Vương Khả nhìn quanh đám đông bốn phía.
Chúng cường giả thoáng khẽ nhíu mày.
- Trần gia chủ, ngươi xuất thân từ đại gia tộc Chu Tiên Trấn, ngươi có thể nói cho chúng ta biết lịch sử phát tích của tổ tiên mình không?
Vương Khả cười nói.
- Ta?
Một tên gia chủ trong đó nhíu mày nói.
- Trần gia có được hôm nay, trừ các đời gia chủ khổ tâm kinh doanh, thật ra nguyên do trước nhất là bắt đầu từ một trường chiến tranh ở khu vực phàm nhân?
Vương Khả cười nói.
Trần gia chủ trầm mặc không đáp.
- Khu vực phàm nhân, cải triều hoán đại, quần hùng quật khởi, tranh bá thiên hạ, từ các đại tiên trấn chiêu mộ cường giả Tiên Thiên Cảnh tham dự chiến tranh, phần lớn cường giả Tiên Thiên Cảnh bởi vì đi theo quân phiệt sai lầm mà chết trong chiến tranh, chỉ có một lộ quân phiệt duy nhất là giành được thắng lợi cuối cùng, lộ quân phiệt đó là người thắng lớn nhất, trở thành vua của một nước, Tiên Thiên Cảnh theo hắn chinh chiến thiên hạ cũng mượn chiến tranh, vơ vét được vô số tiền tài. Tổ tiên Trần gia chủ chính là vì đi theo quân phiệt đúng đắn, trở thành người thắng sau cùng, giành được bạo lợi! Một vạn cân linh thạch? Làm gì chỉ chừng đó?
Vương Khả cười nói.
- Đó đã là chuyện từ hơn một trăm năm trước!
Trần gia chủ trầm giọng nói.
- Không sao cả, ta chỉ đang trần thuật cho mọi người một sự thật mà thôi, chiến tranh ở phàm thế nhân gian tuy có nguy hiểm, nhưng cũng tràn đầy bạo lợi! Chỉ cần trở thành người thắng sau cùng, ngươi liền sẽ có được vô số tiền tài! Chư vị, hai trăm năm mươi cân linh thạch Nhiếp Thiên Bá dùng để chiêu mộ các ngươi kia đã tính là gì! Chỉ cần các ngươi trở thành người thắng sau cùng, một vạn cân linh thạch đều là ít! Ai nấy đều sẽ như tổ tiên Trần gia chủ trước kia vậy, trở về lập tức tễ thân thành đại gia tộc! Đúng là một đêm phất nhanh!
Vương Khả hướng xuống đám đông quanh bốn phía gào nói.
Nháy mắt, chúng nhân nín thở! Bởi vì Vương Khả nói là sự thật, sự thật mọi người đều biết!
Dùng cái gì giải ưu? Chỉ có phất nhanh! Ta chỉ muốn một đêm phất nhanh!
- Vương Khả, ngươi chỉ biết lừa gạt mọi người! Hừ, ai có thể đảm bảo mình nhất định sẽ theo đúng quân phiệt, trở thành người thắng sau cùng? Vừa rồi chính bản thân ngươi cũng nói, trừ cường giả Tiên Thiên Cảnh theo đúng quân phiệt ra, những người khác đều chết sạch! Chết sạch! Cùng theo quân phiệt mà ngươi chiêu mộ liền nhất định cười đến sau cùng? Ngươi lấy cái gì đảm bảo?
Nhiếp Thiên Bá tỏ vẻ không đáng nói.
Nhắc nhở của Nhiếp Thiên Bá khiến chúng nhân lập tức hồi thần lại, đúng nhỉ, Vương Khả nói dù nghe có vẻ rất mê người, nhưng, đi theo ngươi vạn nhất thua thì sao? Ai dám cam đoan ngươi nhất định sẽ thắng?
Chiến tranh ở khu vực phàm nhân dính dáng đến đánh cờ của các tiên môn đứng sau lưng, dù ai cũng không cách nào dám chắc được!
- Ta đâu có cam đoan? Người ta chiêu mộ khả năng cũng sẽ chết sạch!
Vương Khả nói.
- Hả?
Đám đông bốn phía sửng sốt.
Nhiếp Thiên Bá cũng không ngờ Vương Khả lại trực tiếp thừa nhận như vậy!
- Nhưng mà, phàm là Tiên Thiên Cảnh được ta chiêu mộ, ta sẽ chi trả một phần bảo hiểm ngoài ý tử vong!
Vương Khả giải thích nói.
- Cái gì? Ý gì vậy? Ngươi không định trả tiền, liền muốn chiêu mộ Tiên Thiên Cảnh bán mạng cho ngươi?
Nhiếp Thiên Bá sững sốt, đầu óc không khỏi cảm thấy mờ mịt.
Ngay chính Trương Chính Đạo cũng trợn tròn mắt, Vương Khả, hôm qua ngươi còn nói năm mươi cân linh thạch chiêu mộ một người, hôm nay sao lại đổi ý? Không định móc ra dù chỉ là nửa phân tiền? Đưa cho người ta một tờ giấy trắng là xong? Ngươi đây là tay không bắt sói?
- Đệ tử tiên môn mua được bảo hiểm ngoài ý tử vong, nhưng các ngươi khẳng định mua không nổi, một phần hợp đồng bảo hiểm có giá năm ngàn cân linh thạch đấy! Nhưng mà, chúng ta đều xuất thân từ một trấn, ta đặc ý thương lượng với người trong công ty, vì mọi người tranh thủ một phần hợp đồng bảo hiểm ưu đãi! Chỉ cần hai trăm năm mươi cân linh thạch liền có thể được bồi thường một vạn cân linh thạch! Tỷ lệ vẫn là gấp hai mươi! Chư vị, các ngươi nói xem, thế có phải một vạn cân không?
Vương Khả vừa cười vừa nói.
Tất cả mọi người đều trầm mặc.
- Các ngươi tử trận, người khác liệu sẽ phát tiền trợ cấp? Có không? Căn bản là không thể nào! Chút tiền chiêu mộ kia mới bao nhiêu? Có thể giúp các ngươi an gia lập nghiệp được ư? Thế nên, Nhiếp Thiên Bá nói với các ngươi cũng là hứa hẹn hư ảo, hai trăm năm mươi cân linh thạch là cái mẹ gì? Chỉ bằng hai trăm năm mươi cân linh thạch liền mua mạng các ngươi! Mạng các ngươi không đáng tiền vậy ư?
Ta thì khác! Nếu như ngươi chết, người nhà ngươi có thể được một vạn cân linh thạch! Một đại gia tộc tùy theo đó sẽ quật khởi! Nếu ngươi sống sót, vậy ngươi sẽ mang trở về đâu chỉ một vạn cân linh thạch! Một siêu cấp đại gia tộc cũng sẽ theo đó quật khởi! Mặc kệ ngươi sống hay chết! Ngươi và người nhà của ngươi đều có thể có chí ít một vạn cân linh thạch! Tay trái sự nghiệp, tay phải gia đình! Đây mới là sinh ý ta muốn bàn với các ngươi! Đây là mối làm ăn đôi bên cùng có lợi!
Vương Khả cười nói.
Cách đó không xa, Trương Chính Đạo há hốc mồm, mẹ nó chứ, thổi ghê hết sức! Không cần tiền liền bắt người khác bán mạng? Nói đến chính ta đều động tâm!
Tay trái sự nghiệp, tay phải gia đình? Một khi bất hạnh bỏ mình, sẽ có một vạn cân linh thạch làm phí an gia! Con số tiền tài khổng lồ như thế, đối với tiểu dân tiên trấn mà nói thì quả thực không thể tưởng tượng! Nếu trong chiến tranh sống sót được đến sau cùng, như vậy càng sẽ thành như tiên tổ Trần gia trước kia vậy, tích lũy được lượng lớn tiền tài!
Sống sót, chết rồi, chí ít đều có một vạn cân linh thạch!
Lại so với cái giá hai trăm năm mươi cân linh thạch mua mạng mà Nhiếp Thiên Bá đưa ra, cao thấp nháy mắt liền được làm rõ!
- Vương Khả, ngươi gạt người, bảo hiểm ngoài ý tử vong cái gì! Ngươi đang lừa gạt, lần trước gạt tiền ta, giờ còn gạt tiền mọi người? Ngươi nằm mơ! Không ra tiền, còn muốn bắt người khác bán mạng cho ngươi?
Nhiếp Thiên Bá phẫn hận nói.
- Hả? Nhiếp gia chủ, lời này của ngươi ta nghe không nổi, cái gì gọi là ta không ra tiền?