Đại Ma Vương cười lạnh nói.
- Ta không tin, lại đến!
Trần Thiên Nguyên không phục, hắn xuất hiện bên cạnh bản thể Đại Ma Vương, chém ra một kiếm.
- Oanh!
Thiên Đạo Thần Kiếm trong tay Đại Ma Vương chỉ vung nhẹ, kiếm cương của Trần Thiên Nguyên biến mất lần nữa, trong lúc đó, một tay khác của Đại Ma Vương đánh ra một chưởng.
- Cái gì?
Trần Thiên Nguyên kêu lên sợ hãi dùng trường kiếm ngăn cản.
Một tiếng nổ lớn sinh ra, Trần Thiên Nguyên bị đánh bay trăm dặm mới dừng lại, phun ra một ngụm máu tươi, Trần Thiên Nguyên không dám tin tưởng.
- Địa Tiên, cũng có ngũ trọng thiên! Nếu ngươi không dùng được kiếm đạo, ngươi mới là nhất trọng thiên, sao có thể là đối thủ ngũ trọng thiên như ta? Một đám tiểu tử không biết trời cao đất dày, cho rằng đạt tới Địa Tiên cảnh là có thể ngồi cùng ăn với ta?
Không, các ngươi kém xa, cho dù ta không có Thiên Đạo Thần Kiếm, ngươi cũng không phải đối thủ của ta!
Bản thể Đại Ma Vương nói.
- Địa Tiên ngũ trọng thiên?
Trần Thiên Nguyên trừng mắt nói.
- Hừ, cho dù ta không cần Thiên Đạo Thần Kiếm, cũng có thể vung tay chụp chết các ngươi, các ngươi chỉ có thể chống lại một giọt máu của ta, trước mặt bản thể của ta, các ngươi không đủ nhìn! Muốn tiếp tục hay không?
Đại Ma Vương cười lạnh nói.
- Lại đến!
Trần Thiên Nguyên hét lớn.
Kiếm cương của Trần Thiên Nguyên tiếp tục ngưng tụ lực lượng thiên địa, chém vào bản thể Đại Ma Vương.
- Không biết tự lượng sức mình!
Bản thể Đại Ma Vương cười lạnh nói.
- Oanh!
Hai người đánh nhau, làm cho cả Thần Châu tỉnh rung động mạnh.
Trong Địa Tiên kiếp.
Trong kiếp vân, Vương Khả tay cầm Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm ngồi trên vạn lôi, lôi kiếp tuy lợi hại, nhưng, Vương Khả vẫn có thể ngăn cản.
Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm đặt lên hai đầu gối, Vương Khả nhắm mắt, dường như đang nhập định.
Không, không phải nhập định, mà là Đại Nhật Bất Diệt Thần Kiếm sinh ra kim quang hấp thu lôi kiếp vô tận, đồng thời, sinh ra từng đạo hư ảnh xuất hiện trong ý thức của Vương Khả.
Vương Khả nhập định, dường như không cảm thấy có lôi kiếp, mà là đi tới một không gian xa lạ, nơi đó có hồ nước bình tĩnh. Một giọt nước rơi vào hồ cũng tạo ra gợn sóng bao phủ khắp hồ.
Vương Khả ngồi trên mặt hồ bình tĩnh, ở trước mặt Vương Khả có một đoàn quang ảnh, dường như là lão giả mặc hoa bào cổ đại đang uống trà xanh.