Bất Diệt Thần Vương (Dịch Full)

Chương 329 - Chương 329: Đã Dọn Sẵn Phòng Cho Ngươi Rồi

Chương 329: Đã dọn sẵn phòng cho ngươi rồi

Đúng lúc này, cửa đại điện sau lưng Vương Khả chợt ầm vang mở ra.

Nhiếp Thiên Bá sửng sốt nhìn vào bên trong đại điện:

- Xong nhanh thế?

Chỉ thấy cửa đại điện mở ra, Tử Bất Phàm đen mặt đi ra, theo ở phía sau là Chu Hồng Y.

- Chu, Chu đường chủ?

Đám người áo đen thất kinh kêu nói.

Không phải Tử Bất Phàm tiến vào đại điện gặp trai bao ư? Sao lại là Chu Hồng Y?

Chẳng lẽ, chẳng lẽ chúng ta nghĩ lầm?

- Chu Hồng Y, ngươi có ý gì? Ngươi không nguyện ngồi lâu thêm một lát với ta ư?

Tử Bất Phàm trừng mắt nhìn Chu Hồng Y, trầm giọng nói.

- Nên nói, ta đều đã nói, ta không muốn để Thanh nhi hiểu lầm!

Chu Hồng Y trầm giọng nói.

Vương Khả lại gần vừa nhìn, lập tức rụt đầu về. Đám người áo đen muốn hỏi, lại cũng đột nhiên im bặt mà dừng. Bởi vì, trên má Chu Hồng Y bỗng chợt nhiều thêm một dấu son môi đỏ tươi.

Mẹ nó, vừa rồi tuy cửa đại điện chỉ đóng lại trong thời gian ngắn ngủi, nhưng, dấu son môi này đã nói rõ tất cả, nhất định bên trong đã xảy ra cố sự không thể miêu tả nào đó.

Chỉ là, lúc này Tử Bất Phàm thần sắc u oán, Chu Hồng Y mặt mày cứng ngắc, rất rõ ràng, Chu Hồng Y không muốn tiếp tục, lập tức mở cửa đi ra nhằm tỏ rõ trong sạch của mình.

- Chu Hồng Y, ngươi, ngươi, ngươi... !

Tử Bất Phàm như sắp phát điên.

- Tử đường chủ, bớt giận! Bớt giận, để ta đi khuyên nhủ Chu đường chủ!

Vương Khả lập tức cả kinh kêu nói.

Chu Hồng Y, ngươi làm gì vậy? Ta mời ngươi tới là để làm hòa, giúp ta khuyên nhủ Tử Bất Phàm, ngươi chọc giận nàng, chẳng phải ta sẽ xui xẻo.

- Chu đường chủ, chẳng phải ngươi đã đáp ứng ta nhẹ nhàng tâm sự với Tử đường chủ rồi ư? Sao giờ lại giận dỗi?

Vương Khả nôn nóng nói.

- Vương Khả, ngươi không biết rõ tình hình, đừng có kêu loạn!

Chu Hồng Y trừng mắt nói.

Vương Khả:

-... !

Ta không biết chỗ nào? Dấu son môi trên mặt ngươi kia, tưởng ta mù lòa không thấy chắc? Mà dù ta có không biết đi, ngươi cũng không thể chọc giận Tử Bất Phàm được, nàng mà bốc hỏa lên, không nói đạo lý, xui xẻo sẽ là ta!

Ở bên, Chu Yếm, Nhiếp Thiên Bá và chúng đệ tử ma giáo ngậm miệng như hến. Rốt cuộc, hai đại đường chủ phát sinh mâu thuẫn, ai dám lắm mồm.

Nhưng mà, Vương Khả lại không lắm mồm không được, chuyện này quan hệ tới an nguy của toàn bộ Vương gia! Chỉ là, chuyện tình cảm rắm chó này của các ngươi, ta phải khuyên thế nào đây?

Tiếp tục khuyên Chu Hồng Y? Không được, nếu hắn bỏ gánh không làm, ta biết phải làm sao? Trước cứ trấn an Tử Bất Phàm cái đã.

- Tử đường chủ, lúc này Chu đường chủ còn chưa nghĩ thông, ngươi đừng để bụng, cũng đừng tức giận! Thật đấy, tâm ý Chu đường chủ thế nào, ta cũng hiểu được mấy phần! Ngươi tạm chờ chút!

Vương Khả quay sang khuyên Tử Bất Phàm.

Rốt cuộc, hai bên đều không thể đắc tội, đều phải thuận lông mà vuốt.

- Ngươi biết cái gì?

Tử Bất Phàm lạnh giọng quát.

- Ta biết, tâm tư ngươi dành cho Chu đường chủ, ai cũng nhìn ra, chỉ là Chu đường chủ không qua được cửa ở trong lòng kia! Ngươi phải thông cảm cho hắn!

Vương Khả tận tình khuyên giải.

Chu Hồng Y ở bên thấy Vương Khả giúp mình nói chuyện, nhất thời trong lòng cũng có chút xấu hổ, rốt cuộc hắn đã đáp ứng giúp Vương Khả, kết quả...

- Ngươi có trải qua đâu mà dám khuyên ta thông cảm?

Tử Bất Phàm trừng mắt nhìn Vương Khả.

- Ai nói ta không trải qua? Chính bởi vì trải qua rồi, ta mới biết được tâm tư Chu đường chủ! Tử đường chủ, ngươi hùng hổ dọa người như vậy, sẽ chỉ bức khiến Chu đường chủ không thở nổi! Ta biết, ngươi thích Chu đường chủ, nhưng mà, yêu cũng có rất nhiều cách, ngươi càng bức Chu đường chủ, Chu đường chủ lại càng sợ hãi! Ta là người từng trải! Ta rõ ràng nhất tâm tư Chu đường chủ!

Vương Khả an ủi nói.

- Ngươi? Người từng trải?

Tử Bất Phàm nhíu mày nói.

Chu Hồng Y cũng nghi hoặc nhìn Vương Khả. Ngươi nói thật hay giả đấy? Ta bị bức không thở nổi? Không đến mức như thế, ta chỉ là không muốn Thanh nhi hiểu lầm thôi.

- Đúng vậy, đoạn thời gian gần đây ta cũng có khốn nhiễu tương tự như của các ngươi, ta cũng là người đã có bạn gái, mặc dù bạn gái không ở bên cạnh, nhưng, nhưng ta lại bị một nữ nhân khác theo đuổi, vì chiếu cố danh tiết, ta không nói ra tên nàng, ta chỉ có thể nói, nàng là Kim Đan Cảnh đỉnh phong, được vạn người tán dương, nhưng mà, không biết vì đâu, khả năng là vì ta khá đẹp trai, tóm lại, ta bị người điên cuồng theo đuổi! Nhưng mà theo đuổi như vậy thực sự khiến ta không thở nổi! Ta rất sợ hãi!

Vương Khả thở dài nói.

- Hả?

Hai người nghi hoặc nhìn Vương Khả.

- Vương Khả, có phải ngươi hiểu lầm gì đó rồi không?

Chu Hồng Y thần sắc cổ quái nói.

- Hừ, Vương Khả, một tên Tiên Thiên Cảnh như ngươi, bị Kim Đan Cảnh đỉnh phong điên cuồng theo đuổi? Ngươi lừa ai đấy? Có giỏi thì gọi nàng đi ra cho ta xem xem? Để xem đứa Kim Đan Cảnh đỉnh phong nào mắt mù, lại nhìn trúng tên Tiên Thiên Cảnh như ngươi!

Tử Bất Phàm khinh thường nói.

Ngay lúc Vương Khả chuẩn bị tiếp tục tố khổ.

Lệ!

Lệ!

...

Phía chân trời bỗng chợt truyền đến từng đợt tiếng hạc kêu hót, tất cả mọi người đồng loạt ngẩng đầu nhìn lên.

- Đệ tử Kim Ô Tông?

Một tên đệ tử Ma giáo thất kinh la lớn.

- Cầm đầu là đại sư tỷ Kim Ô Tông, Trương Ly Nhi?

Lại một tên đệ tử Ma giáo thất thanh kêu nói.

Vương Khả kinh ngạc nhìn sang Tử Bất Phàm:

- Ngươi, miệng ngươi thiêng qua đấy? Nói ai là người đó tới?

- Ngươi nói cái gì?

Tử Bất Phàm mờ mịt nhìn Vương Khả.

- Ta biết, nhất định là vì tìm Trương Thần Hư mới đến, xong rồi, Nhiếp Thiên Bá, ngươi là tai tinh hại người! Ta đã mời người giúp ta nói rõ, ngươi, ngươi lại chọc dẫn nàng đến đây!

Vương Khả lập tức quay sang trách mắng Nhiếp Thiên Bá.

Nhiếp Thiên Bá:

-... !

Chuyện này liên quan gì đến ta?

Bên ngoài Thanh Kinh!

Một đội tiên hạc bay thẳng đến, ngồi trên tiên hạc chính là Trương Ly Nhi và đám đệ tử Kim Ô Tông.

- Đại sư tỷ, chúng ta đã điều tra được, tất cả Tiên Thiên Cảnh được chiêu mộ ở Chu Tiên Trấn đều đi đến Thanh Kinh, hơn nữa, hạc nhi của ta còn tận mắt nhìn thấy Vương Khả, Vương Khả đang ở Thanh Kinh!

Bình Luận (0)
Comment